Chương 15: Em mặc áo ngủ của tôi?

______________

Nhất thời trong đầu cô trống rỗng, chỉ còn một hồi điên cuồng spam ——

Hắn không phải đi rồi sao?

Hắn không phải đi rồi sao……

Tiêu Kiều xấu hổ đến mức chỉ muốn trực tiếp đăng xuất khỏi trái đất.

Ánh mắt Hoắc Đình Quân cực kỳ bình tĩnh nhìn người ở phía sau cửa kính, trong đầu xẹt qua một suy nghĩ.

Thật trắng…

Chỉ là, người trước mắt nhìn thấy hắn thì ngơ thành một đoàn, cả người bỗng ửng hồng lên, hơn nữa trên cánh tay vẫn còn có bọt biển chưa biến mất, không lẽ ngâm lâu quá bệnh rồi?

“Tắm xong rồi?”

Tiêu Kiều gật đầu, sau đó lại nghĩ đến cái gì đấy mà mãnh liệt lắc đầu.

Hoắc Đình Quân nghĩ không ra tại sao cô lại có biểu hiện kì lạ như vậy, vươn tay lấy điện thoại di động đặt ở trên tủ đầu giường, rồi xoay người rời đi.

Lúc này, sau khi nghe được tiếng đóng cửa, Tiêu Kiều còn cố ý đi ra khỏi phòng tắm nhìn qua mắt mèo.

Không có ai.

Tảng đá đè nặng trong lòng rốt cuộc cũng rơi xuống.

Hoắc Đình Quân quả nhiên đúng với thiết lập chính nhân quân tử, không gần nữ sắc, cô cũng đã vô tình trần như nhộng đứng trước mặt hắn như vậy, hắn cũng không có thay đổi sắc mặt.

Tiêu Kiều thở phào, trong lòng bỗng cảm thấy may mắn.

Cô quay lại phòng tắm, ai ngờ, tay vừa động muốn mở cửa, khăn tắm liền rơi trên mặt đất.

ờmmm...

Cô có chút chột dạ quay đầu nhìn xung quanh.

Khom lưng đem khăn tắm trên mặt đất nhặt lên, Tiêu Kiều nhanh chóng đi đến dưới vòi hoa sen, đơn giản tắm qua lại một lần nữa để rửa hết bọt.

Bọc khăn tắm kĩ càng xong cô mới dám đi ra ngoài, … bất quá khi vừa mở tủ quần áo ra, nhìn đủ loại kiểu dáng áo ngủ treo bên trong, Tiêu Kiều có chút… muốn ngủ luôn trong phòng tắm!

Nếu bỏ qua việc chất liệu của mấy thứ đồ này là nửa trong suốt, quả thực thoạt nhìn kiểu dáng còn khá đáng yêu….

Mới là lạ!

Mẹ nó, đây là ai chuẩn bị áo ngủ, đứng ra đây, cô bảo đảm sẽ không ra tay quá nặng, chỉ đem người đánh ch*t thôi!

Áo ngủ kiểu này thì dứt khoát để cô mặc mỗi đồ lót đứng trước mặt hắn luôn đi.

Mặc chỉ tổ mất công, dù sao cũng không khác nhau mấy.

Hoắc Đình Quân chắc chắn không thiếu tiền.

Để nhân viên mua vải dệt nhiều chút không được sao?!!

Còn có mấy cái dải lụa treo bên này nữa.

Ha hả, sao không trực tiếp làm cho cô cái cột để nhảy múa thoát y.

Tiêu Kiều sống không còn gì luyến tiếc, trong đầu đã sỉ vả kẻ chuẩn bị quần áo 1001 lần, nhưng nghĩ đến Hoắc Đình Quân rất nhanh sẽ trở về, cô lại không thể không duỗi tay ở bên trong tìm, cầu trời cho một hai bộ áo ngủ bình thường một chút.

Vạn lần tưởng nhớ áo ngủ vịt vàng của cô, thật sự quá đáng yêu, hiện tại cô cảm thấy cho dù chính mình có mặc nó một vạn năm cũng không thấy ngán.

Kết quả thật là làm người ta thất vọng, một loạt quần áo đều là kiểu như vậy, còn không bằng bọc khăn tắm trên người.

Tiêu Kiều đột nhiên tha thiết muốn ngủ dưới gầm giường, cô giương mắt nhìn về phía cửa phòng, nhất thời có ý niệm muốn về nhà.

Cuộc sống a, thật sự quá gian nan.

Cô thấp giọng rên một tiếng, đầu óc chợt nảy số.

Tủ bên này đều là quần áo ngủ của cô, mặt khác theo lý thuyết hẳn là tủ còn lại sẽ là áo ngủ của Hoắc Đình Quân.

Ngẫm lại trước đó nhìn thấy trong tay hắn cầm áo tắm dài màu trắng, đáy lòng cô lại dâng lên một tia hy vọng.

Đúng rồi, cô có thể mặc nhờ áo hắn mà.

Trời không tuyệt đường người, tủ quần áo còn lại đặc biệt bình thường, không trắng thì đen, kiểu dáng cũng đơn giản.

Nếu Hoắc Đình Quân chọn màu trắng, vậy cô sẽ mặc màu đen.

Chờ đến sau khi cô chuẩn bị xong, có chút không được tình nguyện chui vào ổ chăn, một lúc sau, Hoắc Đình Quân liền mang theo một thân ấm áp còn bốc hơi nước đi vào.

Đứng ở mép giường, hắn nhíu mày nhìn người đang nằm trên giường đang hai mắt nhắm nghiền, nhưng hàng mi lại không ngừng rung động.

Giả vờ ngủ?

Cô đây là đang khẩn trương?

Nhớ đến mấy tư liệu mình cố ý đi tìm hiểu trên mạng lúc ở phòng làm việc, hắn duỗi tay tắt đèn.

Trong bóng đêm, Tiêu Kiều âm thầm trợn mắt, trộm thở hổn hển, tim bùm bùm nhảy, cả người vô cùng lúng túng.

Sau khi Hoắc Đình Quân nằm xuống, trái tim cô trực tiếp vọt tới cổ họng, cảm giác như sắp bay ra ngoài.

Xin hỏi, hiện tại cô lựa chọn rời đi còn kịp sao?

Huhu, bao nhiêu năm trinh trắng không lẽ hôm nay cứ thế phải đem cho đi sao?!!

Hai tay Tiêu Kiều đặt bên người không tự chủ túm lấy khăn trải giường, phần lưng cứng đờ.

Ông trời ơi, mau tới đem hồn phách của con trở về, quyển sách này con không muốn ở nữa!

Đáng tiếc ông trời không nghe được tâm nguyện của cô.

Sau đó người bên cạnh cô mở miệng, vẫn là giọng nói êm tai đó, nhưng nội dung, tuyệt đối không phải cái cô muốn nghe.

“Lần đầu làm cái này, có thể không quá thuần thục, em kiên nhẫn một chút, tôi sẽ cố gắng làm em hài lòng,.. khả năng học tập của tôi rất nhanh.”

Tiêu Kiều:……

o((⊙﹏⊙))o

Cô vừa nghe được cái gì?

Đây là đại lão dưới ngòi bút của cô?

Đây là vị đại lão trùm cuối tương lai sẽ cùng nam chính đối nghịch?

Không phải hắn bảo thủ, không gần nữ sắc, ngoại trừ nữ chính sao?

Sao có thể dùng vẻ mặt nghiêm túc như thế để nói ra lời đó!

……

Không đợi cô trả lời, trọng lượng trên người đã tăng lên.

“ Em mặc áo ngủ của tôi?”

Tiêu Kiều cả người run run, hai mắt tròn xoe, nhìn Hoắc Đình Quân trong bóng tối, mặt không nhịn được đỏ lên.

Hoắc Đình Quân nhìn phản ứng đáng yêu của cô bỗng nảy sinh ý định muốn chọc một chút, bất quá cuối cùng hắn vẫn không nói thêm lời nào, trực tiếp đi vào việc chính.

Trong bóng tối, một bàn tay to lớn tìm được đai lưng áo cô, dễ như trở bàn tay cởi bỏ……

____________________

Đây tuyệt đối là đêm dài nhất, gian nan nhất Tiêu Kiều từng trải qua trong đời.

Thời điểm cô tỉnh lại, mặt trời cũng đã treo ở trên đỉnh đầu.

“ Chậc…”

Miệng đàn ông sinh ra, đúng là để gạt người, có quỷ mới dám tin!

Kể cả Hoắc Đình Quân cũng không phải ngoại lệ.

Một lần cuối biến thành hai lần rồi ba lần, hắn tưởng đóng cọc sao!!!

Tiêu Kiều cảm giác hai chân mình đều đã mềm nhũn thành mì sợi.

Hoắc Đình Quân đích thị là yêu tinh hút dương khí con người, bằng không làm sao cô lại có thể có bộ dáng như sắp đi bồi tổ tiên thế này được.

Tiêu Kiều đỡ tường, một đường run rẩy đi đến phòng tắm, đứng trước bồn rửa tay, nhìn mặt mình trong gương.

Sắc mặt trắng bệch, nói là nữ quỷ cũng có người tin!

Lúc này, trong lòng cô chỉ nghĩ làm sao để một mình tự đi hưởng tuần trăng mật càng sớm càng tốt, cách thật xa nơi này, bằng không mỗi ngày đều phải như vậy, ngày cô xuống đất thực sự không còn xa nữa.

Trong lúc vệ sinh cá nhân, Tiêu Kiều chợt có điểm nghi ngờ.

Ban đêm làm nhiều như vậy, cô đều ở trong tư thế giống như chết trôi, không cử động nổi.

Nhưng rõ ràng Hoắc Đình Quân mới là người xuất lực chính!

“Thái thái, cô tỉnh rồi sao?”

Miễn cưỡng tự mình thu thập xong, Tiêu Kiều bỗng nhiên nghe thấy tiếng Diệp Tường.

Cô nhanh chóng khập khiễng đi ra mở cửa, nước mắt lưng tròng nhìn người trước mắt, thanh âm nghẹn ngào có hơi khàn khàn:

“Mau mau, cô đi tra vé máy bay, xem giúp tôi khi nào có chuyến bay đi nước ngoài, tôi muốn sớm nhất có thể.”

Diệp Tường nhìn bộ dáng Tiêu Kiều giống như vừa đi khổ sai về, duỗi tay đỡ lấy cô.

“Thái thái, cô với Hoắc tổng……”

“Không có gì, tôi chỉ là muốn hưởng tuần trăng mật một mình, A Quân còn phải bận nhiều việc, không thể đi cùng tôi được.”

Cảm giác để lại thật sự không tốt lắm, dù thế nào cô cũng không muốn lại trải qua lần nữa.

Tiêu Kiều chợt nghĩ đến, nếu trong lúc Hoắc Đình Quân cùng nam chính đối đầu với nhau, cô dứt khoát lấy cớ du ngoạn trốn ở nước ngoài, chờ mọi chuyện kết thúc rồi về nước, vậy không phải là xong sao!

Loại biện pháp tốt như này đáng ra cô nên nghĩ tới sớm chút., nhưng không sao dù sao bây giờ cũng chưa muộn.

Bất quá, nữ chính đóng vai chất xúc tác, tốt nhất cứ để cô ấy lưu lại nơi này đi.

“Thái thái, cô có muốn báo cho Hoắc tổng một tiếng không?”

“Không cần đâu, anh ấy rất bận, đây chỉ là việc nhỏ thôi, không cần thiết.”

Diệp Tường cả đầu đều là dấu chấm hỏi.

Hai người mới kết hôn có một ngày, hiện tại là tình huống như thế nào.

Cãi nhau?

Tiêu Kiều không rảnh giải đáp nghi vấn trong lòng Diệp Tường, vì hiện tại cô đều đã đói đến bụng dán vào lưng.

Vận động nhiều, thật sự có trợ tiêu hóa, Hoắc Đình Quân tối qua nói những lời này, một chút ngượng cũng không có.

“Thái thái, vé máy bay đã đặt xong.”

___________________________

Kịch bản cô vợ bỏ trốn của tổng tài đây chứ đâu:)))