Mục Tư Thần tiến lên ngăn anh ta lại, biết rõ cố hỏi chỉ vào xe hàng nói: “Đây là bánh mì được phát cho nhóm dân thị mỗi ngày mì sao? Là vận chuyển từ khu lắp ráp sao?”
Người nọ đờ đẫn mà liếc mắt nhìn Mục Tư Thần một cái, phản ứng cực chậm.
Anh ta cũng chỉ là liếc mắt nhìn một cái như vậy, sau đó đ tiếp tục đẩy xe đi về phía trước, hoàn toàn không trả lời Mục Tư Thần,
Không phải không nghe hiểu Mục Tư Thần nói, không phải ngạo mạn không nghĩ để ý tới cậu, mà là không có hứng thú với xung quanh một chút nào.
Không có hứng thú để hiểu lời nói của Mục Tư Thần, cũng không có hứng thú trả câu hỏi của cậu.
“Người này bất lịch sự quá.” Trì Liên nhìn bóng dáng người này nói.
“Có lẽ anh ta không biết lịch sự là cái gì.” Mục Tư Thần nghĩ nghĩ, cảm thấy không thể cứ tùy tiện tiến vào nhiên liệu như vậy, nên chuẩn bị trước một chút.
Cậu mở ba lô ra, thú nhồi bông bạch tuộc thấy cậu muốn lấy đồ ăn vặt thì mở xúc tu ra ôm lấy tất cả đồ ăn vặt, dáng vẻ không muốn bỏ.
Mục Tư Thần vừa lạnh nhạt vừa cương quyết giật lấy hai gói mì ăn liền và hai lon Coca nhỏ, sau đó chia ra làm hai đưa cho Trì Liên và Trình Húc Bác.
“Đưa cho chúng tôi cái này làm gì?” Trình Húc Bác khó hiểu nói.
Mục Tư Thần nói: “Tôi lo sau khi tiến vào khu nhiên liệu thì chúng ta sẽ bị tách ra, cho nên chia cho chai người một ít đồ ăn đủ để lót dạ và giải khát.”
“Không phải nói khu nguồn năng lượng khu có rất nhiều đồ ăn sao?” Trì Liên hỏi, “Chẳng lẽ chúng ta không thể ăn đồ ăn nơi này sao? Vậy thì tiêu đời rồi, lần đầu em đăng nhập game thì đã ăn bánh mì và sữa bò mà tùy tùng mang đến.”
“Cái đó có lẽ không sao, tôi cũng ăn.” Mục Tư Thần nói.
Lúc ấy trong chai nước khoáng có con mắt, nhưng cũng không sao. Cho dù Trì Liên và Trình Húc Bác từng bị ô nhiễm một chút, lúc ở viện điều dưỡng cũng đã được cột trụ tinh lọc rồi.
“Chỉ là phòng trước vô hại thôi, tôi chỉ là cảm thấy, thái độ của tùy tùng quá nhiệt tình, có hơi giống bán hàng đa cấp kéo số người.” Mục Tư Thần có kinh nghiệm làm thuê phong phú nói, “Thông thường khi gặp phải loại người này, không thể nhận bất kỳ lợi ích nào của gã, nếu không sẽ rơi vào trong bẫy ngay.”
“Chính là bảo chúng ta đừng ăn đồ ăn mà khu nguồn năng lượng cung cấp, phải không?” Trình Húc Bác hỏi.
“Đúng vậy.” Mục Tư Thần nói.
Không phải Mục Tư Thần không muốn cho thêm, mà là quần áo của Trì Liên và Trình Húc Bác chỉ có thể chứa hai món đồ ăn tương đối nhỏ này.
Bọn họ đều mặc đồ thể thao thuận tiện hành động, túi áo đặc biệt lớn.
Ba người đi vào khu nguồn năng lượng, một chủ nhiệm phân xưởng trong mắt mọc hai đồng tử nhiệt tình tiếp đón bọn họ.
“Xin chào ba vị, tôi đại diện cho nhà máy Lượng Đồng chào mừng ba vị nhân tài ưu tú gia nhập.” Chủ nhiệm phân xưởng nói, “Ba vị yên tâm, đãi ngộ của khu nguồn năng lượng chúng tôi vô cùng vô cùng tốt, đều là phòng riêng, thật sự hoàn toàn không mệt, chỉ cần nhấn nút khởi động trên máy mỗi ngày là được rồi.”
Vừa nghe đến phòng độc lập, Mục Tư Thần liền dâng lên cảm giác bất an, cậu liếc mắt nhìn hai người kia một cái, ý bảo hai người bảo vệ tốt bản thân.
Ba người bị đưa tới phòng khác nhau.
Trong mỗi phòng đều có một tùy tùng phục vụ.
Gian phòng này của Mục Tư Thần là một phòng rộng hơn 100 mét vuông, có phòng ngủ, phòng khách, phòng tắm và phòng khách riêng biệt, duy nhất không có phòng bếp.
Nơi vốn là nhà bếp lại đặt một cái máy móc.
Cái máy này rất giống buồng chơi game giả lập, vừa vặn chỉ đủ cho một người nằm vào.
Tùy tùng giới thiệu máy nguồn năng lượng với Mục Tư Thần: “Đây là bàn làm việc của chúng ta, ngài chỉ cần nằm vào mỗi ngày, ấn vào nút ‘Bơm năng lượng’ thì có thể nghỉ ngơi. Phía dưới máy năng lượng có một ống dẫn vận chuyển, có thể vận chuyển năng lượng đến khu lắp ráp.
“Không đến năm phút, thì có thể hoàn thành công việc. Thời gian kế tiếp, anh có thể làm bất cứ chuyện gì.
“TV này có kết nối với máy chơi game, trong máy chơi game có cái game kinh điển như Super Eyeball (con mắt siêu cấp), Crazy Eyeball (con mắt nổi điên), Eyeball vs. Demon (con mắt đại chiến yêu quái), Defend The Pupil (bảo vệ con ngươi)…., anh muốn chơi bao lâu cũng được.’’
Mục Tư Thần: “……”
Mấy game kinh điển này nghe có vẻ không muốn chơi cho lắm.
Thấy Mục Tư Thần hứng thú không lớn, tùy tùng tiếp tục giới thiệu nói: “Còn có phim và điện ảnh phim truyền hình, đều là phim điện ảnh vô cùng được chào đón, ngươi có thể thử một bộ.”
Mục Tư Thần nghĩ đến tên mấy bộ phim truyền hình sẽ kiểu như là《 Khi hốc mắt yêu đồng tử 》, 《Tròng mắt mất đi lông mi》, ai ngờ khi nhìn đến danh sách các bộ phim, tâm của cậu hung hăng kinh ngạc một chút.
Lại là những bộ phim kinh điển ai cũng khoái ở thế giới hiện thực 《xx truyện 》, 《x kiếm 》, 《x du ký 》, 《x sói 》, 《xx hồ 》….
“Mấy phim này lấy được từ đâu?” Mục Tư Thần hỏi, “Trấn Đồng Chi chúng ta còn có người quay phim sao?”
Tùy tùng nói: “Cũng không biết lấy từ đâu, có điều người thân cận Trọng Đồng từng nói là lấy từ bên ngoài.”
“Bên ngoài? Trấn nhỏ khác sao? Nhưng đó đều là kẻ dị đoan mà.” Mục Tư Thần nói.
Tùy tùng vội lắc đầu: “Chúng tôi cũng không dám chiếu thứ của kẻ dị đoan, nghe nói là một nơi ở bên ngoài càng xa xôi hơn nữa.”
Là tài nguyên phim ảnh do người chơi trước đó mang đến sao? Nhưng không đúng, ngoại trừ cậu thì những người khác đến ngay cả di động cũng không mang vào được. Mục Tư Thần như suy tư gì mà buông danh sách phim.
“Còn có mục giải trí khác không?” Mục Tư Thần hỏi.
“Đương nhiên là có!” Tùy tùng dẫn cậu đến cửa sau, sau khi mở cửa nói, “Nơi đó có các loại thể thao như sân bóng, sân bóng rổ, tennis, cầu lông, bàn bóng bàn, bể bơi, sân gôn, sân trượt tuyết…, hiện tại đang có không ít công nhân cấp cao chơi ở bên trong.”
“Bây giờ tôi có thể đi xem thử không?” Mục Tư Thần hỏi.
Tùy tùng lắc đầu: “Không thể đâu, chỉ có sau khi công việc kết thúc thì mới có thể bắt đầu hoạt động giải trí. Xuân kỹ sư, mời bắt đầu công việc, rất đơn giản.”
“Nếu tôi không muốn làm việc thì sao?” Mục Tư Thần hỏi, “Anh sẽ đánh tôi, ép buộc tôi làm việc sao?”
Sắc mặt của tùy tùng sắc cứng đờ, lại vẫn lịch sự nói: “Sao lại như thế, đương nhiên là không rồi, tất cả công việc ở chỗ chúng tôi đều là tự nguyện, tôi sẽ chờ cho đến khi ngài chịu làm việc mới thôi.”
“Nếu tôi vẫn luôn không muốn thì sao?” Mục Tư Thần hỏi.
Nụ cười của tùy tùng dần dần mất đi cảm xúc: “Vậy mời ngài cứ luôn ở nơi này, không thể ăn không thể ngủ không thể giải trí không thể rời khỏi, mãi cho đến khi ngài chịu làm việc mới thôi.”
Không ăn không uống ngược lại không sao cả, không được ngủ cũng có thể chống đỡ mấy ngày, nhưng không thể rời khỏi là không được, qua bảy tám tiếng đồng hồ nữa thì Con Mắt Bự sẽ thức tỉnh, nếu người sa đọa như cậu không rời khỏi game, sợ là sẽ bị Con Mắt Bự cưỡng ép hấp thu.
Nhưng Mục Tư Thần luôn cảm thấy, nếu cậu nằm vào trong khoan nguồn năng lượng kia, thì sẽ mất đi thứ rất quan trọng.
Mục Tư Thần hỏi: “Tôi có thể dùng bạo lực tấn công anh hay không?”
Tùy tùng tự tin mà cười cười: “Ngài Xuân Tiểu Diễn, mỗi một tùy tùng chúng tôi đều là được chọn lựa kỹ càng ra, có đủ năng lực tự bảo vệ mình, xin anh đừng cố gắng sử dụng bạo lực.”
Đúng vậy, dáng vẻ của tùy tùng thoạt nhìn rất có thể đánh.
“Nhưng tôi vẫn rất có tin tưởng với thực lực của mình, lỡ như thật sự có thể đánh anh bị thương thì sao?” Mục Tư Thần hỏi.
“Ngài thật là không biết lượng sức, nhưng tôi có thể nói với anh, cách hai tiếng tôi phải đến chỗ chủ nhiệm phân xưởng để báo cáo tình hình làm việc của anh, nếu tôi không đến báo cáo thì toàn bộ khu nguồn năng lượng này đều sẽ đến bắt giữ anh. Một khi bị bắt được, đến lúc đó làm việc hay không cũng không phải do anh quyết định nữa rồi.” Tùy tùng nói.
Trong mắt của chủ nhiệm phân xưởng mọc hai đồng tử, cũng không biết có phải người thân cận Trọng Đồng trong truyền thuyết hay không.
Mục Tư Thần cảm thấy không phải.
Cậu cũng không có cảm nhận được loại áp lực giống người thân cận Vũ Mục ở trên người chủ nhiệm phân xưởng, chỉ là cảm thấy chủ nhiệm phân xưởng mạnh hơn tùy tùng bình thường thôi.
Mục Tư Thần cười cười: “Hai tiếng, chủ nhiệm phân xưởng, còn có thể chịu được mà.”
Nói xong, bàn tay của cậu hơi hơi nhoáng lên, lấy một cái cuốc chim ra.
Nhìn thấy cuốc chim, tùy tùng tức khắc nói: “Tôi đã thấy vũ khí này, đây là vũ khí mà Sa Đại Nhãn trên lệnh truy nã sử dụng, anh và gã có quan hệ gì?”
“Quan hệ ăn cùng một bát cơm ấy.” Mục Tư Thần vung cuốc chim lên rồi đập mạnh xuống tùy tùng.
Tùy tùng này bỗng nhiên ngã người về phía sau, cả người gần như gãy đôi ngửa xuống, hoàn toàn vi phạm lẽ thường của cơ thể con người.
Cuốc chim Mục Tư Thần vẫn là lần đầu tiên đập vào khoảng không.
Sau khi thăng cấp, tốc độ, thể lực, lực phòng ngự, giá trị năng lượng của cậu đều có một bước nhảy vọt về chất. Hiện tại Mục Tư Thần trong game có thể một quyền đυ.c lỗ vách tường, nhảy một phát đến trần nhà, bị một chiếc ô tô đang chạy với tốc độ 60 km một giờ đâm vào đại khái cũng chỉ là trầy da.
Tốc độ như vậy, thế mà lại bị né được.
Hơn nữa, Mục Tư Thần thử vung cuốc chim một cái, cậu luôn cảm thấy, hình như sức mạnh của mình đang yếu đi.
Tùy tùng trong nhà máy chế biến thực phẩm và bên ngoài thật sự không thể so sánh với nhau được.
“Tấn công nhân viên công tác, ngài đã vi phạm quy định cấm bạo lực trong nhà máy chế biến.” Tùy tùng mà chống đỡ tư thế gập ngửa ra sau, hai bàn tay dùng sức vỗ xuống mặt đất, cả người lấy một tư thế quỷ dị nhảy dựng lên.
Gã xoay người trong không trung, hai bàn tay buông thõng xuống, đầu ngón tay mọc ra móng móc câu bén nhọn.
Móng tay đâm sâu vào trần nhà, tùy tùng ngồi xổm trên trần nhà, chảy ra nước miếng đối với Mục Tư Thần: “Thật tốt quá thật tốt quá thật tốt quá! Có công nhân cấp cao sử dụng bạo lực rồi, tôi có thể nhốt anh ở trong buồng nguồn năng lượng, ép buộc anh không ngừng ấn nút, mãi cho đến khi anh thoái hóa thành công nhân cấp trung cấp thì thôi!”
Đôi mắt của gã càng lúc càng lớn, không ngừng lòi ra, cuối cùng biến thành y như đôi mắt chuồn chuồn, chặt chẽ mà nhìn chằm chằm Mục Tư Thần: “Tôi nhìn anh, anh không trốn được đâu.”
Mục Tư Thần: “……”
Chủng loài gì thế này!
Dùng con mắt buồn nôn này của Con Mắt Bự ở trên mặt thật sự là làm đến mức tận cùng, luôn có thể nghĩ ra cách dùng con mắt mới để làm cho con người ta rớt San.
Tùy tùng mắt chuồn chuồn dồn hết sức lực vào chân, cơ chân phồng lên rồi vọt thẳng đến phía của Mục Tư Thần.
Mục Tư Thần lập tức thu hồi cuốc chim, lén lút đặt một thứ ở lòng bàn tay.
Tốc độ của mắt chuồn chuồn vượt xa tưởng tượng của con người, ốc độ của cú nhảy này có thể so sánh với tốc độ bắn đạn, người bình thường hoàn toàn không cách nào trốn tránh.
Mặc dù là tốc độ của Mục Tư Thần sau khi thăng cấp cũng không nhanh bằng gã.
Mục Tư Thần dứt khoát từ bỏ chống cự, chỉ là dùng hai tay bảo vệ trước ngực.
Mắt chuồn chuồn nặng nề mà đánh vào trên người cậu, Mục Tư Thần thậm chí nghe được cánh tay trái truyền đến một tiếng “răng rắc” giòn vang.
Tay trái của cậu gãy rồi.
Hai tay hai chân của mắt chuồn chuồn ôm chặt lấy Mục Tư Thần, giống như dây thừng trói cậu lại.
“Ngài Xuân Tiểu Diễn, không phải tôi đã nói rồi sao, tùy tùng đều có năng lực tự bảo vệ mình.” Mắt chuồn chuồn gần như dán vào trên mặt Mục Tư Thần.
Quá xấu, Mục Tư Thần quay mặt đi.
“Mau tới đi, mau tới đi!” Mắt chuồn chuồn vui vẻ nói, “Tới cung cấp năng lượng đi, các người cung cấp năng lượng, chúng tôi mới có thể có đồ ăn liên tục.”
Quả nhiên là như thế.
Mục Tư Thần đã sớm cảm thấy, cái gọi là nguồn năng lượng, đại khái là thứ gì đó ở trên người bọn họ, thậm chí có khả năng chính là sức mạnh của linh hồn.
Một khi bị dụ dỗ ấn vào nút “Bơm năng lượng”, chắc chắn mất đi thứ quan trọng.
Trong nhà máy chế biến hình như có quy định, cần phải là nhân viên tự nguyện thì mới có thể cung cấp có thể nguồn năng lượng.
Nhưng tương tự, một khi nhân viên vi phạm quy định, làm hại tùy tùng, tùy tùng sẽ cưỡng ép có thể khiến cho công nhân cung cấp nguồn năng lượng.
Mắt chuồn chuồn kéo đến buồng nguồn năng lượng Mục Tư Thần.
Khi đến gần buồng nguồn năng lượng, Mục Tư Thần vốn vẫn luôn ỡm ờ bỗng nhiên không nhúc nhích, hai chân đóng chặt trên mặt đất, không cho mắt chuồn chuồn đẩy mạnh cậu về phía buồng nguồn năng lượng nữa.
“Đừng tưởng rằng sức lực anh mạnh thì có thể chống lại tôi, nhà máy của chúng tôi có quy định, chỉ cần đang ở trong khi nguồn năng lượng Trọng Đồng, nếu còn chưa bắt đầu làm việc, thể lực của công nhân sẽ tự động phân một nửa cho tùy tùng, cộng thêm sức mạnh ban đầu của tùy tùng, anh nhất định sẽ không cách nào chống lại toi.” Mắt chuồn chuồn nói.
Thảo nào cậu luôn cảm thấy thực lực của mình không nên như thế, hèn gì tùy tùng có chỗ dựa như thế.
Nhưng nếu chỉ là phân cho gã một nửa thể lực, thì còn phải giằng co.
Mục Tư Thần vẫn chết sống không chịu tiến vào buồng nguồn năng lượng, đôi tay của mắt chuồn chuồn không thể không buông cơ thể của cậu ra, phải dùng sức đẩy mạnh Mục Tư Thần đi.
Mục Tư Thần đang chờ đợi cơ hội này.
Trong nháy mắt mắt chuồn chuồn buông tay, cậu nhanh chóng giơ thứ trong tay lên, ấn chốt mở, nhắm ngay đôi mắt của mắt chuồn chuồn.
Trước đó cậu lặng lẽ giấu ở trong tay, chính là đèn pin lấy được từ trong căn phòng ban đầu.
Ánh sáng mạnh chiếu xạ lên đôi mắt đáng sợ của mắt chuồn chuồn, mắt chuồn chuồn theo bản năng che mắt lại
Thừa cơ lúc này Mục Tư Thần ném đèn pin xuống, một tay cầm cuốc chim, đập mạnh vào mắt chuồn chuồn một cái.
Kỹ năng “Đào Góc Tường” triển khai thành công, hệ thống trừ 100 giá trị năng lượng của.
Đồng thời, thẻ tên trên ngực của Mục Tư Thần, có thêm một vệt đen.
Đây cũng là lần đầu tiên Mục Tư Thần sử dụng kỹ năng “Đào Góc Tường” sau khi thăng cấp, cậu nhìn thấy chỉ trừ 100 giá trị năng lượng thì dứt khoát đập mắt chuồn chuồn thêm mấy cái, vẫn luôn đập đến cái thứ năm, hệ thống nhắc nhở cậu nếu còn tiếp tục thì chỉ số giá trị năng lượng sẽ tiêu hao theo cấp số nhân, Mục Tư Thần mới dừng tay.
Lúc này thẻ trên ngực của Mục Tư Thần đã có thêm năm màu sắc không giống như bình thường, mà mắt chuồn chuồn ngơ ngác mà nhìn trần nhà, ánh mắt dần dần trở nên chết lặng.
Mục Tư Thần đã đào đi “Cảm xúc” của anh ta.
Giống như năng lực sau khi thăng cấp có thể cắt dán hình ảnh trù tượng của Trì Liên, sau khi kỹ năng của Mục Tư Thần tăng lên, cũng có thể “Đào Góc Tường” không chỉ là tín đồ, mà còn được nâng cấp thành “Cảm xúc”.
Thực ra trước đó cậu trợ giúp đám người Trì Liên và Trình Húc Bác loại bỏ ô nhiễm của người thân cận Vũ Mục, ô nhiễm tinh thần đào đi cũng là một loại cảm xúc.
Chỉ là loại cảm xúc không thuộc về bản thể này rất dễ bị bài trừ khỏi cơ thể, cho nên giá trị năng lượng tiêu hao tương đối nhỏ.
Mà tín ngưỡng là một luồng cảm xúc cực kỳ kiên định, muốn cho người ta thay đổi niềm tin, cần giá trị năng lượng tương đối lớn.
Hiện giờ, Mục Tư Thần đào đi cảm xúc không phải rất quan trọng từ trên người của mắt chuồn chuồn, bị trừ rất ít giá trị năng lượng.
Tiếp tục đào nữa thì sẽ đào được cảm xúc tương đối quan trọng của mắt chuồn chuồn, tiêu hao giá trị năng lượng sẽ tăng nhiều hơn, Mục Tư Thần tự nhiên dừng tay.
Năm cảm xúc này theo thứ tự là ác ý, tham lam, muốn ăn, chăm chỉ và đau khổ, chúng nó chuyển dời đến trên người Mục Tư Thần.
Đầu tiên chính là ác ý.
Cho nên sau khi Mục Tư Thần một kích thuận lợi, mới có thể không cảm xúc mà tiếp tục tấn công, mỗi một đòn đều tràn ngập ác ý.
Những cảm xúc thêm vào này ảnh hưởng đến Mục Tư Thần.
Cậu giơ cuốc chim lên, nghĩ bản thân có thể dùng kỹ năng trực tiếp đào luôn mạng của mắt chuồn chuồn hay không, dẫu sao hiện tại cánh tay trái của cậu đau quá đau, đây đều là do mắt chuồn chuồn ban tặng.
Trong nháy mắt giơ cuốc chim lên, trong đầu Mục Tư Thần liền xuất hiện con số hệ thống cung cấp, cần tiêu hao 2000 điểm giá trị năng lượng.
“Chỉ có 2000 điểm mà thôi, mạng của anh rẻ vậy sao?” Mục Tư Thần hỏi.
Cuốc chim vung xuống, đập mạnh lên trên sườn mặt của mắt chuồn chuồn, không đánh trúng.
Mục Tư Thần lắc lắc đầu, thu hồi cuốc chim.
Ở trong thế giới này, vì tự bảo vệ mình, cậu có thể diệt trừ những quái vật này.
Nhưng hiện tại, cậu cũng không phải xuất phát từ ý nguyện bản thân mới muốn tấn công, cậu bị cảm xúc ác ý của mắt chuồn chuồn ảnh hưởng.
Mục Tư Thần buộc bản thân nhặt ba lô vừa ném đi trong lúc chiến đấu vừa rồi, túm thú nhồi bông bạch tuộc từ bên trong ra, đau đớn mà nói với thú nhồi bông bạch tuộc: “Mượn chút lý trí, tùy cậu muốn gì cũng được.”
Thú nhồi bông bạch tuộc lộ cái đầu tròn tròn, thấy trạng thái Mục Tư Thần không đúng, vươn xúc tu thò về phía giữa mày Mục Tư Thần.
Nhưng mà Mục Tư Thần nhìn thú nhồi bông bạch tuộc, càng nhìn càng cảm thấy nó giống thạch trái cây đàn hồi.
Xúc tu ngắn ngủn gian nan mà bò đến bên môi Mục Tư Thần, Mục Tư Thần không nhịn được, há mồm cắn lên xúc tu của thú nhồi bông một cái.
Thú nhồi bông bạch tuộc lập tức rút cái xúc tu về, hơi nước trong đôi mắt to tựa như tăng lên, đôi mắt hơi nước nhìn Mục Tư Thần.
“Không thể ăn, tôi còn tưởng rằng cậu ngọt đó chứ.” Mục Tư Thần liếʍ liếʍ môi.
Sau đó Mục Tư Thần nhanh chóng cho mình một đấm, nói với thú nhồi bông bạch tuộc nói: “Xin lỗi, bị cảm xúc muốn ăn của mắt chuồn chuồn ảnh hưởng, không khống chế được bản thân, cậu đến thêm lần nữa đi, tôi bảo đảm không cắn xúc tu của cậu đâu.”
Thú bông im lặng trong chốc lát, quyết định tin tưởng lực ý chí của Mục Tư Thần, lại thò xúc tu ra lần nữa.
Lúc này Mục Tư Thần liếʍ liếʍ môi hỏi: “Đầu của cậu ngọt không? Trông ngon quá.”
Thú nhồi bông bạch tuộc: “……”