Chương 13.2

EDIT: HẠ

"Được, em muốn ăn thật nhiều thịt."

Nhìn theo bóng dáng Yến Đăng chui vào phòng vệ sinh, Tạ Từ Thanh mới nhận điện thoại: "Phương ca."

"Cái kia, đứa nhỏ diễn vai nam số hai kia đang cùng cậu tụ cùng một khối sao?" Phương Thịnh kích động đến mức đầu lưỡi không thẳng được.

"Cậu ấy có tên, gọi là Yến Đăng, hơn nữa cậu ấy cũng không phải đứa nhỏ." Tạ Từ Thanh rất không thích người khác nói Yến Đăng như vậy, làm hắn cảm thấy hắn và Yến Đăng không phải người đồng lứa, rõ ràng hắn chỉ lớn hơn cậu 5 tuổi mà thôi, năm tuổi không tính là nhiều đi?

Phương Thịnh bị nghẹn một chút, bất quá đây là chuyện thường, hắn đã sớm bị nghẹn thành thói quen. Hiện tại quan trọng nhất chính là tiểu tử tên Yến Đăng kia: "Được được được, tôi không phải quá sốt ruột sao, tên đến bên miệng lại nói không ra. Ôi, tôi hỏi cậu. Yến Đăng về sau có phải muốn tiến vào giới giải trí không, hắn đã ký công ty nào chưa, có người đại diện chưa?"

Đúng vậy, đây chính là mục đích cuộc gọi này, hắn muốn ký với hạt giống tốt như Yến Đăng, biến cậu thành cây rụng tiền của hắn.

Hắn khi nãy vừa mới đoạt cho Tạ Từ Thanh một chương trình chân nhân tú, tâm tình đang thả lỏng mà lướt vòng bạn bè của Tôn Huy một chút, muốn thông qua vòng bạn bè của Tôn đạo để biết được cuộc sống sinh hoạt của cây rụng tiền nhà mình.

Ai ngờ, hắn nhìn tháy Tôn Huy phát một video trong vòng, phát hiện một tiểu cây rụng tiền khác!

Hắn phải tốn rất nhiều công sức mới lấy được video từ vòng bạn bè của Tôn Huy lưu vào trong máy tính, sau đó phóng đại tỉ mỉ nhìn vài lần. Loại cảm giác giống như lần đầu tiên nhìn thấy Tạ Từ Thanh diễn phim "Săn Hung" lại xuất hiện. Trong đầu hắn kêu gào nhất định phải ký xuống người này, tuyệt đối không thể buông tha!

"Cậu ấy chưa ký với ai. Nhưng cậu ấy tạm thời sẽ không ký."

"Không có thì.... Cậu nói cái gì?" Phương Thịnh cảm thấy chính mình như ngâm trong băng hỏa lưỡng trọng thiên, "Ý gì? Vì sao không ký?"

Bởi vì anh không phải người đại diện độc lập, là người đại diện thuộc một công ty giải trí. Công ty giải trí kia đối với Tạ Từ Thanh xác thực không tồi, đó là bởi vì lúc trước công ty muốn giảm bớt thời gian nghiên cứu kịch bản của hắn, an bài thêm cho hắn vô số thông cáo cùng chân nhân tú, hắn phiền không chịu được mới lợi dụng thế lực gia đình. Hơi chút lộ ra mấy tôn đại phật đứng phía sau, lúc này mới đổi được thanh tịnh cho chính mình.

Cho dù là như vậy, Tạ Từ Thanh cũng nghe được tin tức, mấy năm nay công ty muốn có nhiều lợi ích hơn, bắt đầu nâng đỡ tân nhân để kiếm tiền nhanh. Những tân nhân mới ký hợp đồng đều bị áp bức đặc biệt lợi hại. Tưởng tượng đến một đứa nhỏ không gia thế không hậu trường như Yến Đăng tiến vào công ty, sau đó bị chèn ép đến mức không còn đường sống, Tạ Từ Thanh tuyệt đối sẽ không đồng ý.

"Hiện tại cậu ấy còn đang đi học. Chờ thêm hai năm nữa, thời điểm cậu ấy chính thức ra mắt, hợp đồng của tôi với công ty cũng vừa lúc đến hạn. Đến lúc đó tôi sẽ mở phòng làm việc riêng, đem cậu ấy ký dưới trướng phòng làm việc của tôi. Nếu lúc ấy Phương ca còn nguyện ý đi theo tôi, tôi mới có thể đem Yến Đăng giao cho anh."

Tạ Từ Thanh đem ý tưởng tương lai của mình lời ít ý nhiều mà nói ra, Phương Thịnh nhịn không được mà thở dài một tiếng, quả nhiên là bởi vì điều này. Lúc trước hắn cũng từng vì phương diện này mà âm thầm lo lắng, nhưng hai người Tạ Yến mới nhận thức không được bao lâu, lấy tính cách của Tạ Từ Thanh, hai người cùng lắm cũng chỉ là bạn bè mặt ngoài. Nói không chừng Tạ Từ Thanh sẽ xem ở mặt mũi của Tôn đạo mới chiếu cố Yến Đăng một chút.

Nếu quan hệ của hai người thật sự như vậy, hắn còn có thể nghĩ biện pháp đào người tới tay, cũng xem như cấp công ty một cái công đạo. Ba năm nay, Tạ Từ Thanh diễn hai bộ phim truyền hình một bộ điện ảnh, tuy rằng thành tích của một bộ so với một bộ đều hỏa hơn, nhưng làm gì có ai lại chê chính mình kiếm được quá nhiều tiền? Tạ Từ Thanh không thích quay quảng cáo cũng không thích các chương trình thực tế, công ty bên kia rất không hài lòng, cũng không thiếu lần tạo áp lực cho hắn.

Ai có thể nghĩ đến duyên phận lại kỳ quái như vậy. Tạ Từ Thanh mới nhận thức Yến Đăng không đến mười ngày, thế nhưng đã hoàn toàn đem đối phương đưa vào dưới cánh chim của mình, hơn nữa còn vì đối phương mà suy xét đến tương lai.

"Được rồi, công ty bên kia tôi sẽ giúp cậu ấy che giấu."

"Từ từ." Tạ Từ Thanh vừa muốn ngắt điện thoại liền nhớ tới một sự kiện, "Yến Đăng có thể lấy thân phận cá nhân, cùng anh ký hợp đồng người đại diện lâm thời được không?"

"Để làm gì?"

"Cậu ấy diễn vai Tất Thanh rất tốt, đến lúc đó khẳng định nhiệt độ không thấp. Truyền thông khẳng định muốn tìm mọi biện pháp để làm phiền cậu ấy, anh đối với những thứ này khá thuần thục, tôi muốn phiền toái anh tới giúp cậu ấy xử lý những sự tình này."

“Đừng cùng tôi nói chuyện, tôi muốn yên tĩnh.” Phương Thịnh chua xót trong lòng, chính mình mang theo hắn ba năm, Tạ Từ Thanh thế nhưng chưa bao giờ đối xử với hắn tốt như vậy!

Rốt cuộc vì sao Tạ Từ Thanh lại thay đổi, từ một người luôn luôn lãnh đạm trở thành người hết lòng che mưa chắn gió cho người khác như vậy? Nếu Yến Đăng là một cô gái, hắn hiện tại nhất định sẽ hoài nghi Tạ Từ Thanh đã rơi vào lưới tình.

Cách một bức tường, Yến Đăng quấn khăn tắm dựa vào tường, trên mặt lộ ra nụ cười ôn nhu gần như là ái muội. Hắn nhớ tới năm đó ba mẹ cãi nhau về việc có muốn cho hắn đi học dương cầm nâng cao hay không, khi đó ba từng nói: Yêu thương một người chính là vì người đó mà trù tính tương lai.

Ai nha, hắn càng lúc càng cảm thấy thích Tạ ca, nếu không chờ lát nữa cơm nước xong, bọn họ tìm một chỗ cùng nhau kết bái anh em, không biết Tạ ca có đồng ý không?