Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuyên Nhanh Trở Về Tôi Thành Ảnh Đế

Chương 2.1

« Chương TrướcChương Tiếp »
EDIT+BETA: Hạ

Vào lớp, nhìn toàn bộ phòng học đều là các thiếu nam thiếu nữ mặc cùng một kiểu dáng đồng phục, Yến Đăng mới chân chính xác định chính mình đã trở về. Hắn dựa theo ký ức trước kia, tìm được chỗ ngồi của mình, mới vừa ngồi xuống, cánh tay đã bị bạn cùng bàn chọc vào.

"Này, Yến Đăng, cậu có làm sao không?"

Bạn cùng bàn của cậu là một thiếu niên trên mặt mọc vài cái mụn dậy thì, so với Yến Đăng vì đói mà gầy, thiếu niên này còn gầy hơn hắn một vòng. Thiếu niên mặc đồng phục rộng, nhìn qua giống như bao tải đang treo trên cây gậy trúc. Yến Đăng nhớ rõ cậu ta là Hứa Học Cần, đại biểu môn Vật lý, là một người rất thích buôn chuyện, nhưng tâm địa và tính tình đều khá tốt, là người duy nhất không để ý đến tính cách khó thân cận của hắn. Đời trước, khi hắn vô ý khiến tóc lam bị mù, thời điểm bị đưa vào tù, chỉ có Hứa Học Cần tới thăm hắn, còn mang cho hắn rất nhiều đồ ăn và sách vở, cổ vũ hắn đừng quên học tập, an ủi hắn nhất định phải tỉnh táo lên.

Nhớ tới những thứ kia, Yến Đăng tặng cho Hứa Học Cần một khuôn mặt tươi cười, đè thấp âm thanh nói: "Tôi không bị làm sao cả, có việc gì vậy?"

Hứa Học Cần hơi ngẩn người, nguyên nhân lớn nhất khiến cậu ta không sợ bản mặt lạnh của Yến Đăng, luôn thân cận với đối phương là do cậu ta là một kẻ nhan khống, hơn nữa còn là cái loại không có thuốc chữa. Trước kia Yến Đăng luôn thích cúi đầu, cả người tản ra hơi thở tối tăm, mặc dù đẹp mắt nhưng cũng chỉ là đẹp hơn người khác hai ba phần thôi.

Nhưng Yến Đăng của hôm nay, có chút không giống thì phải?

Hơi thở tối tăm ngày thường đều đã biến mất, khi ngồi eo lưng thẳng tắp, tóc cũng chải gọn gàng, cả khuôn mặt đều lộ ra ngoài, ngũ quan tinh xảo lại không nữ tính, có một loại thiếu niên xuân xanh tuấn tiếu. Đặc biệt là một đôi mắt đào hoa, tròng mắt hơi pha chút xanh lam, càng khiến cho đôi mắt đen trắng rõ ràng trở nên sâu thẳm trong trẻo, lông mi vừa dài vừa rậm, khi cười rộ lên đuôi mắt hơi rũ xuống, nhìn qua vừa vô tội lại vừa đáng yêu, môi hơi hé mở, lộ ra hàm răng trắng tinh, vẻ đẹp trai như ánh mặt trời ập thẳng vào mặt.

Hứa Học Cần theo bản năng che lại l*иg ngực đang bang bang nhảy loạn, nuốt nước miếng, hơn nửa ngày mới tìm được đầu lưỡi của mình: "Cậu, cậu hôm nay sao lạ vậy?"

"Hả, không có việc gì, có lẽ là đã nghĩ thông suốt một số việc rồi đi." Tất nhiên không thể nói ba ba cậu đã xuyên qua gần ngàn năm, đã sớm không phải thiếu niên ngây ngô tự ti vì bần cùng của trước kia được.

"Nghĩ thông suốt, vậy, vậy cũng rất tốt, rất tốt, ha hả." Hứa Học Cần cảm thấy mình rất giống thiểu năng, không dám tiếp tục nhìn thẳng Yến Đăng nữa, chỉ có thể giả vờ rũ xuống tầm mắt kiểm tra lại bài tập.

"Khụ, thật sự không có việc gì đi? Tôi nghe bạn học nói, tên học sinh học ở ban 17, chính là tên Hồ Huyên tối hôm qua đã mang người tới tìm cậu gây khó dễ ấy. Là vì người kia..." Hứa Học Cần hơi hất mặt về phía thân ảnh mảnh khảnh màu đỏ ngồi ở dãy bàn đầu, hơi giận dữ nói tiếp: "Cậu không bị hắn đánh à?"

"Thật sự không sao cả." Nhìn Hứa Học Cần vẫn còn lo lắng, Yến Đăng lập tức tiêm cho hắn một liều an thần: "Yên tâm đi, hắn tới tìm tôi vì muốn tôi tránh xa Lâm Vũ Phỉ, tôi đã đồng ý, hắn liền rời đi. Thật đó, lát nữa sau khi kết thúc lớp ôn tập buổi sáng, tôi sẽ đi tìm Lâm Vũ Phỉ nói rõ, về sau cũng sẽ tránh xa hai người này."

Nghe Yến Đăng nói như vậy, Hứa Học Cần cũng hơi yên tâm. Thấy Yến Đăng đã bắt đầu lấy sách ra, cậu ta cũng không còn lo lắng nữa, nghiêng người nói đùa: "Hắc, Lâm Vũ Phỉ kia cũng thật xui xẻo, người yêu tính tình quá ấu trĩ. Chỉ là tên kia nghe nói gia thế rất tốt, tính cách cũng khá bá đạo, tôi cảm thấy hắn giống như đem Lâm Vũ Phỉ trở thành vật sở hữu của mình. Công bằng mà nói, giáo hoa như vậy nên cùng với giáo thảo như cậu ở bên nhau, đúng không? Khụ khụ, cậu thật sự không có ý tưởng gì không trong sáng với Lâm Vũ Phỉ chứ?"

Yến Đăng thầm nói có dạng mỹ nhân nào mà tui chưa thấy qua, dáng vẻ của Lâm Vũ Phỉ so với những người đó, nhiều lắm cũng chỉ như cháo trắng rau xào thôi. Chẳng qua vì đang học ở lớp chọn ban tự nhiên, tỉ lệ nam nữ chênh lệch quá lớn, nữ sinh đã ít mà nữ sinh đẹp còn ít hơn, hơn nữa gia đình nàng ta cũng xem như có điều kiện, từ nhỏ đã đi học đánh đàn khiêu vũ, cộng thêm biết trang điểm, cho nên mới khiến nàng ta trở thành hạc trong bầy gà.

Càng đừng nói đến chuyện đời trước của hắn là bị hủy trong tay cô gái này và Chử Hướng Phi, nếu hai người này không ở phía sau xúi giục, hắn cũng không gặp cảnh lao ngục. Hiện tại nếu không có việc của tóc xanh hôm qua, hắn ngay cả nhìn nàng ta một cái cũng cảm thấy não đau.

"Ha hả, cậu ta xứng với tôi sao? Cậu ta đẹp bằng một phần của tôi à?"

Yến Đăng hướng về phía Hứa Học Cần nhướng mày, cười thoải mái: "Đừng trêu chọc tôi nữa, cho dù tôi muốn tìm đối tượng, cũng sẽ tìm một người gần bằng tôi để kết giao."

Đời trước trước khi bắt đầu tiến vào hệ thống làm nhiệm vụ, hắn đã đem tất cả thù hận trả lại gấp bội, đời này mỗi phút mỗi giây đối với hắn đều là quý giá, hắn tất nhiên cũng không có hứng thú lãng phí thời gian trên người những kẻ không liên quan.
« Chương TrướcChương Tiếp »