Thu Nhất Nặc xuyên sách, xuyên thành nữ phụ ác độc trong niên đại văn, cũng là người vợ đã chết của ông chủ lớn nhất trong quyển sách này vào tương lai. Nếu làm vợ của ông chủ thì sẽ không cần lo ăn lo uống, nhưng cô lại làm trời làm đất để bản thân lâm vào đường chết.
Nội dung cốt truyện này khiến người ta cảm thấy ngạt thở, Thu Nhất Nặc hít sâu một hơi, người nào muốn ở trong cốt truyện này thì ở, cô muốn rời xa nam nữ chính, trông coi hai đứa con trai ‘sinh sống thật tốt’.
Có được Tàng Thư các, linh tuyền không gian, cộng thêm hệ thống phụ nữ thì chẳng phải đã rất sảng khoái sao?
Một ngày, lão đại Thiệu Tinh Thần cầm lấy xẻng giận dữ hét lên: "Con mới 3 tuổi mà mẹ đã để con nấu cơm, tại sao mẹ lại không có chút dáng vẻ nào của người mẹ thế?”
Thu Nhất Nặc không để ý hỏi một câu: “Buổi tối hôm nay ăn bào ngư khoai tây hầm được không?”
“Chỉ còn thừa bào ngư... Quá đáng, tại sao mẹ không để em trai làm?”
Hai mẹ con rất ăn ý liếc mắt nhìn Thiệu Bắc Thần đang chổng mông lên đọc sách, lật sách rất nhanh như không để ý nhiều, nhìn có vẻ không giống một đứa trẻ thông minh.
Mãi đến khi Thiệu Bắc Thần không giấu được chuyện mình là thiếu niên thiên tài thì Thu Nhất Nặc mới tức đến phun máu, đứa nhỏ này đã tránh làm việc được bao nhiêu năm rồi?
Thiệu Tinh Thần đấm ngực dậm chân: Cuối cùng cũng chỉ có một mình con làm tất cả.
Thiệu Thừa Nguyên: “...”
Cho nên anh không xứng biết những bí mật nhỏ kia trong nhà đúng không?