Nếu như đưa đại ca nhốt vào quan phủ, vậy con đường làm quan sau này của y sẽ bị phá hủy mất.
Tô Hoàn tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn đại ca không thể làm quan được.
Lông mày Tô Cảnh nhíu chặt mặt nhăn lại, sắc mặt mấy huynh đệ Tô gia cũng vậy, hai tay siết chặt nắm đấm khiến gân xanh nổi lên cuồn cuộn.
"Chưởng quỹ Trương, ông xem như vậy có được không, cho bọn ta thời gian một tháng để trả số bạc bọn ta đã nợ ông đi. Ông cứ tính lãi suất như trước, nếu sau một tháng bọn ta không trả được thì tùy ý ông báo quan phủ. Đến lúc đó thì thế nào cũng được, bọn ta để cho ông giải quyết!”
Một lần nữa Tô Hoàn đứng ra bắt đầu đàm phán với ông chủ Trương.
"Hoàn Hoàn, không được làm bừa!" Tô Cảnh kéo tay Tô Hoàn, sao nàng ta có thể nói khoác như vậy? Thời gian một tháng chạy đi đâu kiếm được hai mươi lăm lượng bạc?
Cha mẹ làm một năm cũng không kiếm được hai mươi lăm lượng bạc đấy!
"Đại ca đừng lo sợ, Hoàn Hoàn tự có cách!”
Tô Hoàn đưa mắt ý bảo y yên tâm.
"Một tháng? Ai biết được lần sau các người có nói như thế nữa không?" Chưởng quỹ Trương cũng không tin lời nói của nàng, cho rằng đây chỉ là kế hoãn binh.
"Chưởng quỹ Trương, trước kia ta từng là thiên kim đại tiểu thư của Cố gia mười mấy năm, dĩ nhiên có không ít tình cảm với Cố gia. Nếu như ta cùng đường sẽ tự có cách, chẳng lẽ đối với chuyện này ông cũng không nể mặt sao?”
Bất đắc dĩ Tô Hoàn đành phải đưa Cố gia ra.
"Tô Hoàn, chúng ta không cần sự bố thí của Cố gia!" Tô Quân nghe vậy nóng nảy nhìn nàng, tức đến đỏ bừng cả mặt.
"Tứ ca huynh ngậm miệng lại!" Tô Hoàn cảm thấy hắn thực sự là cái đầu gỗ bị thịt.
Tô Quân bị nàng làm cho bực mình giậm chân.
Tiêm Chủy Hầu cân nhắc lợi hại, cẩn thận suy xét lời nói của nàng một lúc, ý của nàng là nể mặt Cố gia cho nàng thời gian một tháng. Nếu sau một tháng nàng thật sự không kiếm được bạc như lời đã nói thì sẽ nghĩ cách nhờ cậy Cổ gia, nếu như hắn đắc tội tới Cố gia thì khả năng sẽ mất nhiều hơn được.
Cuối cùng hắn quyết định gia hạn thêm cho nàng một tháng: "Cũng không phải không thể gia hạn thêm cho các người một tháng, có điều lãi suất sẽ tăng thêm nghĩa là một tháng sau phải đưa ta ba mươi lượng bạc. Nếu các người đồng ý thì chúng ta ký tên chấp thuận ngay tại đây, sau đó ta rời đi chờ tin tốt của các người!”
Một tháng này dựa theo lãi suất năm tiền một ngày mà tính thì lãi suất cũng chỉ khoảng một hai lượng, hắn tăng lên nhiều như vậy rõ ràng là muốn gây khó dễ cho người ta!
"Được thôi, xác định như vậy đi!" Tô Hoàn đồng ý điều kiện.
"Hoàn Hoàn, điều khoản ngang ngược như thế này, sao muội có thể đồng ý?" Tô Cảnh lòng đau như cắt, đừng nói đến hai mươi lăm lượng bạc trước đó có thể kiếm được hay không, giờ còn nhiều thêm tới năm lượng bạc trắng nữa.
"Không sao đâu đại ca, muội lo được!" Thấy Tô Hoàn kiên trì như vậy khiến Tô Cảnh không ngăn cản nổi.
"Được lắm, cả đám nam nhân nhà các ngươi cũng không bằng một tiểu nữ tử thẳng thắn này, lời nói đã định, chuẩn bị giấy bút đi!" Hắn sai khiến người hầu đi lấy giấy bút viết hợp đồng giao kèo.