Chương 3.1

EDIT + BETA: Hạ

Nhắc đến Tạ Từ Thanh, đối với những thiếu niên ở độ tuổi Yến Đăng, anh chính là thần tượng trong các thần tượng.

Người này chỉ mới xuất đạo ba năm, bằng một bộ phim điện ảnh "săn hung" có vốn đầu tư ít ỏi không được người xem trọng lại có thể một đêm bạo hồng. Phim điện ảnh này cũng thành hắc mã phòng vé năm đó, kiếm được đầy bồn đầy chén.

Tạ Từ Thanh thân là nam chính cũng nước lên thì thuyền lên, trở thành hương bánh trái trong giới, lúc ấy, hắn mới chỉ là sinh viên năm hai đại học B ảnh.

Sau đó một năm, Tạ Từ Thanh lại lần nữa xuất hiện trước mắt mọi người, hắn diễn một bộ phim truyền hình huyền nghi trinh thám được cải biên từ một trò chơi. Cũng nhờ vào bộ phim này, hắn lại gom được không ít fans, thuận lợi trở thành đỉnh lưu trong giới giải trí.

Trong nửa cuối năm nay, bởi vì không xuất hiện thường xuyên trước mắt công chúng nên nhiệt độ của hắn cũng giảm bớt không ít. Bất quá cũng không để khán giả đợi lâu, hắn lại tham gia một bộ phim điện ảnh nước ngoài, nhận được đề cử giải nam chính xuất sắc nhất của nhiều liên hoan phim, trong đó có giải thưởng điện ảnh Mặt Nạ Vàng, được xem là giải thưởng danh giá nhất nước Anh. Việc này khiến nhân khí của hắn lại nhanh chóng khôi phục trở lại, thậm chí còn càng thêm nổi tiếng hơn, truyền thông còn tôn xưng hắn là "Ánh sáng của người Hoa Quốc."

Theo lý thuyết, fans của nghệ sĩ nam hầu hết đều là nữ tính chiếm đa số, nhưng Tạ Từ Thanh bởi vì từng diễn trong một bộ phim được cải biên từ trò chơi. Phải biết rằng người chơi trò chơi này hầu hết đều là nam giới. Tạ Từ Thanh diễn vai nam chính hoàn toàn giống với tưởng tượng của mọi người về nhân vật trong trò chơi, cho nên hắn hút được vô số fans nam.

Không nói đâu xa, chỉ cần nhìn Hứa Học Cần đang kích động đến nỗi không nói thành lời ở bên cạnh là hiểu.

Bất quá Tạ Từ Thanh từng tới trường học bọn họ đóng phim sao? Yến Đăng hồi tưởng lại một chút. Ách, đời trước vào thời gian này hắn đang ngồi trong cục cảnh sát vì tội đả thương người khác, sau đó lại mơ màng hồ đồ bị tống vào tù, cho nên Tạ Từ Thanh có tới hay không, hắn không biết.

Đời trước, thời điểm hắn nghe được tên của Tạ Từ Thanh là khi người này đã nhận qua vô số giải thưởng lớn nhỏ ở quốc nội. Ở trong nước hắn hầu như không có đối thủ, lúc ấy hắn còn muốn đi ra nước ngoài để làm vẻ vang cho tổ quốc. Chẳng qua khi đó, hắn đang vội vàng cùng đám người Chu gia liều mạng, cho nên dù nghe được tin tức của người này, hắn cũng không có dư thừa tinh lực đi quan tâm.

"Yến Đăng, cậu không kích động sao?! Đó chính là Tạ Từ Thanh, là Vũ Văn Bội, là đại hiệp trong phim "Đeo kiếm tiêu dao hành"!" Nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Yến Đăng, Hứa Học Cần suýt phát điên, hận không thể đem kích động của mình chia một nửa cho hắn.

"Nga nga, được rồi, ta đã biết." Yến Đăng cảm thấy lại không rời đi lực chú ý của Hứa Học Cần, người này sẽ vì nam thần của mình mà quấy rầy hắn cho đến khi vào lớp. Hắn còn chưa có ăn sáng đâu, có chút tuột huyết áp, cho nên không chịu nổi người này lắc lư.

"Này, cậu biết hắn tới trường chúng ta để quay phim gì không?"

"Tôi biết!" Nữ sinh bàn bên cạnh thò đầu qua đáp lời, vẻ mặt hạnh phúc đến hoảng hốt: "Thanh Thanh là tới quay một bộ phim vườn trường, chính là bộ phim được cải biên từ tiểu thuyết "Từ giáo phục đến váy cưới"! Ngao ngao ngao, thời điểm đọc tiểu thuyết, tôi đã cảm thấy không ai có tư cách diễn vai Thẩm Gia Thụ trừ Thanh Thanh rồi! Hiện tại mộng đẹp thành sự thật, quả nhiên quá tuyệt vời!"

Hứa Học Cần lại bày ra dáng vẻ khinh thường: "Phim vườn trường có cái gì tốt, tình tình ái ái, giả, đều là giả! Cậu nhìn trường chúng ta mà xem, ngoại trừ thể dục thì chính là khảo thí toàn diện, mỗi ngày học thuộc từ đơn học thuộc văn cổ học thuộc công thức rồi làm bài tập, làm đến mức đầu đều trọc, làm gì còn thời gian để mà yêu đương? Theo ý tôi, Tạ Từ Thanh nên quay thêm vài bộ phim truyền hình giống như "Đeo kiếm tiêu dao hành", vừa soái lại khốc không thơm hơn à?"

"Ha hả, cậu là cái tên thẳng nam ung thư, tôi không còn gì để nói với cậu." Nữ sinh mắt trợn trắng, tiếp tục cùng một nữ sinh khác nói chuyện ríu rít

"Hừ, đồ đàn bà. Này, Yến Đăng, tôi nói rất đúng phải không?" Hứa Học Cần vội tìm cứu viện.

Ta có thể nói, ta còn chưa xem bộ phim nào cả sao? Yến Đăng run run khóe miệng, từ cánh tay Hứa Học Cần chui ra, chỉ vào mấy chữ "khoảng cách đến kỳ thi đại học còn 229 ngày" viết rất to trên bảng đen, nghiêm túc mà nói: "Tôi cảm thấy, quan trọng nhất vẫn là ôn tập. Thứ hai tuần sau trường học tổ chức thi thử, nếu môn ngữ văn của cậu không đạt 100 điểm, cậu cảm thấy Hạ lão phát hỏa có đáng sợ giống như Phùng lão không?"

Nhắc đến việc này, Hứa Học Cần liền đem cái gì Tạ Từ Thanh đều ném lên chín tầng mây, kêu thảm một tiếng đi về phía bàn học, đau lòng muốn chết.

***

Thành phố B, khu biệt thự cao cấp Cẩm Tú.

Trong phòng tập thể thao, một thanh niên để trần thân trên, bên dưới mặc một cái quần đùi thể thao rộng thùng thình đang chạy trên máy chạy bộ, trên người hắn lúc này đã đầm đìa mồ hôi.

Thanh niên nhìn qua mới hơn hai mươi, vai rộng eo hẹp chân dài, đường cong cơ bắp thập phần xinh đẹp, mồ hôi sáng lấp lánh chảy xuống càng khiến hắn tỏa ra một loại hơi thở gợi cảm ám muội. Diện mạo của hắn anh tuấn thậm chí có chút tính xâm lược, nhưng đôi mắt xinh đẹp lại có đường cong nhu hòa, khiến diện mạo quá mức anh tuấn của thanh niên bớt đi một chút sắc bén và xa cách, mang theo chút dễ gần, nhìn vào khiến người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui, không quá khiến người khác có cảm giác áp bách.

"Được rồi, cậu nghỉ ngơi chút đi, lượng vận động của hôm nay cũng đủ rồi." Phương Thịnh mở cửa đi đến, hắn xoa giữa mày có chút phát đau, ngồi ở trên sô pha nói tiếp: "Bên kia đã có tin tức, sắp tới cậu chuẩn bị tiến tổ đi."

Tạ Từ Thanh lau mồ hôi, chậm rì rì mà đi qua cầm chai nước muối uống một chút, hắn thoáng nhìn người đại diện đang làm bộ làm tịch bên kia, không nói gì.

Phương Thịnh cũng không trông cậy đối phương sẽ hỏi han ân cần mình, hắn thở dài, hơi hơi gật đầu nói: "Tôi đã nói cậu nhận cái gì không tốt, lấy nhân khí hiện tại của cậu, cho dù đi quay web drama cũng có vô số phim có kinh phí lớn đang chờ cậu, cậu một cái đều không muốn, thế mà lại đi quay cái gì giáo phục cái gì váy cưới! Mấy năm nay phim thanh xuân vườn trường tràn lan, khán giả sớm đã cảm thấy nhàm chán, cậu chạy đi quay bộ phim này, nếu như quay không tốt, cậu biết nhân khí của cậu sẽ tổn hại bao nhiêu không? Cậu muốn tìm thêm việc cho tôi à?"

Đối với lời trách móc lặp đi lặp lại này, Tạ Từ Thanh cũng đã sớm nghe qua không biết bao nhiêu lần, hắn tiếp tục lau mồ hôi, không lên tiếng.

"Được, tôi biết cậu là được Tôn đạo khai quật, cậu muốn báo ân, hắn vừa mở lời cậu liền đáp ứng. Bất quá tôi nói cho cậu biết, đây là lần cuối cùng, Tôn đạo mấy năm nay không biết đã đắc tội với vị tôn đại phật nào, quay bộ nào flop bộ đó, đến hiện tại đã lưu lạc đến nỗi phải đi quay một bộ web drama có kinh phí thấp, cậu về sau cũng đừng tự hạ giá mình đi hỗ trợ hắn nữa."

Gật gật đầu, xong chuyện.

"Cũng không biết Tôn đạo ăn nhầm thuốc gì, quay cái phim vườn trường thôi cũng phải đến trường học để quay, tùy tiện tìm một trường cao trung bình thường không được, một hai phải đến trường Thực Nghiệm số hai quay. Nơi đó chính là trường trọng điểm, cách thời gian thi đại học cũng chỉ còn nửa năm, các ngươi tới đó quay phim, nhân gia người ta có thể vui vẻ sao? Từ khi bắt đầu có tin tức quay phim tới nay, hai bên lăn lộn vài tháng bên kia mới chấp nhận cho đoàn phim vào quay chụp, cậu bên này vẫn luôn một mực chờ hắn giải quyết vấn đề này. Emma, cậu có biết vì việc này mà tôi đã từ chối bao nhiêu kịch bản tốt không hả, còn cả một chương trình truyền hình, chụp ảnh tạp chí,... Những thứ đó đều là tiền, đều là nhân khí cậu có biết không?"

Nói đến chuyện này, tâm can tì phổi của Phương Thịnh đều phát đau.

"Đó là trường Tôn ca từng theo học, cảm tình rất sâu." Tạ Từ Thanh rốt cuộc lên tiếng, lại không đáp lời, hắn sợ Phương Thịnh một người có thể nói chuyện đến thiên hoang địa lão.