Quyển 1 - Chương 57: 《Bộ quần áo mới của hoàng đế》

Trong đầu của Mục Tư Thần hiện lên quyển 《 《 Ngày xửa ngày xưa, có một con mắt khao khát nhìn thấy mọi thứ trên đời 》, cậu lại lắc lắc đầu, phủ định suy đoán này.

Nếu người thân cận Giản Đồng trốn ở trong quyển sách rõ ràng như vậy, chắc chắn đã sớm bị Thẩm Tễ Nguyệt tìm được từ lâu rồi, gã nhất định trốn trong một quyển sách rất ẩn hoặc là mấy cuốn sách, hắn thậm chí là còn có thể chuyển đổi sách nữa.

Nếu ở trong sách cố định còn đỡ, mặc kệ là mấy quyển thì cậu đều có tự tin lật ra được, nếu là có thể tùy ý thay đổi, vậy Mục Tư Thần sẽ phải đau đầu rồi.

Manh mối vẫn là phải tìm kiếm trong mục lục quyên tặng sách báo.

Mục Tư Thần tìm tất cả các quyển sách do Không Mục Đồng quyên tặng, phát hiện ngoại trừ chuyện kể trước khi ngủ của Tần Trụ và Con Mắt Bự, quyển 《 Ngôi nhà ý tưởng trong mơ》 cũng là do gã quyên tặng.

Không Mục Đồng không quyên tặng nhiều sách lắm, cũng chỉ có mười quyển, nhưng tựa đề của mỗi một quyển đều rất kỳ quái, thoạt nhìn đều có liên quan đến quái vật cấp Thần có quan hệ.

Mục Tư Thần không dám lật xem bậy mấy quyển sách này, một khi cậu sinh ra lòng hiếu kỳ, thì rất có thể sẽ bước vào thế giới trong sách.

Trước đó tiến vào trấn Tường Bình còn đỡ, Tần Trụ là người hướng nội, cũng làm hết sức bảo vệ nhân loại, đổi thành trấn nhỏ khác lỡ như trêu chọc đến tà thần nào thì phiền phức rồi.

《 Câu chuyện về tôi và mặt trăng》 là Thẩm Tễ Nguyệt quyên tặng, nhưng một quyển sách khác có liên quan đến mặt trăng lại là Không Mục Đồng quyên tặng, có tên là 《 Hạnh phúc giả dối dưới ánh trăng》.

Mục Tư Thần lấy sổ ghi chép ra ghi lại tên mấy quyển sách này, phát hiện một đặc điểm.

Nhân vật chính trong《 Câu chuyện về tôi và mặt trăng》 do Thẩm Tễ Nguyệt quyên tặng cũng không phải mặt trăng, mà là một người nổi điên dưới ánh trăng, đứng từ góc độ của nhân vật chính thì đây là một câu chuyện kinh dị trước khi ngủ, nhưng nếu đứng từ góc nhìn của mặt trăng, có khi nào là một câu chuyện sảng văn(*) ngắn hay không?

Tương tự, kết cục của quyển sách《 Ngày xửa ngày xưa, có một con mắt khao khát nhìn thấy mọi thứ trên đời》này đứng ở lập trường nhân vật chính Con Mắt Bự, cũng là kết cục ấm áp ngọt ngào.

Ngược lại các quyển như 《 Ôm 》, 《 Hạnh phúc giả dối dưới ánh trăng》, 《 Ngôi nhà ý tưởng trong mơ 》 …, chỉ nhìn một cách đơn thuần tên sách thôi cũng cảm thấy mấy câu chuyện này hoặc là kết cục không tốt, hoặc là có chút cảm giác bôi đen mặt trăng và giấc mơ.

Lịch sẽ hiển thị trên hệ thống bookmark, hôm nay là ngày 28 tháng 7 20 sau năm đại thảm họa, ngày Thẩm Tễ Nguyệt quyên tặng 《 Câu chuyện 》, vừa vặn là năm ngày trước, cùng thời điểm khi Thẩm Tễ Nguyệt chiếm thư viện Tân Mục.

Còn thời gian Không Mục Đồng quyên tặng thì tương đối rải rác, là quyên góp liên tiếp trong khoảng thời gian từ 10-20 sau thảm họa.

Thời gian của《 Ôm 》 thì vừa vặn là hôm nay.

Những bằng chứng này đủ để cho thấy, mặc kệ là quái vật cấp Thần hay là người thường, sau khi tiến vào thư viện đều sẽ lưu lại một quyển sách, mặc kệ là tự nguyện hay không tự nguyện.

Những quyển sách có liên quan đến quái vật cấp Thần, ngoại trừ hai quyển Tần Trụ và Thẩm Tễ Nguyệt này, còn lại đều là ấn tượng của Con Mắt Bự đối với các trấn nhỏ khác.

Mục Tư Thần lại đọc nhanh như gió mà tìm kiếm, quả nhiên tìm được quyển sách 《 Cư Dân h5248》ở cuối danh sách quyên tặng, người quyên tặng là Hạ Phi, trạng thái đang cho thuê, không thể mượn đọc.

Mà mấy cuốn sách khác trong series《 Cư Dân 》, phần lớn đều là trạng thái có thể mượn được.

Đại khái là bởi vì Hạ Phi còn sống, mà chủ nhân của mấy quyển có thể mượn này đều đã qua đời.

Cả đời người bình thường cứ như vậy mà quyên tặng ở chỗ này.

Mục Tư Thần hơi thở dài, tiếp tục tìm kiếm sách mà mình muốn, trong ghi chép quyên tặng năm ngày trước, cậu tìm được một quyển sách 《 Người thân cận C03》, người quyên tặng là người thân cận Phát Mục.

Có quyển《 Người thân cận c02》 là người thân cận Giản Đồng quyên tặng, trạng thái trước mắt là không thể mượn.

Mục Tư Thần còn phát hiện sách bản thân quyên tặng, khác với Hạ Phi chính là sách của cậu tên là《**A02》.

Mục Tư Thần xác nhận lại lần nữa, xác thật là hai dấu sao, tên sách của cậu bị che mất hai chữ.

Dựa vào sách người thân cận Giản Đồng và người thân cận Phát Mục quyên tặng có thể phỏng đoán ra, tên sách chữ tiếng Trung là thân phận, chữ cái đại diện cho cái gì thì không rõ lắm, nhưng con số hẳn là số thứ tự.

Nói cách khác, người cũng nằm trong danh sách che chữ A, ít nhất vẫn còn một người 01.

Mục Tư Thần tìm tòi “A01” ở trên kệ sách hệ thống bookmark, lại không tìm được quyển sách này.

Điều này cũng không đại diện cho “A01” này không tồn tại, mà là sau khi Mục Tư Thần tiến vào thư viện, đã bị một loại súc mạnh không xác định xác định nhận định là “số 02”.

Mục Tư Thần tạm thời đặt chuyện che chữ và có sự tồn tại của một người kiểu giống như mình sang một bên, chuyên tâm tìm kiếm quyển sách có khả năng chứa người thân cận Giản Đồng.

Cuối cùng, cậu lựa được quyển sách.

Một quyển chính là người thân cận Phát Mục quyên tặng 《 Người thân cận C03》, một quyển là của người thân cận Giản Đồng 《Sức mạnh của sự tò mò》, còn một quyển cuối cùng là truyện cổ tích 《 Bộ quần áo mới của hoàng đế 》mà mọi người quen thuộc.

Mục Tư Thần tìm được ba quyển sách này trong hệ thống bookmark, hai quyển trước hiển thị đã được mượn một lần, tên người mượn là không biết.

Sách nơi này đều hiển thị lịch sử mượn, nhưng sẽ không hiện tên người mượn, chỉ có thể nhìn thấy tên họ giả của người quyên tặng. Giống như quyển 《 Cá Màu Nhỏ 》của Hạ Phi, Mục Tư Thần tra được lịch sử được mượn 13 lần, nhưng trong danh sách quyên tặng chỉ có Hạ Phi, xem ra cũng chỉ có Hạ Phi thay đổi kết cục của《 Cá Màu Nhỏ 》, cho nên tên của cậu ta mới xuất hiện cột người quyên tặng.

Lịch sử mượn《 Bộ quần áo mới của hoàng đế 》 nhiều hơn, tầm 27 lần, không hổ là truyện cổ tích kinh điển, có lẽ là người vừa tới đến nơi này đều sẽ có xu hướng mượn những cuốn sách quen thuộc trước.

Mục Tư Thần mất hơn một tiếng đọc danh sách, trong lúc này Hạ Phi đã chạy đến nhà vệ sinh ba lần, ăn không ít đồ ăn trongnhà, nhưng mấy đồ ăn giả này sẽ chỉ làm cho cậu ta càng ăn càng đói.

Hạ Phi lắc lắc cánh tay của Mục Tư Thần, chỉ chỉ thời gian hiển thị trên hệ thống bookmark, nói: “Tôi biết cậu không vội, nhưng tôi thật sự lo cho cậu. Tôi mặc kệ thư viện có mưu đồ gì, nhưng ít nhất cũng phải sống sót trước, không phải sao? Mỗi ngày 23:59:59 sẽ trừ 1000 tích phân ngày đó, hiện tại đã là 23:50 rồi!”

“Trước 0 giờ sẽ trừ tích phân sao? Tôi còn tưởng đủ 24 giờ chứ.” Mục Tư Thần nói.

Hạ Phi: “Cậu không đọc kỹ hướng dẫn của hệ thống à, người chơi đăng nhập sau 23:30 tối, bởi vì không còn nhiều thời gian, có thể trừ tích phân trước 0 giờ ngày thứ hai, nhưng người chơi đăng nhập trước 23:30, nhất định phải kiếm được tích phân trong thời gian còn lại. Nếu không tôi có thể vội vàng xông qua mười quyển sách sao? Còn không phải bị cái yêu cầu tích phân này dọa sao.”

Cho nên mấy quyển đầu tiên mà Hạ Phi đều là truyện cổ tích đơn giản, tốc độ qua ải vô cùng nhanh, tốc độ lấy được tích phân cũng nhanh.

“Cho nên cậu mau chóng tiến vào một quyển sách quen thuộc trước đi, cứ lấy đươcj 1000 tích phân rồi nói.” Hạ Phi kiến nghị nói, “Cậu chọn quyển sách này…… tôi thấy 《 Bộ quần áo mới của hoàng đế 》 này được đấy! Cậu đi vào kiếm cho hoàng đế một bộ quần áo, thay đổi kết cục, vậy là có thể lấy được một cái bookmark mặt cười rồi.

“Bookmark mặt cười có thể có được 1000 tích phân, nhưng phải trừ 300 tích phân khi tiến vào trong sách. Vừa rồi cậu nói cậu còn 400 tích phân, vậy là đủ rồi, mau đi mau đi!”

“Nhưng trừ 300 tích phân vào sách và tiêu hao 1000 tích phân cho hôm nay, tôi cũng chỉ còn dư lại 100, sau đó, tôi cũng không thể vào quyển sách nào nữa.” Mục Tư Thần nói.

“Vậy…… Tìm một quyển có thể có bookmark mặt trăng và bookmark con mắt vậy,” Hạ Phi nói, “Bookmark mặt trăng có thể có được đến 3000 tích phân, bookmark con mắt thì có 2000, quyển 《 Câu chuyện về tôi và mặt trăng 》 vừa rồi cậu xem cũng được đó, tôi thấy nó là chuyện kể trước khi ngủ, cũng chỉ cần hai ba phút là có thể xem xong một quyển rồi.”

“Quyển này tuyệt đối không được, cậu cũng không thể tiến vào.” Mục Tư Thần nói.

Bước vào cuốn sách này chỉ quả thực chính là tìm đến cái chết.

“Vậy giờ làm sao đây!” Hạ Phi gấp đến độ xoay quanh, “Chỉ còn lại có 5 phút, tôi thì có hơn 7000 tích phân, nhưng không có cách nào chuyển cho cậu được!”

Lời của cậu ta ngược lại nhắc nhở Mục Tư Thần.

“Có lẽ không phải là không có cách.” Mục Tư Thần thuận tay vẫy một cái, lấy cuốc chim ra.

“Sao cậu lấy thứ này ra nữa?” Hạ Phi che đầu nói, “Lại muốn đập đầu tôi nữa hả? Nhẹ một chút đấy!”

“Không phải đầu của cậu, cậu đặt bookmark lên trên mặt bàn, chọn ra một tấm bookmark mặt cười không quan trọng là được, nhanh một chút.” Mục Tư Thần nói.

Hạ Phi nghe lời mà chọn ra một tấm bookmark mặt cười, Mục Tư Thần tập trung nín thở, nhẹ nhàng dùng đầu cuốc chim gõ lên bookmark một cái.

Kích hoạt kỹ năng “Đào Góc Tường”, đào đi một tấm bookmark của Hạ Phi.

Hạ Phi “Ơ” một tiếng, nhìn hệ thống bookmark nói: “Tôi mất 1000 tích phân, cậu thì sao?”

“Tôi tăng 1000, cách này quả nhiên có tác dụng.” Mục Tư Thần nói.

Từ lúc bắt đầu cậu đã không quá lo lắng về tích phân, thứ nhất là cảm thấy với sức mạnh của Miếng dán bản thân hẳn là có thể ngăn cản việc thanh toán tích phân trước 0 giờ, thứ hai cũng là cảm thấy có thể cọ từ chỗ của Hạ Phi một chút.

“Vũ khí này của cậu trông chậm chạp nặng nề như thế, kỹ năng lại rất thú vị nhỉ.” Hạ Phi nói.

‘’Đạo cụ mới bắt đầu của cậu là cái gì?”

“Còn có thể là cái gì, súng đấy. Cho dù chỉ có 6 viên đạn, cũng không thể ngăn cản được tình yêu của tôi đối với nó.” Hạ Phi lấy ra một khẩu súng ngắn ổ xoay.

Mục Tư Thần cũng không bất ngờ, đây xác thật là phong cách của Hạ Phi.

“Kỹ năng thì sao?”

“Kỹ năng? Còn có thể có kỹ năng sao?” Hạ Phi xoay hộp đạn hỏi.

Xem ra Hạ Phi còn chưa có sử dụng súng, chưa thể tìm ra kỹ năng của nó.

“’Đạo cụ mới bắt đầu đều có kỹ năng, sau này từ từ tìm tòi đi.” Mục Tư Thần đơn giản giới thiệu kỹ năng của cuốc chim một chút.

Sau khi giải quyết khúc nhạc đệm nhỏ tích phân xong, Hạ Phi ôm cái bụng lại đói nói: ‘’Cậu đã nghĩ ra cách rời khỏi nơi này thế nào chưa? Tôi đói quá, cậu có mang cái gi ăn không?”

“Tôi không……” Mục Tư Thần lục túi quần, giọng nói chợt ngừng.

Trong túi quần bên trái không biết lúc nào có thêm một thanh chocolate, rất đắt, Mục Tư Thần rất ít khi mua đồ ăn mắc như vậy.

“Đây không phải là hiệu chocolate mà tôi thích saosao? Sao cậu cũng mua?” Hạ Phi hỏi.

“Ngày thường cậu đặt chocolate ở đâu?” Mục Tư Thần hỏi.

Hạ Phi: “Bình thường đi học để trong cặp sách, trong ký túc xá thì đặt ở trên bàn sách, lúc đi làm tôi cũng để hai ba thanh ở trong túi công văn.”

“Có lẽ cái này là của cậu đấy.” Mục Tư Thần đưa chocolate cho Hạ Phi.

Hạ Phi từng bỏ thú nhồi bông hàng nhái và chocolate vào trong túi công văn, có lẽ chính là lúc ấy đã bị thú nhồi bông hàng nhái thó một viên chocolate.

Thú nhồi bông hàng nhái không có cách nào ăn cái gì ở thế giới hiện thực, uống Coca cũng sẽ làm toàn bộ xúc tu thấm đầy nước Coca, cho nên khi quay lại thế giới trò chơi, mới trộm một viên về.

Bạch tuộc nhỏ hình như có chút thích ăn đồ ngọt.

Một viên chocolate xuống bụng, thể lực Hạ Phi khôi phục không ít.

“Cậu muốn cùng tôi vào quyển sách này không?” Mục Tư Thần hỏi.

“《 Bộ quần áo mới của hoàng đế》à, ok, sách này đơn giản lắm, vừa rồi tôi còn kiến nghị cậu kiếm tích phân ở quyển này mà.” Hạ Phi nói.

“Chưa chắc đơn giản.” Mục Tư Thần thở dài.

Cậu tìm được 《 Bộ quần áo mới của hoàng đế 》trong danh sách quyên góp, quyển sách này có tầm 17 người quyên tặng.

Trừ bỏ người thân cận Vũ Mục, thế mà còn 16 người nữa!

“Nhiều người đồng thời quyên một quyển sách như vậy sao?” Hạ Phi khϊếp sợ nói.

Mục Tư Thần nói suy đoán “Chỉ cần từng sửa nội dung trong sách là sẽ trở thành người quyên tặng” này cho Hạ Phi, Hạ Phi chỉ vào danh sách nói: “Ý của cậu là, quyển sách này đã bị người ta sửa tận 16 lần? Vậy câu chuyện này đã bị thay đổi hoàn toàn rồi? Tại sao còn muốn vào một quyển sách như vậy?”

Đúng là vậy, so với 《 Bộ quần áo mới của hoàng đế 》 thì 《 Người thân cận C03》 và 《 Sức mạnh của sự tò mò 》 thoạt nhìn có giá trị khám phá hơn nhiều.

Nhưng ghi chép mượn của hai quyển sách này khiến cho Mục Tư Thần vô cùng để ý.

Cậu cũng coi là từng quen biết với Thẩm Tễ Nguyệt, dựa trên sự hiểu biết của Mục Tư Thần với Thẩm Tễ Nguyệt, Mục Tư Thần nghi ngờ gã đã từng mượn quyển sách này.

Nếu cậu là Thẩm Tễ Nguyệt, cậu nhất định sẽ tiến vào tất cả những quyển sách mà người thân cận Giản Đồng có khả năng trốn nhất, cho dù người thân cận Giản Đồng không ở trong mấy quyển sách này cũng không sao, cậu có thể đặt bẫy ở trong sách.

Cứ như vậy, mặc kệ người thân cận Giản Đồng có thể chuyển sách hay không, cậu đều có thể cắt đứt đường lui của đối phương.

Trừ khi xác định người thân cận Giản Đồng ở trong một trong hai quyển sách này, nếu không Mục Tư Thần cũng sẽ không tùy tiện tiến vào.

Ngược lại thì 《 Bộ quần áo mới của hoàng đế 》, có vẻ bình thường dễ dàng bị người ta không chú ý, nhưng câu chuyện này lại có chút tương tự với tờ giấy “Thần của tôi vẫn chưa hoàn toàn ngã xuống, ngài ở trong lòng của tôi, ở trong sách, ở trong ánh mắt sùng kính cảu tất cả mọi người” trên lầu hai kia.

《 Bộ quần áo mới của hoàng đế 》, tất cả mọi người đều không nhìn thấy được quần áo của hoàng đế, nhưng lại muốn khen ngợi Bộ quần áo mới của hoàng đế, như thể bộ đồ không tồn tại này đã sớm cấy vào trong lòng mọi người từ lâu.

Cố tình người trong quyển sách này đều là mở to mắt nói dối, rõ ràng không nhìn thấy lại nói cứng là nhìn thấy, bọn họ không tin vào hai mắt của mình, càng tin vào lời nói dối của kẻ dối trá hơn.

Nói cách khác, người trong quyển sách này là kiểu người không tin vào đôi mắt và không có khả năng tín ngưỡng Con Mắt Bự nhất.

Nếu Thẩm Tễ Nguyệt sử dụng chiến thuật giăng lưới rộng trong từng quyền sách để tìm kiếm người thân cận Giản Đồng, quyển sách này ngược lại sẽ bị xếp ở phía sau, trốn ở chỗ này hình như sẽ an toàn hơn.

Đương nhiên, trừ cái này ra, Mục Tư Thần lựa chọn quyển sách này, còn có một nguyên nhân rất quan trọng.

Cậu bảo Hạ Phi ghi lại 16 cái tên người quyên tặng trong danh sách, sau đó lật danh sách trong sách《 Cư Dân 》, cũng tìm được 16 cái tên này trong số người quyên tặng, những cuốn sách này có một đặc điểm chung, toàn bộ đều trong trạng thái mượn.

Hạ Phi《 Cư Dân h5248》còn sống là không thể mượn.

“Ý cậu là, nhưng người từng tiến vào thay đổi nội dung câu chuyện《 Bộ quần áo mới của hoàng đế 》, sau khi rời khỏi quyển sách này thì đều chết hết, không có ngoại lệ sao?” Hạ Phi hỏi, “Vậy mà cậu cũng muốn vào?”

“Càng nguy hiểm thì đại diện cho càng gần với suy đoán của tôi, muốn đi với tôi không?” Mục Tư Thần hỏi.

Hạ Phi siết chặt nắm tay, nắm tay có chút run rẩy, nhưng cậu ta vẫn cậy mạnh mà nói: “Đi, cậu cũng đi rồi, sao tôi có thể không đi chứ? Anh em tốt, cùng tìm đường chết nào!”

===

Chú thích

Sảng văn (爽文) một loại tiểu thuyết có nhân vật chính thuận buồm xuôi gió, tiến thẳng một lèo từ đầu đến cuối truyện, thường có yếu tố bàn tay vàng, người khác làm được một thì nhân vật chính làm được mười, có dàn harem đông đảo đến phi thực tế, đọc để giải trí, hiếm có nội dung nghiêm túc.