Chương 28: Dị năng của Mặc Mặc

[Giờ mình đâu còn là cái kẻ vô dụng như trước kia nữa. Giờ mình cũng có dị năng rồi mà.]

[Chỉ tiếc là hiện tại chưa dùng được!]

Những lời này lập tức thu hút sự chú ý của mọi người trong xe.

Dương Hiên là người không thể che giấu được cảm xúc, theo phản xạ liền ngoái đầu lại, tò mò muốn biết kẻ vô dụng này thức tỉnh dị năng gì. Thế nhưng cậu vừa quay lại đã bị Lãnh Thời Nhất đằng sau vỗ một phát, kèm theo ánh mắt cảnh cáo.

Thẩm Nguyệt và Tô Trạch âm thầm nhìn nhau, thêm một lần xác nhận suy đoán của họ. Những người khác không nghĩ quá nhiều, chỉ cho rằng Thẩm Mặc nói mình không còn là kẻ vô dụng như trước là ám chỉ việc cậu đã thức tỉnh dị năng.

Tuy nhiên, nghe tin em trai đã có dị năng, trái tim đang treo lơ lửng của Thẩm Nguyệt cuối cùng cũng nhẹ nhõm hơn chút. Giờ không phải là lúc cô nghĩ ngợi lung tung nữa, cô cần phải mạnh mẽ hơn, cô phải bảo vệ em trai mình.

Tô Trạch liếc nhìn cậu thiếu niên đang làm nũng với Thẩm Nguyệt, thầm nghĩ dị năng nào mà hiện giờ chưa dùng được nhỉ?

Nếu không phải loại tấn công thì chắc là dị năng hỗ trợ rồi. Dị năng thời mạt thế rất đa dạng, trong số các dị năng hỗ trợ đã biết có thể kể đến dị năng mê hoặc, ẩn thân, chữa lành, nhìn thấu, không gian, v.v. Chỉ là không biết Mặc Mặc thức tỉnh loại nào.

Chiếc xe chậm rãi tiến về phía trước. Mặt trời đỏ rực treo trên bầu trời, thiêu đốt mặt đất. Thỉnh thoảng có vài con zombie cứng ngắc rít lên, lang thang vô định.

Những tòa nhà vốn thuộc về nền văn minh giờ đổ nát và bị bao phủ bởi sự mục ruỗng, cây cỏ ngoài hoang dã bắt đầu phát triển điên cuồng. Trong rừng thỉnh thoảng có vài bóng đen lướt qua.

Sau một tháng kể từ ngày tận thế, các loại thời tiết cực đoan sẽ đẩy nhanh quá trình phong hóa của các công trình kiến trúc, động thực vật cũng bắt đầu biến dị. Không gian sinh tồn của loài người sẽ bị thu hẹp thêm. Vì vậy, lần hành động này nhất định phải thành công. Chỉ có thu thập đủ vật tư, họ mới có thể tiếp tục hành trình. Và tốc độ phải thật nhanh, nếu không, trên đường họ sẽ phải đối mặt với những thảm họa thiên nhiên khác.

Thẩm Mặc biết một số tình tiết của cốt truyện, nhưng không thể nói thẳng ra, chỉ có thể âm thầm dẫn dắt mọi người tránh một số nguy hiểm trong đó. Dù gì trong cốt truyện, nhóm nhân vật chính cũng thành công đến được căn cứ, mặc dù phải trải qua không ít khó khăn.

Nhìn thế giới suy tàn này, Thẩm Mặc không khỏi ngổn ngang cảm xúc. Những biến động lớn như thế này thường chỉ xảy ra khi thiên đạo tiến hóa, thế giới được nâng cấp; hoặc thiên đạo đang dần tan rã, khiến thế giới sụp đổ.

Nhưng dựa trên những gì cậu biết từ cốt truyện và những khám phá gần đây, cậu cảm thấy cả hai giả thuyết đều không đúng. Theo lý thuyết, nhân vật chính phải là con cưng của thiên đạo, người mang vận khí mạnh mẽ nhất. Nhưng trong nhóm nhân vật chính này, cậu không cảm nhận được nhiều vận khí, ngược lại còn có cảm giác khó chịu, khó tả.

Dù vậy, khi cố gắng nghĩ kỹ hơn, cậu cũng không thể nào nói rõ cảm giác này là gì.

Tu sĩ luôn coi trọng giác quan thứ sáu của mình, vì đó là khả năng tiên đoán nguy hiểm cơ bản nhất. Thẩm Mặc không thể không để ý, nhưng giờ chỉ dừng lại ở việc để tâm mà thôi.

Cậu sẽ hành xử kín đáo trong thế giới này, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu sẽ chịu thiệt thòi. Dù gì thì trong giới tu chân, cậu cũng là nhân vật có tiếng tăm. Huống chi, cậu còn có một thứ gọi là "hệ thống", hẳn nó biết không ít chuyện. Đợi khi nó tỉnh lại, cậu sẽ moi ra vài thông tin hữu ích. Còn cả cái nhiệm vụ gì đó mà nó từng nhắc đến nữa!

Nói Tào Tháo, Tào Tháo tới. Không biết có phải suy nghĩ của cậu đã kích hoạt thứ gì hay không, nhưng hệ thống vốn im lìm bỗng có chút phản ứng.

[Đinh! Tải thành công bảng nhiệm vụ...]

[Đột phá tu vi:

Luyện Khí Kỳ (10 điểm tích lũy) – Đã hoàn thành

Trúc Cơ Kỳ (500 điểm tích lũy) – Đã hoàn thành

Nhiệm vụ mới: Kim Đan Kỳ (50.000 điểm tích lũy)]