- Đúng rồi, Vương Thắng chính là óc heo, căn bản không biết chúng ta đang nói cái gì!
Mỗi người một câu, thần sắc Tôn Chí cảm kích.
- Cảm ơn các cậu.. tôi cho là mình sẽ không được thông cảm, dù sao tôi đang hoài nghi ân nhân cứu mạng của chúng ta.
Lập tức có học sinh nhảy ra:
- Ân nhân cứu mạng làm sao vậy! Nói không chừng hắn có ý xấu đâu! Tôi xem nhiều ti vi, loại phim tận thế còn có người ăn thịt người đâu!
Tôn Chí cười khổ:
- Nhưng mà lúc trước tôi có sai, là tôi đưa ra ý kiến cùng hắn rời đi..
- Việc này càng không phải là sai lầm của anh!
Một học sinh phản bác:
- Tôn Chí ca cũng chỉ là lo lắng cho mọi người thôi! Hơn nữa tôi tin tưởng Tôn Chí ca sẽ không bỏ lại giảng dạy, chờ sau khi ra ngoài anh nhất định sẽ nghĩ biện pháp trở về cứu bọn họ!
- Đúng rồi đúng rồi, Tôn Chí ca là ai! Làm sao có thể bỏ rơi giảng dạy!
Ba học sinh an ủi làm Tôn Chí thả lỏng trong lòng, chỉ có Vương Thắng còn mơ hồ.
Tâm tình một lát, một học sinh đột nhiên nói:
- Dù sao tên.. ngục trưởng kia, đã hai ngày không trở về, nói không chừng đã chết, chúng ta rõ ràng cướp lấy quyền nắm giữ ngục giam này trong tay là được!
- Đúng!
Có người mãnh liệt gật đầu:
- Không bằng để cho Tôn Chí ca lãnh đạo! Tôn Chí ca mới có phong phạm người làm lãnh đạo thôi!
Trên mặt Tôn Chí như lộ vẻ khϊếp sợ, lại lộ ra vẻ cảm động nói không nên lời.
- Cảm ơn các cậu tín nhiệm tôi, nhưng làm vậy không tốt lắm đâu, nơi này dù sao là nhà của Giản Giản..
Hắn miễn cưỡng nói.
- Ngục giam này chính phủ còn chưa xây xong, vừa nhìn là hắn chiếm trước tiên cơ tìm được! Thừa dịp hắn không có ở đây, chúng ta triệu tập mọi người lập tức bắt lấy! Chúng ta nhiều người lực lượng lớn, còn sợ một mình hắn hay sao? Tôi xem Uông Tần, phỏng chừng cũng không muốn làm tiểu đệ.
Tôn Chí làm ra vẻ thoái thác, nhưng lại làm như bị mấy học sinh cứng rắn nhét, đành cố mà làm đáp ứng.
- Nhớ kỹ, chúng ta làm như vậy là vì tương lai tốt đẹp của mọi người, cho nên không thể để cho bất luận kẻ nào bị thương! Nếu có thể thành công, tôi lập tức đi liên hệ cha mẹ tôi, làm cho bọn họ phái người tới tìm chúng ta.
Tôn Chí nhấn mạnh.
Mấy học sinh liền đáp ứng.
Ở một địa phương mà bọn hắn không nhìn thấy, một con bướm màu vàng đen dừng lại, sau đó vỗ cánh bay xa.
Hai ngày, suốt hai ngày Du Giản đều lo bổ tường cho nhóm kiến trúc kia.
Nhìn thấy đại công cáo thành, hắn hài lòng lau mồ hôi, ngữ khí mang theo vạn trượng hào hùng.
- Thật không dễ dàng, lần đầu tôi mới biết tôi kiên trì một việc có thể kiên trì suốt hai ngày!
Hệ thống:
- Thật cũng không phải phẩm chất tốt lắm!
Hai ngày! Hắn lãng phí hai ngày thời gian trong sự tình không cần thiết phải làm! Có hai ngày như vậy còn không biết sẽ hoàn thành bao nhiêu nhiệm vụ đâu!
- Giản Giản, chúng ta cũng nên trở về đi? Nếu không quay về cư dân trong ngục giam đều cho rằng anh đã chết, toàn bộ chạy hết.
Hệ thống tâm mệt nói.
- Làm gì có khả năng, tôi chỉ là rời đi hai ngày mà thôi! Huống chi tôi còn có thể xem xét tình huống của cư dân, cậu xem đi..
Du Giản mở ra "cư dân +", đang muốn chỉ vào con số thì số "17" thật lớn làm đau đớn ánh mắt của hắn.
- Cư dân của tôi đâu! Vì sao từ 18 biến thành 17!
Hệ thống:
- Ha ha!
Sau đó hệ thống bổ sung:
- Hai ngày nay anh không quay về, người ta cho là anh đã xảy ra chuyện, không còn chờ mong đối với anh, khẳng định đã thoát khỏi phạm trù cư dân. Hiện tại chạy trở về còn kịp đâu!
Du Giản nhăn mày.
- Bỏ đi, rụng thì rụng thôi, tôi tính toán ở trong này kiên trì đủ ba ngày, nhìn xem có thành tựu gì che giấu hay không.
Hệ thống:
* * *
Cơ chế nhiệm vụ nói rất đúng, hắn chính là ngục trưởng rắm thí!
Tranh chấp thất bại, một con bướm vàng đen bay tới, nhẹ nhàng hạ xuống đầu vai Du Giản.
- Đại Hoàng? Sao cậu lại tới đây? Hai ngày không gặp, cảm giác cậu biến gầy, ai bạc đãi cơm nước của cậu sao?
Du Giản hỏi.
Đại Hoàng vỗ cánh xoay quanh một vòng.
Lân phấn kim hoàng sắc vãi một vòng, kỳ tích xuất hiện!
Lân phấn chưa biến mất, mà đọng lại trên không trung, bên trong vòng tròn xuất hiện hình ảnh của ngục giam!
Không đợi Du Giản hỏi, trong hình ảnh truyền ra nhóm học sinh mưu đồ bí mật.
- Chúng ta làm sao cướp lấy ngục giam a?
- Ngu ngốc! Tôn Chí ca nói chúng ta không thể vũ lực cướp lấy, chúng ta cần lấy đức phục chúng!
- Nhưng nếu có người không nghe làm sao bây giờ?
- Ai? Cậu cảm thấy được chúng ta bắt cóc giảng dạy thế nào? Tôi nghe nghiên cứu sinh kia nói, thực vật biến dị của Trương giảng dạy bị thương, đang dưỡng thương. Chúng ta thừa dịp nó không chú ý bắt giảng dạy làm con tin! Có giảng dạy trong tay, còn sợ sủng vật không nghe lời! Sủng vật kia lợi hại như vậy, có nó ỏ cũng không cần sợ tiến hóa giả cùng dị năng giả.
- Nhưng sủng vật không phải bị thương sao?
- Ngu xuẩn! Bị thương vẫn mạnh hơn nhân loại a!
- Đúng rồi, chúng ta không phải cần lấy đức phục..
- Bắt lấy Trương giảng dạy, mọi người sẽ nghe lời! Dù sao chúng ta chắc chắn sẽ không đả thương người! Cậu có muốn để cho Tôn Chí ca làm lãnh đạo hay không!
* * *
Du Giản nghe xong:
* * *
Hệ thống đánh giá:
- Chỉ số thông minh của mấy người này.. cảm giác không quá cao a.
- Không phải.
Du Giản nói:
- Cậu nhìn ánh mắt của bọn họ.
Ánh mắt?
Hệ thống xem xét hồi lâu, kinh hô:
- Vành mắt bọn hắn rất đen!
Du Giản buồn cười, lại chỉ vào đồng tử nói:
- Không phải, đồng tử của bọn hắn rất quái lạ, nhìn kỹ bên cạnh có một vòng màu lục sắc.
Quan sát thật cẩn thận, người bình thường đều tìm không ra, hệ thống nhìn hồi lâu mới nhìn được vòng màu lục sắc quỷ dị kia.
- Loại tình huống này, phỏng chừng là đã bị Tôn Chí khống chế đi.
Du Giản nói.
Từ lúc mới bắt đầu danh sách cư dân không biểu hiện ra Tôn Chí cùng mấy học sinh kia.
Mà mới rụng một người, cũng hẳn đã bị Tôn Chí khống chế.
Nhưng dị năng này hạn chế hẳn là rất nhiều, bằng không Du Giản biến mất hai ngày, Tôn Chí sớm đem ngục giam thu thập trong túi.
Hắn lại quan sát mấy người kia một lát, càng thêm xác nhận suy đoán của mình.
Trách thì trách ở chỗ lời nói cùng việc làm của những người này đều là tự phát, rất khó làm cho người ta tìm được sơ hở, thay vì nói là khống chế tinh thần, chi bằng nói là tẩy não.
- Được rồi! Tôi đã biết.
Du Giản nhìn đại Hoàng nói:
- Sau đó thì sao? Cậu tìm tôi khẳng định không chỉ vì chuyện này đi, đại Hoàng?
Ai nha, làm sao có thể?
Đại Hoàng xấu hổ múa may trên bầu trời, Du Giản nhìn hồi lâu cũng không hiểu ý tứ, mãi tới khi dùng tinh thần liên đón trong chỉ nam thuần hóa động vật hoang dại mới hiểu được ý của nó.
Nguyên lai hai ngày này đại Hoàng cũng không nhàn rỗi, luôn tản bộ trong núi lớn phía sau ngục giam.
Vì thế đại Hoàng ở trong một mảnh ruộng hoa gặp được người vợ mệnh trung chú định của mình, hai con bướm nhìn nhau vừa mắt, anh nông tôi nông.
Đại Hoàng làm nhân sĩ có nhà có phòng, thật tự nhiên đưa ra ý kiến muốn vợ mình đi ngục giam ở chung, vợ của nó tiểu Lan vui vẻ đồng ý.
Hiện tại chỉ còn đợi ngục trưởng cho phép, bọn họ có thể xách giỏ vào ở, sinh sản đời sau.
Du Giản:
- Tôi có phải bị xem thành coi tiền như rác hay không.
Đại Hoàng lại tỏ vẻ, nó có thể sử dụng dị năng này là nhờ vợ, hai con bướm dùng tinh thần liên hệ cùng một chỗ mới có thể sáng tạo ra lân phấn kính.
Du Giản lập tức thay đổi lời nói:
- Vậy thì ở lại thôi.
Đại Hoàng đương trường vui vẻ.
Nhìn thấy công việc đã xong, Du Giản tính toán quay về ngục giam.
Dọc đường lân phấn kính còn truyền lại hình ảnh trong ngục giam.
Lại có hai học sinh đi qua, nhìn về phương hướng của họ, tựa hồ mới từ WC đi ra.
- Tuy rằng chỗ này của ngục trưởng hẻo lánh, dùng trốn tang thi rất tốt, nhưng cũng quá rách nát.
- Hư! Lời này của anh không nên nói lung tung, nếu bị ngục trưởng nghe được coi chừng bị đuổi ra!
- Ai nha, ngục trưởng lại đi vắng! Hơn nữa tôi chỉ là ăn ngay nói thật.
- Tê.. nhưng mà tuy rằng sơ sài một chút, nhưng WC rất tốt, tôi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có WC sạch sẽ như vậy, làm cho tôi mộng quay về trước tận thế.
Học sinh đi xa, hệ thống phẫn nộ:
- Thật quá đáng! Bọn hắn còn nói ngục giam sơ sài! Điểm này thật không phù hợp quy tắc cư dân tốt! Có chỗ ở đã không tệ rồi còn chọn lựa! Giản Giản mau trở về trừng phạt bọn hắn!
Hệ thống nhìn Du Giản, nào ngờ hắn lại lộ biểu tình đồng ý:
- Đây mới là cư dân tốt trong lòng tôi! Thế nhưng liếc mắt một cái liền chứng minh điểm sáng của ngục giam chúng ta! Trở về lập tức an bài WC cho những tầng lầu khác!
Heoheocon9552 và LieuDuong thích bài này.
12 Tháng một 2023Tặng xuThíchTrích dẫn
GiangNganĐã kích hoạt
Bài viết:Tìm chủ đề0
Sau Khi Xuyên Qua Thành Kiến Trúc
Tác giả: Đại Mễ Hồng
Editor: GiangNgan
Bấm để xem
Đóng lại