Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuyên Sách, Cả Nhà Vai Ác Đọc Được Tiếng Lòng Của Tôi

Chương 32

« Chương TrướcChương Tiếp »
[Nhưng tất cả những điều đó đều là lừa gạt, đại hoàng tử là cái thá gì mà được thiên mệnh!]

[Hắn ta căn bản không phải.]

[Sau khi đại hoàng tử lên ngôi, hoàng hậu sẽ giúp hắn, hắn sẽ đại cải cách, khiến bách tính khổ không nói nên lời!]

[Cuối cùng bị nam nữ chính gϊếŧ chết!]

Bây giờ thì hay rồi, cốt truyện đều rối tung lên rồi.

Nhưng chủ tử của Điền Văn Kiến này sẽ không thay đổi.

"Khoan đã!"

Nghe đến đây, Đức Vũ Đế lập tức lên tiếng: "Đừng gϊếŧ vội, giam lại."

Đã là người của đại hoàng tử thì đại hoàng tử chắc chắn sẽ đến gặp hắn ta.

Dù thế nào cũng sẽ nghĩ cách khiến hắn ta ngậm miệng, hoặc là cứu hắn ta ra ngoài.

Song dù là lựa chọn nào, đối với Đức Vũ Đế mà nói, đều có lợi.

Đức Vũ Đế thật sự rất bực bội.

Bây giờ ông chỉ muốn mở rộng bờ cõi, nhưng mẹ kiếp, đám con hoang này lại nghĩ đến chuyện tranh đấu trong cung!

Ông còn trẻ lắm!

Còn chưa chết đâu!

Đã nhăm nhe đến ngôi vị của ông rồi.

Đức Vũ Đế cười lạnh.

Vậy thì hãy đợi xem, ai lợi hại hơn!

Điền Văn Kiến bị giam giữ, chuyện tra tấn nghiêm khắc được truyền ra ngoài, người người đều nói, hoàng thượng nghi ngờ hắn ta có người đứng sau.

Người đứng sau này, đại hoàng tử cuối cùng cũng không ngồi yên được nữa.

Đại hoàng tử đến gặp hoàng hậu: "Mẫu hậu, chuyện này phải làm thế nào mới được?"

"Vạn nhất tên Điền Văn Kiến kia khai ra con thì sao..."

Dù sao Điền Văn Kiến này cũng là ngươi gã mới chiêu mộ không lâu, gã cũng thực sự lo lắng, hắn ta sẽ khai ra mình.

Ban đầu, gã định dùng Điền Văn Kiến như một quân cờ bỏ đi.

Điền Văn Kiến không phải là người của triều đình, hắn ta làm chuyện này là tốt nhất, chỉ cần phụ hoàng bắt được hắn ta, sau đó hắn ta lại nói mấy lời như vậy.

Phụ hoàng chắc chắn sẽ nghi ngờ, chỉ cần phụ hoàng nảy sinh nghi ngờ thì Uất Trì Hi sẽ mất đi sự sủng ái, nghiêm trọng hơn thì nàng thậm chí sẽ vì vậy mà mất mạng!

Dù sao, ai mà muốn xuất hiện một người sẽ khiến quốc gia của mình diệt vong chứ?

Một nước cờ này của đại hoàng tử rất hay.

Nhưng tiền đề là.

Đức Vũ Đế không nghe được tiếng lòng của Uất Trì Hi, đồng thời Đức Vũ Đế cũng không thích Uất Trì Hi đến vậy.

Nhưng thực tế lại là.

Đức Vũ Đế có thể nghe được và trong lòng rất quý Uất Trì Hi.

"Hoảng cái gì?"

Hoàng hậu bình tĩnh hơn nhiều so với đại hoàng tử: "Hắn ta sẽ không nói."

"Hiện tại bệ hạ không xử tử hắn ta, hắn ta chắc chắn cũng đang chờ ngươi đến cứu."

"Thời điểm này chỉ cần ngươi đừng để hắn ta thất vọng, chắc chắn hắn ta sẽ nguyện ý giữ kín miệng vì ngươi."

Mắt đại hoàng tử sáng lên: "Ý của mẫu hậu là..."

"Ngươi chỉ cần phái người đi nói với hắn ta, ngươi nguyện ý giúp hắn ta ra ngoài."

"Hắn ta chắc chắn sẽ giữ kín miệng về mọi chuyện."

"Đến lúc đó, lại tìm người bỏ thuốc độc vào đồ ăn của hắn ta, hắn ta sẽ chết mà không hay biết..."

"Ai có thể nghĩ đến ngươi chứ?"

Đại hoàng tử không nhịn được vỗ tay cười lớn: "Tuyệt, tuyệt!"

"Mẫu hậu quả là thần nhân!"

Đại hoàng tử lúc này cảm thấy rất vui.

Ngay lập tức làm theo lời hoàng hậu, đi làm.

Kết quả là, gã vừa phái người đi tìm Điền Văn Kiến, thì nghe tin người đó đã bị bắt, lúc này đại hoàng tử cảm thấy luống cuống nhưng chưa kịp hoảng sợ, Đức Vũ Đế đã dẫn theo Uất Trì Hi đến tìm gã.

Tuy trong lòng đại hoàng tử hoảng loạn nhưng trên mặt vẫn cố tỏ ra bình tĩnh.

"Phụ hoàng, sao người lại rảnh rỗi đến đây tìm con?"

"Sao nào? Trẫm không thể đến đây thăm ngươi sao?"

Đức Vũ Đế cười như không cười nhìn gã.

Đại hoàng tử vội nói: "Sao lại không thể!"

"Phụ hoàng muốn đến, bất cứ lúc nào cũng được."

Uất Trì Hi nghe lời này của gã thì buồn cười chết đi được.

[Nhưng mà buổi tối ngàn vạn lần đừng đến nhé?]

[Dù sao thì buổi tối, ngươi đều tự mình may long bào mà! Hahahaha.]

Đức Vũ Đế: ???

Ông biết mà, dẫn nàng đến chắc chắn sẽ có bất ngờ không ngờ tới!

Không nghĩ đến đại nhi tử này của ông còn dám tự may long bào.

Có nên khen hắn chăm chỉ không nhỉ?
« Chương TrướcChương Tiếp »