Chương 62: 62: Muốn Ôm Cháu Trai

“ Công chúa có gì phân phó? ”

Chỉ lúc Sở An Nhan ngã xuống biểu tình trên mặt Lăng Giang trong chớp mắt có chút khẩn trương, nhưng hắn phản ứng lại kịp, vẻ mặt lại thờ ơ bình thản.

“ Ngươi....!”.

Sở An Nhan nhẫn nhịn, đối chọi với tầm mắt Lăng Giang, rồi lại cụp xuống.

Không so đo với hắn!

Sở An Nhan khó thở, đơn giản đi đến bên tấm ván gỗ ở bên ngoài xe ngựa ngồi cùng với Hồng Tô.

“ Công chúa, chúng ta còn muốn đi đường vòng sao? ”

Hồng Tô nhìn ngã rẽ phía trước, nhớ tới lúc trước Sở An Nhan nói nàng muốn đi nhìn thử đồ ăn ngởn Giang Xuyên, thuận tiện thăm hỏi Đường bá phụ.

“ Đi đường vòng! ”

Sở An Nhan hơi tức giận mở miệng, cùng lắm thì nàng bất chấp tất cả, mang theo Lăng Giang cùng nhau không đi sơn trang tránh nóng, thật phiền phức.

Hồng Tô vừa định điều khiển xe ngựa, lúc này có một đoàn xe ngựa ở phía trước vừa lúc cũng xuất hiện, mắt thấy sắp đâm phải, Hồng Tô vội vàng kéo dây cương để ngựa dừng lại.

“ Sao phía trước còn có xe ngựa? ”

“ Công chúa, hình như là xe ngựa của tiểu hoàng tử.

Đúng rồi, ta cùng mã phu kia nói sẽ đi đường vòng, lúc ấy mã phu tiểu hoàng tử có việc gấp nên rời đi trước, ta quên nói với mã phu không đi đường vòng, công chúa....!”

Hồng Tô có chút bất an nhìn Sở An Nhan.

Nàng ta thấy sắc mặt Sở An Nhan không tốt, giống như nàng ta làm ra chuyện xấu.

Sở An Nhan: Ngươi cảm thấy quá tuyệt vọng sao?

“ Dẹp, không đi đường vòng nữa.

Chờ tránh nóng từ sơn trang lại đi Giang Xuyên sau ”

Sơn trang tránh nóng cách kinh thành cũng không quá xa, cũng chỉ nửa ngày, loanh quanh lòng vòng trên đường núi liền đến đích.

Sơn trang tọa lạc ở một sơn cốc phong cảnh tú mỹ, đi vào cực mãn nhãn vừa ý.

Không chỉ có như thế, nơi này phảng phất như có một luồng khí ngăn chặn, ngăn cách nhiệt độ ở bên ngoài.

Sở An Nhan hít sâu một ngụm không khí, cả người đều thực sảng khoái.

Chẳng qua tầm mắt Sở An Nhan vừa chuyển, thấy bên cạnh đỉnh núi có một.

Nhìn ra, rất cao.

Sở An Nhan đột nhiên cảm thấy chung quanh đều không tốt đẹp.

“ An An ”.

Hoàng hậu đi đến trước mặt Sở An Nhan gọi nàng.

“ Ta thấy con đi đường cũng mệt mỏi, đợi lát nữa con lên Vân Nhai viện nghỉ ngơi cho tốt, buổi tối lại qua đây cùng nhau dùng bữa, như thế nào? ”

“ Đương nhiên không thành vấn đề ”.

Sở An Nhan cười đồng ý.

Vân Nhai viện, chính là nơi lúc trước hoàng hậu tự tay lựa chọn cho nàng, phong cảnh không chỉ có đẹp, hơn nữa lại là viện mát mẻ nhất.

Nguyên chủ quả nhiên là nhận đủ sủng ái, nơi ở của đế hậu cũng không tốt bằng nàng.

Sở An Nhan có chút gấp không chờ nổi nữa, muốn đi nhìn một cái.

Chẳng qua khi Sở An Nhan dựa theo ký ức nguyên chủ đi tới Vân Nhai viện, men theo con đường này đến đích.

Đây không phải đoạn nhai vừa nãy nàng thấy sao?

“ Công chúa, ngài sao lại không đi nữa? ”

Hồng Tô kinh ngạc nhìn Sở An Nhan ở bên cạnh đột nhiên dừng lại.

“ Hồng Tô, chúng ta đừng đi nữa, nơi này còn có sân khác nào hay không, chúng ta không đi Vân Nhai viện nữa! ”

“ Vì sao vậy công chúa, Đường công tử còn có Lăng công tử đều đã đi, hơn nữa đám hạ nhân ngày hôm qua đã đem đồ đạc sắp xếp xong xuôi rồi, công chúa hiện tại muốn dọn đi có chút phiền phức ”

“ Không có việc gì, một mình ta không ở đó là được, không cần dọn, ta đến ở chỗ mẫu hậu ”

Sở An Nhan cũng không dám quên trong khoảng thời gian này, nàng dị ứng với độ cao, đặc biệt là đoạn vách núi này.

“ Ta nhớ mẫu hậu, để bọn họ đem đồ của ta dọn qua chỗ mẫu hậu ”

Hồng Tô tuy rằng có chút không rõ lắm, nhưng vẫn làm theo.

Bởi vì là người bên cạnh chăm sóc công chúa, Hồng Tô đành phải đem hành lý của mình cũng đóng gói qua.

Hoàng hậu vừa nghe Sở An Nhan muốn lại đây ở cùng bà thì vui mừng không thôi, nhưng lại suy xét đến Sở An Nhan, vì thế tri kỷ cũng đem Lăng Giang gọi tới.

Để cho bọn họ làm bạn, cũng tăng tiến cảm tình.

Hiện tại người trẻ tuổi ấy à, những tâm tư đó, bà là người từng trải sao không hiểu.

Huống hồ Lăng Giang lớn lên quả thật tuấn mỹ, xứng đôi với An An.

Nói không chừng bà còn có thể nhân cơ hội này sớm bế cháu trai, vừa lúc giải buồn.

Cho nên Sở An Nhan ở sơn trang này tuần tra một vòng, xóa bớt một ít chỗ nguy hiểm, sau đó trở về phòng thì thấy Lăng Giang như một tôn thần ngồi ở trên ghế, nội tâm nàng hỏng mất luôn.

Ngàn tính vạn tính, nàng đã tính qua hết rồi, chỉ cần ở cạnh Lăng Giang, nàng đều nguy hiểm.

Không chỉ có như thế, nàng còn thấy tay nải bên cạnh Lăng Giang, đây là chuyển nhà, vẫn là muốn ở chỗ nàng?

“ Ngươi tới đây làm gì? ”

Mau, mau nói ngươi chỉ là lại đây tìm ta tính sổ, tính sổ xong liền rời đi!

Nhìn vẻ mặt Sở An Nhan đã biết nhưng còn cố hỏi, Lăng Giang oán hận cắn răng:

“ Tất nhiên là đi theo công chúa ”

Lăng Giang nhấn mạnh lời nói, tính để Sở An Nhan nghe ra âm thanh trắc ẩn.

“ Hồng Tô, sao lại thế này? ”

Sở An Nhan túm vội Hồng Tô ra ngoài cửa.

“ Công chúa, là hoàng hậu nương nương phân phó để Lăng công tử ở cùng với ngài ”

“ Vì sao hắn lại xuất hiện ở phòng ta? ”

“ Nương nương nói, Tê Ngô viện không có nhiều phòng, liền để Lăng công tử tới phòng của ngài ở cùng với ngài ”

Sở An Nhan cảm thấy đau tim đến hỏng mất luôn, đúng là mẫu thân ruột thịt.

“ Hồng Tô, ngươi ở chỗ nào, ngươi tới ở cùng với ta, để Lăng Giang ở chỗ ngươi ”

“ Công chúa, ta ở cùng với nha hoàn khác, Lăng công tử qua đi, sợ là có chút không ổn ”

“ Vậy không có khác chỗ cho hắn ở sao? Làm gì cứ một hai phải ở cùng ta ”

Hiện tại Sở An Nhan thật sự cảm thấy để Lăng Giang ở trong phòng mình, chính là để một bao thuốc nổ bên cạnh.

“ Công chúa, chủ yếu là hoàng hậu nương nương phân phó, không ai dám làm trái ý.

Ta biết ngài gần đây giận dỗi Lăng công tử, công chúa ngài đại nhân không chấp tiểu nhân, ta thấy Lăng công tử đối đãi với ngài không tồi, nói không chừng lần này ở cùng nhau quan hệ lại hòa hoãn ”

“ Hồng Tô, ngươi không hiểu, ngươi ở đây chờ ta, ta đi tìm mẫu hậu ”

Nói xong vô cùng lo lắng chạy đi.

Mà Sở An Nhan tự cho rằng nàng đã nhỏ giọng nói chuyện cùng Hồng Tô, nhưng lại vẫn bị Lăng Giang nghe thấy.

Lăng Giang gần đây võ công tiến bộ hơn nhiều, đối với người tập võ, thanh âm nghe được rõ ràng hơn so với người thường.

Lăng Giang vốn dĩ không muốn nghe, nhưng mà từng câu từng chữ Sở An Nhan nói đều truyền vào tai hắn.

Hơn nữa càng nghe mặt hắn càng đen.

Không nghĩ tới Sở An Nhan vậy mà không muốn ở cùng hắn.

Quả nhiên nữ nhân đều sẽ thay đổi, lúc trước Sở An Nhan ở trong cung nhiều lần muốn chạy đến phòng hắn, tìm đủ lý do để ở cùng hắn.

Hiện tại thì sao?

Hắn còn chưa nói không muốn, Sở An Nhan đã không vui rồi.

Vậy hắn liền cố tình không cho nàng toại nguyện.

Hắn càng muốn ở cùng nàng.

Sở An Nhan chạy tới tìm hoàng hậu, ở bên người bà nôn nóng gọi:

“ Mẫu hậu, trai chưa cưới gái chưa gả, sao người lại có thể để con ở cùng Lăng Giang? ”

“ Con nói như vậy, thật ra là do ta sơ sót ”

Sở An Nhan thấy bà do dự, cho rằng chuyện đã có chuyển biến, hoàng hậu lại mở miệng:

“ Quá mấy ngày nữa ta bảo phụ hoàng con viết một đạo thánh chỉ, để Lăng Giang ở rể, vừa vặn hắn cũng không có phụ mẫu, chuyện này chúng ta có thể quyết định ”.