Lưu Húc đưa bảng số cho Đỗ Nguyên Triết, nói: “Tôi đã báo danh cho cậu. Lạc Tầm là nhân vật quan trọng nhất trong lần thử vai này, một lát nữa khi đến lượt cậu, cậu đừng làm gì khác, cứ tập trung điều chỉnh trạng thái của mình.”
Đỗ Nguyên Triết liếc nhìn bảng số, bên trên viết con số mười, xem ra người thử vai Lạc Tầm cũng không nhiều lắm. Anh đến rất đúng lúc, chưa mất bao lâu, đã có nhân viên công tác thông báo anh đi vào thử vai.
Thấy Đỗ Nguyên Triết đứng dậy, trong đại sảnh lập tức xôn xao.
Ai cũng biết hiện giờ đang cho thử vai Lạc Tầm, Đỗ Nguyên Triết đi vào lúc này có nghĩa gì thì không cần nói cũng biết.
Đỗ Nguyên Triết thế mà lại đóng vai Lạc Tầm??!!!
Những diễn viên khác đều nghi ngờ có phải mình hoa mắt hay không.
“Cậu hai Đỗ có phải coi đạo diễn Vương như những đạo diễn nhỏ khác không?”
“Ha ha, cậu ấm luôn thuận buồm xuôi gió này cuối cùng cũng phải trải nghiệm cảm giác mặt xám mày tro. Đạo diễn Vương có tiếng là nghĩ sao nói vậy.”
Nguyên chủ mấy năm nay không quan tâm đến việc diễn xuất, những người khác đều cảm thấy “anh” chỉ chơi đùa, nghe cách họ gọi “anh” là biết, không ai thật sự coi nguyên chủ là người của giới giải trí.
Đỗ Nguyên Triết không chú ý đến động tĩnh bên ngoài, anh đi theo nhân viên công tác vào văn phòng, liếc mắt một cái là anh đã nhìn thấy Hạ Ngưng Mịch mặc đồ văn phòng màu lam nhạt, ở trong cả căn phòng này, cô trông nổi bật nhất, làm người ta không thể bỏ qua.
Nhưng Đỗ Nguyên Triết vẫn chú ý đến Vương Lập Cương ngồi bên cạnh Hạ Ngưng Mịch. Đạo diễn Vương Lập Cương của“Truyện Vân Lan”vẫn ngồi ở giữa, có thể thấy được rằng quyền quyết định vẫn thuộc về đạo diễn.
Suy nghĩ chợt lóe qua, Đỗ Nguyên Triết đi đến giữa phòng, mỉm cười nói: “Chào đạo diễn Vương, tôi là Đỗ Nguyên Triết, thử vai Lạc Tầm.”
Vương Lập Cương hơi gật đầu, trên mặt không có biểu cảm gì, ông hỏi như thường lệ: “Cậu cảm thấy Lạc Tầm là loại người gì?”
Đỗ Nguyên Triết đã có suy nghĩ về điều này từ trước, anh nói: “Lạc Tầm hồi nhỏ tận mắt nhìn thấy cha mẹ bị ma đạo gϊếŧ chết, qua nhiều năm vẫn luôn giữ chấp niệm báo thù cho cha mẹ. Cho nên sau khi biết được kẻ làm chủ sau màn năm đó là Ma Tôn, hắn đã làm việc nghĩa không chùn bước mà đổi sang tu ma đạo, cuối cùng thành công gϊếŧ chết Ma Tôn và thay thế đối phương trở thành thế hệ Ma Tôn mới. Có thể thấy được hắn là người cực kỳ kiên nhẫn, giỏi chịu đựng, vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn.”