Vừa lúc hôm nay trong tửu lâu đang vắng khách, chưởng quỹ nghe vậy thì rất hăng hái, ông ta lại muốn xem nha đầu này có bản lĩnh gì: "Không thì thêm một điều kiện nữa đi, nếu ngươi làm không ngon, ngươi sẽ phải ở lại rửa sạch chồng chén đĩa bẩn trong bếp của ta, dù sao ngươi đã chiếm phòng bếp của ta thì cũng làm chậm trễ công việc của bọn ta, nếu ngươi đồng ý thì ta cũng đồng ý!”
Người làm ăn quả nhiên sẽ không chịu thiệt, rửa chén thôi mà, Tô Hoàn chơi được.
“Nấm tươi ngươi khổ sở hái lên bán định cứ như vậy tặng cho bọn họ sao? Lại còn miễn phí giúp bọn họ làm việc, ta thấy ngươi bị nhàn rỗi ngu người luôn rồi, theo ta trở về!”
Tô Quân tức giận, tuy nói rằng hiện tại tình cảm của huynh muội bọn họ không tốt lắm, nhưng hắn ta cũng không chấp nhận chuyện muội muội bị người khác bắt nạt, vì thế hắn ta gánh vác trọng trách gánh quang gánh muốn đi. Tô Hoàn vội vàng giữ chặt hắn ta lại: "Tứ ca, vẫn chưa đi vào, làm sao huynh biết ta không làm được, dù sao cũng không mất miếng thịt nào, huynh vào cùng ta một lần đi, nếu ta thật sự làm được thì có thể làm được việc lớn đó!”
Nhìn hai huynh muội này ở đó lôi kéo, biểu tình chưởng quỹ như đang xem kịch.
Tô Quân nghĩ, dù sao hôm nay mặt mũi hắn ta cũng mất hết rồi, dù sao không ai nhận ra hắn ta, ngược lại là tiểu nha đầu này, có lẽ sau khi chịu chút thất bại thì có thể trưởng thành hơn.
“Ta đồng ý!”
Tô Hoàn đồng ý với yêu cầu của ông ta, lúc này chưởng quỹ mới nguyện ý để các nàng vào trong, ông ta còn trực tiếp dẫn nàng đến phòng bếp, lúc này người làm trong phòng bếp đều rất nhàn rỗi, sau khi nghe nói về việc này cũng không nhịn được cười nhạo nàng một phen, cảm thấy tiểu nha đầu là nàng không biết tự lượng sức mình.
Tô Hoàn lên bếp, Tô Quân thì ở bên cạnh một bước không rời khỏi nàng, hắn ta thật ra cũng muốn biết nha đầu này sẽ làm trò gì.
Trước tiên nàng rửa sạch nấm một lần, sau đó xé nấm thành từng miếng nhỏ rồi ngâm trong nước một lần nữa, sau đó nàng chuẩn bị các thực phẩm khác. Trong rổ bếp có sẵn mộc nhĩ nên nàng lấy một nắm nhỏ ngâm trong nước, nàng lấy một miếng thịt nạc vai thái nhỏ thành từng miếng để dùng sau, hành tỏi cũng không thể thiếu, thời đại này vẫn chưa có ớt nên mấy món mọi người ăn đều rất nhạt nhẽo.
Cuối cùng là bước mấu chốt nhất, nàng lấy một củ khoai tây nhỏ cắt thành sợi, động tác của nàng cực kỳ thành thạo, như thể nàng rất thường xuyên làm chuyện này, dao trên thớt không ngừng di chuyển, từ một củ khoai tây biến thành từng sợi khoai rất đều và đẹp.
Tô Quân nhìn một loạt thao tác của nàng thì có chút buồn bực, nàng thật sự là một thiên kim đại tiểu thư được sủng ái hết mực sao? Tại sao việc làm bếp này nàng lại giống như đã làm rất thường xuyên vậy?
Tô Hoàn dùng vải xô bọc khoai tây sợi lại, bắt đầu cầm sống dao đập liên tục, đập đến khi khoai tây tiết ra tinh bột khoai tây thì dùng một cái chén nhỏ hứng lấy, chén tinh bột khoai này chính là mấu chốt để làm nên món ăn.