Chương 6.2

EDIT+BETA: HẠ

Cầu mà không được, lại không đủ tàn nhẫn, đem chính mình dồn đến chân tường, giống như bệnh nhân tâm thần, đi lăn lộn nam nữ chủ, thời điểm sắp chia rẽ thành công hai người thì lại đổi ý, nghĩ mọi biện pháp để ghép hai người lại với nhau lần nữa.

Cuối cùng thi đại học kết thúc, thời điểm nam nữ chủ vì thi được vào cùng một trường đại học mà hạnh phúc rơi nước mắt, muốn tìm Tất Thanh chia sẻ vui mừng, thế nhưng lại không tìm thấy người, chỉ nhận được một lá thư ly biệt do người khác đưa tới. Bên trong hắn viết ra tất cả những hành vi ti tiện của mình, không xin lỗi, chỉ có thẳng thắn, còn một câu đời này không gặp lại. Thì ra Tất Thanh đã sớm xin học bổng của một đại học ở nước ngoài, hiện tại người đã cách xa ngàn dặm.

Yến Đăng khép lại kịch bản, rút một điếu thuốc ra hút.

Nhân thiết của Tất Thanh này, không quá khiến người ta thích, hơn nữa khá phức tạp, nếu diễn tốt tuyệt đối có thể hút phấn, diễn tệ thì chính là chiêu hắc.

Ba mẹ hắn đều là phần tử tri thức, hai người ở chung tình cảm lãnh đạm tự giữ, dẫn đến hắn luôn cho rằng mỗi người đều là cái dạng người này, hắn cũng lấy hình tượng của ba mẹ mình làm tấm gương, học tập phải thật tốt, làm người phải xa cách có lễ.

Trái tim hắn được canh phòng nghiêm mật, mãi cho đến khi gặp phải tình cảm nhiệt liệt như thái dương của Thẩm Gia Thụ, hắn mới biết con người còn có thể như vậy, cảm tình còn có thể bị cho phép biểu đạt ra ngoài. Nói hắn thích Trịnh Tâm, không bằng nói hắn thích chính là sự ấm áp và hạnh phúc khi hai người Thẩm Gia Thụ và Trịnh Tâm ở bên nhau.

Nếu chuyện của Thẩm phụ và Tất mẫu không xảy ra, hắn có khả năng sẽ luôn lặng lẽ mà thích Trịnh Tâm, cũng cùng Thẩm Gia Thụ làm bạn bè tốt cả đời.

Lúc trước mẹ hắn là một người thờ ơ, quản giáo hắn đặc biệt nghiêm khắc, lời nói và việc làm đều vô cùng mẫu mực, nhưng chỉ trong một đêm, bà giống như biến thành một người hoàn toàn khác, xuất quỹ, ly hôn, mặc kệ những lời gièm pha xung quanh, nghĩa vô phản cố mà tái giá, việc này giống như dao nhỏ cắt cho lòng hắn chảy máu đầm đìa.

Nếu mẹ hắn cảm thấy hành vi hiện tại của bà là đúng, vậy thì người đã vì yêu cầu của bà mà nỗ lực mười mấy năm như hắn tính là cái gì? Vì học theo mẹ mình, hắn đã yêu cầu nghiêm khắc với bản thân, liều mạng học tập, vui vẻ không thể cười thoải mái, lúc thương tâm không thể thất thố khóc lên, hết thảy những thứ đã từng hâm mộ đã từng khát cầu đều phải nhai nát rồi nuốt xuống, áp ở chỗ sâu nhất trong lòng.

Cho nên, hắn muốn đồϊ ҍạϊ , làm một kẻ xấu, phóng túng nội tâm chứa đầy ác ý cùng nọc độc của chính mình.

Nhưng mười mấy năm tự giữ chính mình, chung quy vẫn đem hắn biến thành một người có giá trị đạo đức, hắn vô pháp trở thành người giống như mẹ hắn. Cho nên, hắn nỗ lực gấp bội để đền bù, sau khi đền bù thành công, còn muốn đem tất cả những bất kham vốn có thể chôn giấu kia đều đưa đến trước mặt người bị hại, để họ có thể thấy tất thảy.

Bất quá, điểm khiến Yến Đăng kỳ quái nhất chính là, rõ ràng theo giả thuyết, Tất Thanh thích Trịnh Tâm, nhưng trong kịch bản, người xuất hiện nhiều nhất bên cạnh hắn không phải nữ chính Trịnh Tâm, ngược lại lại là nam chính Thẩm Gia Thụ. Hơn nữa, giữa những hàng chữ này, trong quan hệ của Tất Thanh và Thẩm Gia Thụ lại có đủ các loại sự tình cổ cổ quái quái xảy ra.

Tỷ như thời điểm Thẩm Gia Thụ vì tình mà uống rượu, thời điểm khóc ôm Tất Thanh, Tất Thanh ngươi vì cái gì muốn "nhìn Thẩm Gia Thụ đau lòng khiến khuôn mặt hắn lộ ra ghen ghét"? Thời điểm Thẩm Gia Thụ ở hàng hiên bị té ngã, ngươi vì cái gì trước tiên xông lên đem hắn ôm vào trong ngực chính mình, cuối cùng còn bởi vì đối phương lôi kéo vạt áo không cho rời đi, ngươi liền thật sự không rời đi, cùng hắn cùng nhau ngủ? (Tui nghi ngờ bà biên kịch bán hủ, nhưng tui không có chứng cớ.)

Tỷ như, cái tên Thẩm Gia Thụ ngạo kiều vì không muốn người khác nhìn thấy hắn khóc liền ngu ngốc mà lao ra sân thể dục chạy, cuối cùng bị trẹo chân. Nữ chính đều đã tới, cho dù ngươi khi đó đã hắc hóa, muốn làm điểm sự tình, không muốn khiến nam nữ chính cởi bỏ hiểu lầm, vậy ngươi có thể gọi đồng học đến giúp đỡ đưa người đi phòng y tế không phải được rồi sao? Ngươi còn nhảy nhót chạy tới, cõng người hự hự đi hướng phòng y tế?

Còn có, vì cái gì khi Thẩm Gia Thụ xán lạn tươi cười, ngươi cũng không nhịn được bồi thêm một cái "mỉm cười hơi cứng đờ"?

Ngô, có thể là vì biểu đạt ra Tất Thanh có khát vọng rất lớn đối với cảm tình đi?

Dập thuốc, Yến Đăng thu dọn lại kịch bản, một cái cá chép lộn mình từ trên giường ngồi dậy, đi vào phòng vệ sinh, đối diện với gương nhìn chăm chú.

Nói thật, thứ 026 đưa cho đương nhiên đều là tinh phẩm, trước đây hắn cũng có thể coi là ưu nhìn, nhưng bởi vì từ nhỏ suy dinh dưỡng, làn da của hắn tương đối thô ráp khô vàng, trên mặt còn có vài vết sẹo do mụn linh tinh, tóc cũng hơi mỏng. Chính là hiện tại nhìn lại, làn da trắng nõn bóng loáng, ghé sát lại nghìn kỹ mới thấy được lỗ chân lông, sẹo mụn gì đó càng không tồn tại, tóc đen dài, nửa tháng này bởi vì ăn uống no đủ, hắn cũng không còn gầy như da bọc xương nữa, có chút da thịt khiến cho hắn càng thêm dễ nhìn.

Ở trước gương làm ra mấy chục loại biểu cảm, Yến Đăng thỏa mãn cực kỳ. Có lẽ là do được cường hóa, cho nên năng lực khống chế các cơ của hắn cũng được tăng lên rất nhiều, đặc biệt là hơn bốn mươi khối cơ mặt, hắn có thể tinh chuẩn thao tác chúng nó để làm ra các biểu tình mình mong muốn.

Nói như vậy, xem ra Tôn đạo cũng không phải đang thổi phồng, hắn xác thật rất thích hợp ăn chén cơm này?

Biết được chính mình có thiên phú, không có thua ngay ở vạch xuất phát, Yến Đăng thỏa mãn mà mở ra vòi sen.

Không biết ngày mai sau khi tiến tổ, Tôn đạo sẽ cho hắn quay cảnh diễn nào, có thể hay không là cảnh đối diễn với Tạ ca.