Chương 14.3: Cầu thần bái phật

Người tụ lại xung quanh càng ngày càng nhiều, đều đang nhìn chằm chằm cậu, trong giọng nói tràn đầy hâm mộ.

“Đói bụng rồi hả?” Thẩm Thụy không hiểu mà nhìn góc áo bị nắm khẽ, quay đầu hỏi trụ trì, “Không biết ở đây có thức ăn chay không?”

Pháp Ninh vui vẻ nói, “Mời theo ta.”

Sắp tới giữa trưa, thức ăn chay sớm đã chuẩn bị xong.

Tô Nguyên nghĩ đến vàng quý như vậy, chỉ cảm thấy cơm đều ăn không vô.

“Thẩm Thụy, cậu thật sự muốn tốn nhiều vàng như vậy …… chỉ vì tôi sao?” 【bạn cùng phòng của mình lại có thể hào phóng như vậy】

Thẩm Thụy xới chén cơm đưa cho Tô Nguyên, “Không sai.”

“Tôi chỉ là mắc hai căn bệnh nhỏ, đốt đèn là được rồi.” 【 xong rồi mình bây giờ lại cảm thấy cái đèn trường minh hai trăm năm vậy mà lại rất có lời. 】

“Tô Nguyên, tôi đã ước nguyện lớn ở trước mặt Phật Tổ rồi, nên cần phải hoàn thành.”

“Vậy……” Tô Nguyên bất giác đau đầu, lâu lắm rồi cậu không có rầu như thế, “Vậy đổi thành tự cậu cầu nguyện chính mình sống lâu trăm tuổi đi, nói vậy Phật Tổ sẽ không trách tội.”

【 tuy nói sinh mệnh vô giá, nhưng mình cái loại phàm nhân này, cũng không đáng giá một bức tượng vàng. 】

Thẩm Thụy gắp khối đậu hủ tươi mới, để vào trong chén Tô Nguyên.

“Trong lòng tôi, tượng vàng kém xa cậu. Mau ăn cơm, thức ăn chay nơi này chính là ngon nhất. Tôi mới vừa nghe đại sư nói, đây là phần ăn cho cậu, đều giống với phần ăn của các tăng nhân. Rau dưa cúng Phật, mùi vị rất khác biệt, thử xem?”

Tô Nguyên quả thực dở khóc dở cười, “Xây bức tượng vàng kia, tôi có phải liền không cần uống thuốc nữa hay không?”

“Thuốc, thì vẫn phải uống.” Thẩm Thụy không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt, “Người ta nói cầu thần bái phật, cầu chính là mệnh, nhưng bệnh còn phải dùng thuốc.”

Tô Nguyên nói không lại Thẩm Thụy, chỉ có thể ngậm miệng ăn cơm.

Hương vị quả thật bất phàm, linh hồn phiêu bạc không nơi nương tựa của cậu dường như đều bị hương khói lấp đầy, lôi trở lại nhân gian.

Nhưng hương khói này, là Thẩm Thụy tiêu tiền như nước đổi lấy.

【 tôi có chỗ nào đáng giá để cậu đối tốt với tôi như vậy? 】

Thừa dịp Tô Nguyên đi vệ sinh, Thẩm Thụy gọi điện thoại báo cho trong nhà chuyện anh muốn xây tượng vàng.

.----------------------

Thẩm gia nhà cũ.

Hai cha con đối mặt mà ngồi, mấy người trợ lý đều ở một bên bận bận rộn rộn.

Ông nội Thẩm nhẹ nhấp nước trà, than thở một tiếng, “Tiểu tử con được lắm, theo đuổi người thì không được cẩu thả một chút nào.”

Ba Thẩm phụ họa gật đầu, “Xây tượng vàng là chuyện nhỏ, chỉ cần đứa bé kia có thể bình an trôi chảy, đó chính là ngày lành của A Nguyên. Thế nào Tiểu Chu? Tính được chúng ta tồn kho còn bao nhiêu không?”

Trợ lý Chu cầm notebook ngồi ở một bên, nhẹ nhàng kéo bảng biểu xuống, “Thẩm đổng, tiệm vàng phải duy trì đơn hàng bình thường, còn phải mua từ bên ngoài ít nhất hai trăm triệu.”

Ba Thẩm tính toán xong, “Tôi nghe nói Ôn gia vừa khai cái mỏ vàng, đi sắp xếp thời gian, tôi với họ gặp mặt nhau.”

“Vâng, Thẩm đổng.”

Ông nội Thẩm đột nhiên nhớ tới, “Vậy mớ dược liệu kia sắp xếp như thế nào?”

Trợ lý Chu một lần nữa mở ra một cái bảng biểu, “Lần trước sau khi ngài phân phó, tôi đã lập công ty mới ở Đông Bắc. Mượn dùng nhân mạch của Lăng gia, ở địa phương dùng giá cao thu mua dược liệu trên danh sách. Chỉ cần là phù hợp với điều kiện, có bao nhiêu thu bấy nhiêu.

Suy xét đến thời gian dược liệu hoang dại sinh trưởng chậm, tôi trực tiếp thuê vài ngọn núi, thuê mấy thôn ở địa phương, để bọn họ dùng hết khả năng mà lựa chọn chỗ thích hợp gieo giống, bảo đảm số lượng cùng chất lượng.

Chúng ta không làm nhân công nuôi dưỡng, cùng trong nghề mặt khác công ty không có gì mâu thuẫn, cho nên đại thể còn tính thuận lợi.”

“Thực tốt,” ông nội Thẩm vừa lòng cười, lại gõ gõ mặt bàn, “Mặt khác lại mua một dược liệu khác, trộn vào một chút thử xem.”

Ba Thẩm vỗ tay tán thưởng, “Đúng vậy, phòng ngừa có người cản trở, cái gì mà hà thủ ô, xạ hương, tổ yến cũng có thể mua một chút, đều là thứ tốt.”

“Nếu có người ngoài hỏi,” ông nội Thẩm lão gia tử khụ một tiếng, chỉ chỉ chính mình, “Liền nói là gầy đây ta đam mê dưỡng sinh.”

“Ha ha ha, ba, gừng càng già càng cay.” Ngón tay cái dựng lên.

Thật lâu về sau, trong vòng đã biết Thẩm gia chỉ là thu dược liệu hoang dại, còn chơi lớn bao trọn mấy ngọn núi, trong lúc nhất thời người cầu mua như nước lại cung không đủ cầu, biến thành giai thoại.

Người ngoài không thể nào biết được, này thật ra đều là điểm tâm mỗi ngày chuẩn bị cho tiểu kiều thê Thẩm gia.