Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuyên Sách, Ta Phát Hiện Đại Lão Trọng Sinh

Chương 20: Phát sóng trực tiếp hiện trường lật xe.

« Chương Trước
“A Quân, tôi thực sự không có việc gì.”

Tiêu Kiều cả người chống về sau, ngửa đầu nhìn đỉnh xe, sống không còn gì luyến tiếc.

Còn không phải chỉ là va một chút thôi sao?

Hiện tại đã không đau, qua mấy ngày, hẳn là dấu vết đều sẽ biến mất không để lại gì.

Hoắc Đình Quân bắt lấy bàn chân thậm chí còn không lớn bằng tay mình giữ chặt, trầm giọng nói:

“Yên nào.”

Anh rũ mắt nhìn vệt đỏ trên phần đầu gối bị đâm, mày hơi nhăn lại.

Da Tiêu Kiều rất trắng, giống như ngọc thạch thượng hạng, nên vệt đỏ kia liền đặc biệt dễ thấy.

Ngón tay anh ở trên bề mặt nhẹ nhàng ấn vài cái, sau đó không biết trong lòng nghĩ tới cái gì, ánh mắt bỗng trở nên sâu thẳm.

Tiêu Kiều một bộ dáng mặc kệ sự đời bên này còn không có biết mối nguy hiểm- cái loại mà hiện tại cô sợ nhất, vừa đi ngang qua không xa, trong lòng vẫn đang buồn chán nghĩ lung tung.

Có thể buông tay chưa? Có thể thu chân chưa?……

A, thật mệt mỏi…

__Hoắc Gia__

Sau khi tự báo thân phận, Kiều Mỹ La rất nhanh đã được quản gia đưa vào tiếp đón.

Chỉ là bà ngồi thật lâu cũng chưa chờ được con gái bảo bối nhà mình, ngược lại trong trang viên còn xuất hiện một nữ sinh khác tuổi trẻ mỹ mạo thanh tú.

Chuông cảnh báo trong lòng Kiều nữ sĩ réo vang inh ỏi một hồi, dù là sau khi biết Diệp Tường là trợ lý tư nhân của con gái mình, vẫn như cũ không yên lòng.

Trong đầu nhảy ra đủ loại tình tiết máu chó, Kiều Mỹ La nghĩ mà rùng mình.

Bà tuyệt đối sẽ không để con gái dính phải mấy loại chuyện này.

Nói bóng nói gió một hồi, Kiều nữ sĩ dò hỏi được không ít vấn đề, kém chút đem tổ tông tám đời của Diệp Tường đều đào ra.

Diệp Tường trong lòng vô cùng rối rắm.

Cô ấy không có ý định trả lời, nhưng vị nữ sĩ này chính là mẹ ruột của Tiêu Kiều, không thể không ứng phó.

Nhìn xem đồng hồ, Diệp Tường tính toán một chút.

Giờ này hẳn là thái thái đã lên máy bay.

“Diệp tiểu thư, Kiều Kiều như thế nào còn chưa trở lại, nó sẽ không phải là cố ý trốn đi đi?” Kiều Mỹ La trong lòng nghi hoặc, con gái mình bà tự nhiên hiểu.

Biết bà lại đây là muốn giáo huấn, nó khẳng định sẽ trốn ở một góc nào đó, chờ bà rời đi liền chui ra.

Bất quá hôm nay Kiều Mỹ La bà đã quyết tâm không thấy được người nhất định không rời đi.

Vị trí con rể này Hoắc Đình Quân ngồi bà đặc biệt hài lòng, cũng không có ý định đổi thành người nào khác.

Vậy nên, nhất định phải nhắc nhở con gái bảo bối nhà mình giữ gìn cho thật tốt, bỏ lỡ lần này, không biết bao lâu nữa mới tìm được người như vậy.

Đối mặt với vấn đề này, vẻ mặt Diệp Tường trở nên khó xử.

Thái thái rõ ràng đã nói, trước khi lên máy bay sẽ gọi điện thoại báo cho cô ấy.

Chẳng lẽ …cô quên mất?

Vậy hiện tại cô ấy nói ra, hẳn là sẽ không có vấn đề gì đi...

“Tiêu phu nhân, thái thái đã xuất ngoại đi du lịch từ trưa nay rồi ạ.”

“Cái gì, xuất ngoại du lịch? Đi cùng con rể sao?”

Kiều Mỹ La nghi hoặc.

Tân hôn xuất ngoại đi du lịch tuần trăng mật rất bình thường, bất quá như thế nào trước đó trong điện thoại Kiều Kiều lại không nói đến.

Chuyện này thì có gì mà phải giấu?

“Không… không phải, là thái thái mua vé máy bay tự mình đi.”

Đáp án này làm Kiều Mỹ La tức khắc nổi trận lôi đình đứng phắt lên: “Hồ nháo! Cái con nhóc thúi này rốt cuộc đang làm gì vậy? Đầu bị cửa kẹp sao!!!”

“Không được, bà già này không thể để nó làm loạn được, nó ngồi trên chuyến bay nào, có trói lại ta cũng phải lôi nó về đây.”

Nào có ai sau đêm tân hôn bỏ chồng ở nhà, một mình lặng lẽ chạy, chuyện này quả thực chính là hồ nháo!

Diệp Tường trong lòng bối rối, nếu nói ra, cô ấy có phải hay không chính là bán đứng lão bản của mình, nhưng nếu không nói, cửa ải bên này của Tiêu phu nhân làm sao đi qua?

Không đợi Diệp Tường suy xét xong, bên ngoài liền truyền đến tiếng động cơ ô tô.

“Con rể đã trở về?”

Kiều Mỹ La càng thêm sốt ruột, nếu hiện tại người trở về thực sự là Hoắc Đình Quân, đợi anh phát hiện ra Tiêu Kiều đã một mình chuồn êm đi khẳng định sẽ tức giận không nhỏ!

Không được, bà phải nhanh chóng nghĩ biện pháp, đánh đòn phủ đầu, ngăn không cho Hoắc Đình Quân mở miệng hỏi đến.

Kiều Mỹ La vội vã đi tới đại sảnh, nhìn cửa xe chầm chậm mở, lộ ra thân hình cao lớn của Hoắc Đình Quân, ngay lập tức mở miệng nói:

“Con rể về rồi sao, vừa nãy mẹ mới biết tin, Kiều Kiều nha đầu ch*t tiệt kia lại dám ngồi máy bay ra nước ngoài một mình, có phải hai đứa hôm qua cãi nhau không?”

Tiêu Kiều đang chuẩn bị xuống xe thì nghe được thanh âm của Kiều Mỹ La, trong lòng lộp bộp một tiếng, cầm lòng không được ngẩng đầu nhìn về phía Hoắc Đình Quân.

Ánh mắt hai người không hẹn mà chạm nhau, thấy được vẻ mặt Hoắc Đình Quân giống như hiểu ra cái gì, trong đầu Tiêu Kiều chỉ còn một hồi điên cuồng spam.

Ngọa tào! Ngọa tào!!

Xong rồi, xong rồi……

Như thế nào cô lại quên mất chuyện gửi phải tin nhắn cho Diệp Tường để đối khẩu cung một chút, nói cho Kiều nữ sĩ biết cô còn chưa có rời đi.

Bây giờ chuyện tốt liền đến rồi, phát sóng trực tiếp hiện trường lật xe.

Ánh mắt Hoắc Đình Quân dừng ở trên đôi môi đỏ mọng của Tiêu Kiều một chút, sau đó nhìn về phía Kiều Mỹ La, ngữ điệu như cũ thanh lãnh: “Mẹ vợ đừng lo, con và Tiêu Kiều không có cãi nhau.”

Anh cũng muốn biết, Tiêu Kiều vì sao lại vội vã rời đi một mình như vậy.

Hai cái thẻ đen không giới hạn tùy tiện tiêu, cửa hang có, các loại đồ trang sức quần áo mới nhất của các hãng lớn đều đặt ở phòng để đồ, hẳn phải có lý do khác khiến cô gấp gáp muốn rời đi.

Anh không ép hỏi Tiêu Kiều, như vậy cũng không đại biểu là anh không thèm để ý.

Hiện tại vừa hay có thể mượn lời Kiều Mỹ La hỏi ra nguyên nhân.

“Không cãi nhau?” Kiều Mỹ La chột dạ thay con gái cưng, nhất thời không chú ý ánh mắt của Hoắc Đình Quân thoáng liếc về phía bên trong xe, bà suy đoán nói:

“Vậy nó vì cái gì tự nhiên chạy, Diệp tiểu thư tới nói xem, trước khi Kiều Kiều rời đi đã nói cái gì với cô?”

Bị Hoắc Đình Quân nhìn chằm chằm, cùng với áp lực từ Kiều Mỹ La, Diệp Tường tức khắc có chút hoảng.

“Hoắc tổng, Tiêu phu nhân, thái thái trước khi rời đi cũng không nói gì, nhưng hôm nay cô ấy thức dậy khá muộn, hơn nữa thoạt nhìn, khí sắc không tốt lắm, vừa thấy tôi liền kêu tôi đi mua vé máy bay sớm nhất.”

Bên trong xe Tiêu Kiều bụm mặt, lòng khóc thút thít.

Nói bậy a, hiện tại sắc mặt của cô rất tốt, đặc biệt tốt, cảm giác có thể làm bánh nướng áp chảo.

(TT~TT)

Kiều Mỹ La nghi ngờ nhìn Diệp Tường, hoài nghi cô ấy nói dối.

Kiều Kiều trong khoảng thời gian này vẫn luôn nằm lì ở trong nhà, đúng giờ ăn cơm, nhiều nhất là đi dạo xung quanh vườn nhà, đã rất lâu không đi ra ngoài ăn chơi đàng điếm, khí sắc so trước kia còn tốt hơn rất nhiều, dù có không trang điểm, sắc mặt cũng vẫn hồng nhuận tươi tắn.

“Cô xác định sao?”

Bộ dáng của Kiều Mỹ La rõ ràng là không tin.

“Là thật.” Diệp Tường gật đầu chắc nịch, cả người toát ra sự chân thành.

Ánh mắt Hoắc Đình Quân lại lần nữa liếc tới bên trong xe.

Sắc mặt không tốt?

Thoạt nhìn rất hồng hào…mọng nước?

________________
« Chương Trước