Cô thì cũng không ưa gì Mã ma ma này, chỉ là cô không thẳng thắn như Sơ Lăng. Suy cho cùng, ở trong cung này, muốn đối phó với một kẻ đáng ghét cũng cần thời gian.
Lúc mới đến đây, cô đã rất tức giận, vì tốt xấu gì thì ở hiện đại cô cũng là một blogger ẩm thực có hàng triệu người hâm mộ trên Douyin, sao đến đây lại làm một tiểu cung nữ trong ngự thiện phòng chứ?
Nhưng sau đó, khi nhìn thấy khuôn mặt ấy trong gương, đôi mắt long lanh như nước, da như ngọc, má hồng phơn phớt, đôi môi đỏ mọng mà không cần son, cả người tựa như từ trong tranh bước ra. Thêm vào đó, họ Ngụy này, ở thời Càn Long dường như rất may mắn.
Lúc này mới biết vị "Hiếu Nghi Thuần Hoàng Hậu" tương lai sẽ thăng chức rất nhanh kia còn chưa tiến cung, cô đã hiểu rõ, cơ hội của mình đã đến rồi.
"Chi Huệ, tỷ đang nghĩ gì vậy?" Lời của Sơ Lăng cắt đứt dòng suy nghĩ của cô.
Ngụy Chi Huệ nhìn Sơ Lăng, liếc mắt nhìn xung quanh một lúc, rồi nói: "Đi chuẩn bị một ít bánh tráng, rau xà lách, thịt heo và kim chi cay đi."
"Tỷ nghĩ ra món gì rồi sao?" Sơ Lăng vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Ngụy Chi Huệ gật đầu, không nói thêm gì, nhưng thật ra cô đang khá lo lắng.
Khi mới đến đây, cô phát hiện ra mình có một bàn tay vàng- thực đơn nấu ăn thông minh. Chỉ cần cô nghĩ đến món gì, trong đầu sẽ hiện ra công thức chi tiết để nấu món đó luôn.
Món thịt heo kim chi cay cuốn rau sống này cô đã muốn làm từ khi còn ở hiện đại, nhưng chưa kịp thử thì đã xuyên không đến đây.
Hôm nay Mã ma ma đề cập đến việc làm món khai vị, cô đã nghĩ đến món này. Chỉ tiếc là, dù ở trong cung nhưng lại có quá nhiều hạn chế và kiêng kỵ, có nhiều nguyên liệu không có, ví dụ như kim chi cay vốn dĩ không có, nhưng may thay trong cung có Gia Phi, nàng ta là người Triều Tiên.
Nhưng điều đáng tiếc nhất lại là không có thịt bò, bò là động vật quá quý hiếm và cao quý, người xưa không dám gϊếŧ thịt.
Do đó, món ăn hôm nay cô đành phải đổi tên thành "thịt heo kim chi cay cuốn rau sống".
Sơ Lăng nhanh chóng mang nguyên liệu đến, Ngụy Chi Huệ đổ thịt heo vào chảo xào một lúc, thêm chút tiêu đen, nhìn những lát thịt đỏ chuyển màu, mùi thơm nhè nhẹ bốc lên, rồi cô vớt thịt ra.
Lại đổ kim chi cay vào chảo xào sơ qua: "Sơ Lăng, ngươi ngâm bánh tráng trong nước ấm đợi mềm đi."
Sở Lăng làm theo răm rắp, cô lại vớt kim chi ra, rồi tự chọn vài lá xà lách đem đi rửa sạch.
Đến lúc mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, cô gọi Sơ Lăng cùng giúp: "Một lá xà lách, hai lát thịt, kẹp vài miếng kim chi ở giữa, rồi cuộn lại."
Món ăn này vốn dĩ là món khai vị, nên không phức tạp, chỉ một lúc là xong. Cô cắt đôi từng cuộn, đặt lên đĩa, rắc chút mè trắng.
Bánh tráng mỏng manh, bên trong là kim chi đỏ và rau xà lách xanh, nhìn qua cũng thấy màu hồng hồng của vài lát thịt, mùi thơm của rau tươi kết hợp với kim chi cay và tiêu đen, quả thật nhìn thì có vẻ đẹp mắt, nhưng ăn cũng rất ngon miệng.
"Tỷ Chi Huệ, chúng ta làm món này có thể thành công không?" Sơ Lăng hơi lo lắng.
"Món khai vị, kim chi cay gặp rau xà lách giòn ngọt, kim chi lại là đặc sản quê nhà của Gia Phi, coi như là mượn hoa dâng Phật."
Ngụy Chi Huệ đặt món ăn vào hộp, đi gặp Mã ma ma.