Vệ Lăng Lăng cũng không phải cô gái yếu đuối gì. Lúc trước khi còn ở học viện diễn xuất, để mở rộng con đường diễn xuất sau này, cô ấy đã tập tán thủ ngay từ năm đầu, còn học khá nhiều chiêu thức quyền anh, nếu ai dám xem thường cô ấy thì tuyệt đối sẽ tự mình chuốc lấy cực khổ. Đỗ Nguyên Triết không sở thích chịu hành hạ.
“Thật ra đều là do ông già nhà tôi, gần đây không biết đứt cọng dây thần kinh nào, thấy tôi đã vào giới giải trí mấy năm mà chẳng làm nên trò trống gì, nên cảm thấy tác dụng duy nhất của tôi chỉ còn là liên hôn. Ông ấy cứ đòi sắp xếp việc kết hôn cho tôi. Tôi không muốn trở thành công cụ liên hôn, nên chỉ có thể cố gắng ở những mặt khác.”
Vệ Lăng Lăng từng nghe qua về tính tình của ba Đỗ. Cô ấy cười xấu xa, nói: “Nếu thật sự không được thì anh nên nghe theo đi. Anh yên tâm, nể tình quan hệ giữa hai ta, tôi sẽ tặng anh món quà cưới rất to.”
Đỗ Nguyên Triết cười ha hả: “Em đối xử tốt với tôi ghê!”
Vệ Lăng Lăng nghiêm trang nói: “Đương nhiên rồi.”
Mới vừa nói xong chính cô ấy đã không nhịn được cười.
Đỗ Nguyên Triết quyết đoán nói sang chuyện khác: “Mấy hôm trước tổng giám đốc Hạ nhắc đến em. Hai người từng gặp nhau lúc nào à?”
“Tổng giám đốc Hạ?” Vệ Lăng Lăng nghi hoặc: “Tôi chưa từng gặp cô ấy.”
Cô ấy đã hợp tác với khá nhiều người của Thiên Ảnh Entertainment, nhưng chưa từng gặp Hạ Ngưng Mịch. Đối với nhân vật truyền kỳ trong giới kinh doanh này, trước giờ cô ấy chỉ nghe thấy tên chứ chưa từng gặp được người.
Vệ Lăng Lăng thật ra khá tò mò về Hạ Ngưng Mịch, cô ấy hỏi: “Tôi nghe nói tổng giám đốc Hạ hiện giờ đang làm ở Thiên Ảnh Entertainment, chắc là anh có thể thường xuyên thấy cô ấy nhỉ?”
Đỗ Nguyên Triết gật đầu: “Đúng thế, tôi đã gặp cô ta hai lần.”
Vệ Lăng Lăng nghe thấy thế thì càng tò mò hơn, cô ấy hỏi: “Tôi từng xem phỏng vấn của Dương Thi Dao, theo cô ấy nói thì tổng giám đốc Hạ còn đẹp hơn cả cô ấy nữa, có thật không?”
Vẻ đẹp của Dương Thi Dao từ lúc đầu đã được coi là thoát khỏi cả vòng giải trí, hiện giờ trong giới giải trí cũng không có mấy ai đẹp hơn chị.
Đỗ Nguyên Triết thấy vẻ mặt tò mò của Vệ Lăng Lăng, cứ cảm thấy không chân thật, nữ chính lại cảm thấy hứng thú với nữ phụ độc ác.
Hai người này trong tương lai sẽ có quan hệ cực kỳ tồi tệ.
“Rốt cuộc là có phải thật không?”
Vệ Lăng Lăng lại dò hỏi.
Đỗ Nguyên Triết nhớ lại bộ dạng của Hạ Ngưng Mịch, gật đầu nói: “Tôi đúng thật là chưa từng thấy ai đẹp hơn tổng giám đốc Hạ.”
Vệ Lăng Lăng cảm thán: “Thật muốn gặp cô ấy một lần.”
Sự hứng thú của phụ nữ đối với người đẹp không ít hơn đàn ông chút nào.
Đỗ Nguyên Triết nhìn cô ấy, nói đùa: “Em đi ăn máng khác sang Thiên Ảnh là có thể gặp được.”
Vệ Lăng Lăng sửng sốt, cảm xúc lại trầm xuống, cô ấy nhẹ giọng nói: “Nói thật, tôi thật sự muốn làm chuyện này, nhưng tôi biết là không thể.”
Tưởng Triệt Lâm có tính tình rất ngang ngược, hợp đồng của Vệ Lăng Lăng với Hoan Hành Entertainment còn chưa đến thời hạn nên cô ấy không thể rời đi.