Chương 9

Sau khi từ Thiên Ảnh Entertainment về nhà, Đỗ Nguyên Triết bắt đầu chuẩn bị cho buổi thử vai.

Anh nghiêm túc đọc nguyên tác một lần, nhớ kỹ những nhân vật quan trọng và mối quan hệ của họ, sau đó anh viết nhận xét phân tích về nhân vật Lạc Tầm này.

Trước hôm thử vai một ngày, Đỗ Nguyên Triết tách riêng mấy cảnh có cảm xúc phức tạp ra, đứng trước gương tập diễn mấy lần, không ngừng điều chỉnh trạng thái của mình, mãi đến khi làm mình hài lòng mới thôi.

Thật ra diễn xuất thì không thể một mình đóng cửa tập được, muốn có hiệu quả tốt thì phối hợp diễn với diễn viên khác là quan trọng nhất. Nhưng đối với một buổi thử vai, thì yêu cầu sẽ không quá cao, chủ yếu vẫn phải xem kỹ thuật diễn xuất và khả năng hiểu nhân vật của diễn viên.

Sáng hôm nay, Lưu Húc dẫn Bé Mập đến đón Đỗ Nguyên Triết. Bởi vì lúc trước nguyên chủ quá lười nhác, nên chưa được sắp xếp quá nhiều người, tài xế cũng là Bé Mập làm.

Lưu Húc liếc mắt nhìn Đỗ Nguyên Triết, không thấy anh có thay đổi gì, anh ta hỏi: “Chuẩn bị đến đâu rồi?”

Đỗ Nguyên Triết vỗ tập phân tích nhân vật đã in ra, tự tin nói: “Tôi nắm chắc 80% là sẽ lấy được nhân vật này.”

“... Thế chúc cậu thành công.”

Lúc trước Lưu Húc cảm thấy cậu ấm này tuy lười biếng tiêu cực, nhưng còn dễ hầu hạ, nhưng giờ thấy bộ dạng hoàn toàn không biết tự hiểu lấy của anh, Lưu Húc cảm thấy sau này mình sẽ rất phiền.

Lưu Húc không có hứng thú trò chuyện, ba người im lặng đi đến công ty.

Buổi thử vai diễn ra vào 2 giờ chiều, khi Đỗ Nguyên Triết đến thì buổi thử vai vừa mới bắt đầu. Anh tùy tiện tìm vị trí ngồi xuống, Lưu Húc đi hỏi thăm quy trình thử vai.

Những người khác nhìn thấy Đỗ Nguyên Triết đều hơi kinh ngạc. Thân phận của Đỗ Nguyên Triết ở giới giải trí cũng không phải bí mật, rất nhiều người đều biết anh là cậu hai nhà họ Đỗ. Người của Thiên Ảnh Entertainment càng hiểu cậu ấm này hơn, họ cũng đều biết Đỗ Nguyên Triết chỉ đóng những nhân vật không có nhiều lời thoại, trước giờ chưa từng thử vai, sao hôm nay anh cũng đến góp vui?

Bỗng nhiên xuất hiện một biến số như vậy, mọi người đều ghé đầu vào nhau nhỏ giọng nói chuyện, bàn tán mục đích Đỗ Nguyên Triết xuất hiện ở chỗ này.

Chỉ một lát sau Lưu Húc đã quay lại, sắc mặt anh ta hơi kỳ lạ, nói: “Tổng giám đốc Hạ cũng ở đây.”

Hạ Ngưng Mịch trước giờ luôn cảm thấy mỗi ngành đều có người chuyên nghiệp, nên không nhúng tay vào việc chọn vai, hôm nay cô lại tự dưng xuất hiện ở hiện trường thử vai, thực sự rất lạ.

Đỗ Nguyên Triết bừng tỉnh, thảo nào anh thấy có mấy diễn viên không hiểu sao lại hưng phấn và căng thẳng, hóa ra là sếp lớn cũng ở đây. Đây chính là cơ hội hiếm có, nếu kỹ thuật diễn xuất có thể lọt vào mắt sếp lớn, thì thật sự là tiền đồ vô lượng.

Lưu Húc đưa bảng số cho Đỗ Nguyên Triết, nói: “Tôi đã báo danh cho cậu. Lạc Tầm là nhân vật quan trọng nhất trong lần thử vai này, một lát nữa khi đến lượt cậu, cậu đừng làm gì khác, cứ tập trung điều chỉnh trạng thái của mình.”

Đỗ Nguyên Triết liếc nhìn bảng số, bên trên viết con số mười, xem ra người thử vai Lạc Tầm cũng không nhiều lắm. Anh đến rất đúng lúc, chưa mất bao lâu, đã có nhân viên công tác thông báo anh đi vào thử vai.

Thấy Đỗ Nguyên Triết đứng dậy, trong đại sảnh lập tức xôn xao.

Ai cũng biết hiện giờ đang cho thử vai Lạc Tầm, Đỗ Nguyên Triết đi vào lúc này có nghĩa gì thì không cần nói cũng biết.

Đỗ Nguyên Triết thế mà lại đóng vai Lạc Tầm??!!!

Những diễn viên khác đều nghi ngờ có phải mình hoa mắt hay không.

“Cậu hai Đỗ có phải coi đạo diễn Vương như những đạo diễn nhỏ khác không?”

“Ha ha, cậu ấm luôn thuận buồm xuôi gió này cuối cùng cũng phải trải nghiệm cảm giác mặt xám mày tro. Đạo diễn Vương có tiếng là nghĩ sao nói vậy.”

Nguyên chủ mấy năm nay không quan tâm đến việc diễn xuất, những người khác đều cảm thấy “anh” chỉ chơi đùa, nghe cách họ gọi “anh” là biết, không ai thật sự coi nguyên chủ là người của giới giải trí.