Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuyên Sách Bị Nữ Phụ Nghe Được Tiếng Lòng

Chương 34: Đỗ Nguyên Văn

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đến buổi tối, hai vợ chồng anh cả nhà họ Đỗ tan làm về nhà, trong nhà cũng sôi động hơn.

Đỗ Nguyên Văn vừa thấy mặt anh đã trêu chọc: “Bình thường toàn phải để mẹ gọi điện thúc giục thì em mới chịu về nhà. Sao hôm nay lại tích cực về nhà thế?”

Đỗ Nguyên Văn lớn hơn Đỗ Nguyên Triết 4 tuổi, làm người trưởng thành ổn trọng. Từ khi học đại học, anh ấy đã vào công ty để làm quen với công việc, sau khi tốt nghiệp thì thuận lý thành chương mà trở thành tổng giám đốc của công ty. Giờ đã qua mấy năm, Đỗ Vĩnh Lương cũng cố tình uỷ quyền, nên Đỗ Nguyên Văn đã trở thành người cầm quyền trên thực tế của Tập đoàn họ Đỗ.

Hai anh em bình thường có quan hệ rất tốt. Đỗ Nguyên Văn chỉ có một đứa em trai, nên đã chiều chuộng từ nhỏ, nguyên chủ bị nuôi thành cái tính không đàng hoàng, bất cần đời này, không thể không kể công Trần Dung San và Đỗ Nguyên Văn.

Đỗ Nguyên Triết nói: “Một thời gian nữa em sẽ vào đoàn phim, đến lúc đó sẽ không ở Yên Thành, bốn, năm tháng không về nhà được, nên em muốn về ở với mẹ trước.”

Đỗ Nguyên Văn khen ngợi: “Thấy em hiếu thuận như vậy, tiền tiêu vặt tháng sau tăng gấp đôi.”

Từ khi Đỗ Nguyên Văn tiếp quản Tập đoàn họ Đỗ, anh ấy đã nắm giữ mạch máu kinh tế của Đỗ Nguyên Triết. Tất cả chi tiêu của Đỗ Nguyên Triết đều phải xin anh cả, cho nên Tưởng Triệt Lâm trước đây cứ thích lôi Đỗ Nguyên Văn ra để đe dọa nguyên chủ.

Đỗ Nguyên Triết cợt nhả nói: “Cảm ơn anh, chúc anh và chị dâu sớm sinh quý tử.”

Chị dâu Triệu Chi Mộng vốn đang nói chuyện với Trần Dung San, nghe được lời này của anh thì bật cười, mắng: “Đã lớn thế rồi, mà vẫn không đàng hoàng gì cả.”

Đỗ Nguyên Triết vô tội chớp mắt: “Mẹ, con nói sai sao?”

Trần Dung San đã muốn bế cháu từ lâu, lắc đầu: “Đâu có, con nói cực kỳ đúng.”

Bất ngờ bị giục sinh con, vợ chồng Đỗ Nguyên Văn tê dại cả da đầu, vội vàng nói sang chuyện khác.

Chờ khi Trần Dung San không chú ý đến việc này nữa, Đỗ Nguyên Văn mới vỗ vai Đỗ Nguyên Triết, nhỏ giọng nói: “Thằng nhóc này hay lắm, tiền tiêu vặt tháng sau của em không còn nữa rồi.”

Sắc mặt Đỗ Nguyên Triết tái mét: “Anh ơi, em biết sai rồi mà.”

Đỗ Nguyên Văn cười tủm tỉm nhìn anh, không định đổi ý.

Đỗ Nguyên Triết bĩu miệng: “Lòng dạ hẹp hòi.”

Sau đó cả nhà cùng nhau ăn cơm, rồi ngồi trong phòng khách trò chuyện một lúc lâu mới về phòng riêng.
« Chương TrướcChương Tiếp »