Chương 23: Đeo nó giúp tôi

Chương 23: Đeo nó giúp tôi

Ngoài những cửa hàng thương hiệu nổi tiếng trong và ngoài nước, cao ốc Thanh Nguyệt còn nổi tiếng với cửa hàng trang sức thiết kế nằm tại tầng cao nhất.

Mỗi một cửa hàng đều hàng đều có nhà thiết kế riêng. Không chỉ những người người giàu có ở K thị đến mua, mà những người từ các thành phố khác cũng đến đây.

Trong đó có một cửa hàng thiết kế O.R khiến Thẩm Tri Dao có ấn tượng nhất. Bởi vì nó có ‘Trái tim chuộc tội’ nổi danh toàn cầu.

Lão Thẩm vì để dỗ con gái bảo bối vui vẻ, đã mua nó với giá cao từ cửa hàng.

Đáng tiếc sau đó Thẩm gia phá sản, sợi dây chuyền này được bán lại cho cửa tiệm.

Đây là món quà lão Thẩm tặng mà nguyên chủ thích nhất.

Không bao lâu sau khi cô chết, Diệp Cẩm Nhiên rõ ràng biết ‘Trái tim chuộc tội’ có ý nghĩa với cô như thế nào, nhưng vẫn bỏ ra cái giá gấp ba lần để lấy lòng Trác Minh Nguyệt.

Tuy rằng chuyện này không thể nói ai đúng ai sai, dù sao tất cả chuyện này đểu là chuyện xấu Trác Minh Nguyệt và Trác Trầm Tinh, Diệp Cẩm Nhiên không làm gì cả.

Nhưng cô ấy chính là vợ hắn! Cho dù không yêu, cũng không thể tuyệt tình như vậy.

Thẩm Tri Dao nhìn biển hiệu O.R trước mắt, giọng nói không nghe ra cảm xúc gì “Diệp Cẩm Nhiên, anh nói hôm nay sẽ thanh toán mọi thứ, chắc chắn không đổi ý chứ.”

Diệp Cẩm Nhiên cười cười: “Đương nhiên.”

Một buổi tiêu cho cô 80 triệu, chẳng lẽ còn chưa đủ biểu đạt thành ý của hắn?

Thẩm Tri Dao gật đầu: “Vậy thì tốt.”

Đẩy cánh cửa kính, Thẩm Tri Dao đi thẳng đến quầy trưng bày “Lấy món trang sức đắt tiền nhất ở đây mang đến cho tôi!”

Những người đến đây mua đồ không phú cũng quý, người như Thẩm Tri Dao cũng không phải lần đầu tiên bọn họ gặp.

Huống chi, xem là một chuyện, mua lại là một chuyện khác.

“Thưa cô, những trang sức này giống như chọn bạn trai, phải phù hợp với mình mới là tốt nhất. Cô trẻ tuổi như vậy, những thiết kế tỉ mỉ quá có thể sẽ không phù hợp, không bằng cô xem qua mấy mẫu này?”

Thẩm Tri Dao bĩu môi “Sao, sợ tôi không mua nổi?”

Cửa hàng trưởng lập tức nhẹ giọng nói “Không có, cô hiểu nhầm rồi.”

“Vậy lập tức mang món trang sức thiết kế cao cấp nhất lấy ra cho tôi.”

Cửa hàng trưởng thoáng nhìn qua Diệp Cẩm Nhiên bên cạnh Thẩm Tri Dao, cùng một đám người giúp việc đứng sau, nói với nhân viên bên cạnh hai câu rồi đi vào bên trong.

Diệp Cẩm Nhiên nhìn khí thế này của Thẩm Tri Dao, buồn cười nói “Cô hôm nay đang muốn vét sạch tiền của tôi?”

Thẩm Tri Dao nghiêng người, đôi mắt hạnh ngập nước nhìn hắn “Ai có thể đào sạch tiền của Diệp đại tổng tài? Bất quá tôi chỉ muốn mua vài món trang sức đắt tiền để tô điểm cho bề ngoài thôi.”

Nghe cô nói, Diệp Cẩm Nhiên không nói gì, chỉ yên lặng đứng một bên.

Một lát sau, một nhân viên cửa hàng mang đến ba bộ trang sức đựng trong hộp nhung đắt tiền.

“Bộ đầu tiên tên ‘Nước mắt nàng tiên cá’, dùng 108 mảnh kim cương khảm thành, ở giữa là một viên bảo thạch thuần túy không tạp chất. Bộ trang sức chất lượng như này cả nước không có mấy bộ.”

“Ừ, không tệ lắm.”

“Bộ thứ hai tên ‘Trăng Hạ’, những viên đã bảo thạch màu lam trong suốt xếp xen kẽ nhau, chính giữa là giọt nước kim cương lựa chọn tỉ mỉ, giống như ánh trăng giúp dưỡng ẩm làn da.”

“Rất đẹp, cũng rất nghệ thuật.”

“Bộ thứ ba gọi ‘Cuồng Huyết’, một chiếc vòng hoa văn mẫu đơn bằng vàng ròng nguyên khối, mặt trên được khảm chín viên ruby hồng ngọc hình dáng khác nhau. Chiếc nhẫn bảo thạch màu hồng bồ câu cũng được nhà thiết kế chế tạo tỉ mỉ xứng đôi cùng chiếc vòng tay.”

“Ừ, ba bộ này tôi lấy hết! Gói lại giúp tôi.”

Hai nhân viên cửa hàng nhìn nhau: ? ? ? ? ?

“Tổng cộng 36 triệu tệ. Nếu hai vị có thẻ thành viên, có thể được hưởng ưu đãi giảm giá 8%.”

Thẩm Tri Dao yên lặng đem ánh mắt dừng trên người Diệp Cẩm Nhiên. Diệp Cẩm Nhiên nhếch miệng : “Không cần, quẹt thẳng thẻ của tôi.”

“Tổng cộng 36 triệu, thẻ của ngài đây ạ. Hoan nghênh hai vị lần sau lại đến.”

Thẩm Tri Dao nhìn Diệp Cẩm Nhiên đang cầm thẻ, khóe miệng lộ ra nụ cười “Ai nói chúng tôi đã đi? Nghe nói cửa hàng này có một bộ trang sức trấn bảo, gọi là ‘Trái tim chuộc tội’?”

“Sợi dây chuyền đó phối với ‘Cuồng Huyết’ nhất định rất hợp.”

Cửa hàng trưởng lần này rất nhanh nhẹn “Ngài chờ.”

Một lát sau, một kiệt tác tuyệt thế xuất hiện trước mắt mọi người.

“Đây là ‘Trái tim chuộc tội’ nổi tiếng toàn cầu. Khối ruby hồng ngọc trên đó tinh thuần không chút tạp chất, cả thế giới chỉ có một khối này thôi. Bất luận là màu sắc hay chạm khắc đều vô cùng hoàn hảo. Trang trí xung quanh vài viên kim cương, giống như bụi gai lạc bên trong. Từng công đoạn làm ra đều vô cùng cẩn thận. Ngài xem, không có một chút tì vết.”

Đây là lần đầu Thẩm Tri Dao chạm tay vào món trang sức vô giá trong tiểu thuyết, ánh mắt có chút kích động.

So với nó, vẻ đẹp viên hồng ngọc ‘Cuồng Huyết’ giống như giảm đi rất nhiều.

Trên thế giới này, không có trang sức nào có thể sánh với ‘Trái tim chuộc tội’.

“Cái này, tôi muốn!”

“‘Trái tim chuộc tội’ trị giá 230 triệu, bộ trang sức này không thể sử dụng ưu đãi hội viên được.”

Thẩm Chi Dao giống như tiểu hồ ly nhìn về phía Diệp Cẩm Nhiên: “Anh đến đây xem này.”

Diệp Cẩm Nhiên nghiêm túc nhìn cô. Nếu đổi là người khác, hắn đại khái sẽ cân nhắc xem cái giá hắn bỏ ra có xứng đáng hay không.

Dù sao, mỗi người trên thế giới này đều được hắn định giá rồi.

Giống như…Hắn tặng Thẩm Tri Dao sính lễ hai trăm triệu. Giá trị con người cô, nhiều nhất chỉ có hai trăm triệu.

Nhưng khi nhìn vào đôi mắt ngập nước kia, không hiểu sao trái tim hắn lại rung động.

“Quẹt thẻ!”

Cửa hàng trưởng sửng sốt, thiếu chút nữa ngã ngồi trực tiếp xuống đất.

“Anh đeo nó giúp tôi!”

Thẩm Tri Dao nhẹ nhàng đem vòng cổ lên tay, ánh mắt xinh đẹp mang theo tâm tình không rõ nhìn Diệp Cẩm Nhiên.

Giống như ai oán, hoặc lại giống như chờ mong.

Ngón tay thon dài chạm lên chiếc cổ trắng nõn của cô, món trang sức lạnh lẽo chạm lên làn da ấm nóng, cô gái trong gương chậm rãi nở nụ cười.

Thẩm Tri Dao, cô nhìn xem, đồ vật thuộc về cô, tôi đã giúp cô lấy lại.

Không chỉ là ‘Trái tim chuộc tội’, điều cô mong muốn, tôi đã giúp cô thực hiện.

Đúng vậy. Lão Thẩm vì sao tại sao lại bỏ ra cái giá đắt như vậy mua bộ trang sức này?

Còn không phải bởi vì cô ấy thích, cô ấy muốn trong đêm tân hôn sẽ được chính tay chồng cô tự tay đeo nó lên cho cô sao.

Điều này đối với Diệp Cẩm Nhiên chỉ là một cái tiện tay, nhưng đối với cô ấy chính là một giấc mộng.

Vì thế lão Thẩm người cuồng con gái, liền lén mua chiếc vòng cổ này, lấy danh nghĩa Diệp Cẩm Nhiên đưa cho Thẩm Tri Dao.

Sau này, Thẩm gia cái gì cũng không còn.

Thẩm Tri Dao cũng đã biết chân tướng, thương tâm muốn chết đem chiếc vòng cổ một lần nữa bán lại cho O.R.

Cho dù như vậy, lão Thẩm vẫn chết.

“Có đẹp không?” Thẩm Tri Dao quay đầu, cho dù đeo khẩu trang cũng có thể cảm nhận được sự vui vẻ của cô “Có giống như đã thực sự nhuốm máu không?”

Không biết vì cái gì, Diệp Cẩm Nhiên cảm thấy lời nói này có chút quái dị.

“Đến cửa hàng khác xem thử. Thứ này quá quý giá, làm trang sức hàng ngày sẽ gây chú ý. Chúng ta đi thôi.”

Vừa nói, Thẩm Tri Dao vừa đi qua Diệp Cẩm Nhiên, bước ra bên ngoài.