Chương 8

Sau khi kết thúc buổi đàm phán ký hợp đồng, Tưởng Triệt Lâm dùng giọng điệu bình đạm nói: “Ông nội hôm trước có nhắc đến cô, nếu tổng giám đốc Hạ rảnh thì có thể đi thăm ông.”

Nghe được lời này, các thư ký đã thất vọng lập tức tỉnh táo lại, ai cũng dựng lỗ tai lên.

Sắc mặt Hạ Ngưng Mịch không thay đổi, quay đầu hỏi Trình Vũ: “Mấy ngày nữa tôi có rảnh không?”

Trình Vũ vội vàng xem xét lịch trình, sau đó khó xử nói: “Tổng giám đốc, lịch trình cả một tháng sau của cô đều được sắp xếp rồi.”

Hạ Ngưng Mịch nghe thấy thế thì rất dứt khoát nói: “Tôi không rảnh.”

Tưởng Triệt Lâm nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ không vui, ném xuống một câu “Tùy cô” rồi rời đi.

Vì thế, buổi gặp mặt của hai vị hôn phu, hôn thê tương lai trong truyền thuyết đã kết thúc như vậy.

Nghe Duyệt Duyệt nhắc đến, Trình Vũ cũng nhớ lại cảnh đó, không nhịn được phải lắc đầu. Đâu có giống hôn phu, hôn thê chứ, người xa lạ còn quen thuộc hơn hai người đó.

Nhưng Trình Vũ vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi: “Có lẽ tổng giám đốc Tưởng không phải kiểu tổng giám đốc thích.”

Dứt lời, trong đầu cô ấy hiện lên gương mặt của Đỗ Nguyên Triết, cô ấy bổ sung: “Tổng giám đốc có thể thích kiểu người điển trai, xán lạn như ánh mặt trời. Tổng giám đốc Tưởng quá lạnh lùng, cao ngạo.”

Duyệt Duyệt quay đầu nhìn cô ấy, kinh ngạc nói: “Sao hôm nay cô tích cực bàn tán về tổng giám đốc quá vậy?”

Trình Vũ mất tự nhiên nói: “Thì do hiếm khi không có tổng giám đốc ở đây đó.”

Duyệt Duyệt không miệt mài theo đuổi mà nói: “Tôi vẫn cảm thấy trong lòng tổng giám đốc chỉ có công việc, không có khả năng thích ai cả.”

Duyệt Duyệt rõ ràng là không có hứng thú thảo luận loại chuyện này, nói xong thì tiếp tục công việc của mình. Trình Vũ thất vọng, nhưng cô ấy lại không thể tiết lộ quá nhiều, nên chỉ có thể tự mình nghẹn lại. Cuối cùng, cô ấy thật sự nghẹn đến mức khó chịu, nên mở Weibo ra, vào tài khoản phụ của mình.

@Một quả cam nhỏ: Tôi nghi ngờ sếp mình động lòng phàm, tôi còn nắm giữ cả bằng chứng.

Làm thư ký của Hạ Ngưng Mịch, đôi khi Trình Vũ sẽ cần phải lên tiếng đại diện cho công ty trong trường hợp công khai, cho nên tài khoản chính của cô ấy không thể đăng Weibo linh tinh. Nhưng Trình Vũ dù sao cũng là người trẻ tuổi, luôn có tâm sự muốn nói, cho nên cô ấy tạo ra tài khoản phụ này. Mà việc tạo tài khoản phụ này cũng liên quan đến Hạ Ngưng Mịch.

Bởi vì bài đăng Weibo đầu tiên của cô ấy là: Không thể tin được, mẹ sếp muốn gặp sếp cũng phải hẹn trước.

Lúc trước khi biết chuyện này, Trình Vũ rất kinh ngạc. Một mặt cô ấy thấy sửng sốt vì sự lạnh nhạt của Hạ Ngưng Mịch đối với người thân, một mặt khác cô ấy lại không nhịn được mà suy nghĩ, hai người họ không gặp riêng được sao? Nên cô ấy đã mở một tài khoản phụ để than thở.

Sau mấy năm, tài khoản này đã đứt quãng đăng lên một vài bài, trên cơ bản đều là lời lên tiếng của xã súc*, fans thu hút được cũng đều là xã súc, có không ít người ở dưới bài đăng Weibo của cô ấy, nói xấu công ty mình.

(*xã súc: súc vật/nô ɭệ của xã hội, người lao động bị bóc lột trong công ty.)

Lúc này đúng vào giờ rảnh rỗi trước khi tan làm, nên Trình Vũ vừa đăng bài Weibo đã có người bình luận.

@Dấu chấm câu: Chính là người sếp mà cô nói đã đánh mất tình cảm của loài người sao?

Trình Vũ trả lời bằng một emoji gật đầu.

@996 vạn tuế: Quả cam nhỏ, xem miêu tả của cô về vị sếp này mấy năm nay thì chuyện này đúng thật là còn hiếm hơn cây vạn tuế nở hoa

Trình Vũ gửi emoji nhún vai: Ai nói là không phải chứ

@Tôi thích ăn dưa: Tôi cảm thấy rất có hứng thú, nói cụ thể xem nào

Trình Vũ trả lời: Hôm nay sếp tôi tự dưng cực kỳ có hứng thú với một người khác phái, không chỉ chủ động chào hỏi, mà còn cố tình điều chỉnh lịch trình để gặp mặt người ta.

Thấy câu trả lời của cô ấy, một đám người ở phía dưới hóng chuyện, nói: Tình yêu đích thực, chắc chắn là tình yêu đích thực

Trò chuyện với những người bạn qua mạng trong chốc lát, Trình Vũ cuối cùng cũng giải tỏa được hết nỗi lòng, cô ấy cảm thấy hài lòng, đặt di động xuống, tiếp tục xử lý công việc còn lại.