Chương 4: Biết được quá khứ của sói nhỏ, muốn khống chế thể xác và tinh thần cậu

“Này, anh có thể dùng dây leo của anh mở đường hay không?” Lang Dã lau mồ hôi trên mặt, bực bội mà nhìn về phía người đàn ông lười biếng thảnh thơi ở phía sau.

“Năng lực của tôi có hạn, chưa đến lúc thật sự cần thiết, vẫn cố gắng không sử dụng.” Thư Hành Hải nhập gia tùy tục, trần trụi nửa người trên giống như thiếu niên sói——áo sơ mi trước đó dính mấy thứ linh tinh như nước miếng, tϊиɧ ɖϊ©h͙, nướ© ŧıểυ đã bị hắn ghét bỏ mà ném đi rồi.

Lang Dã thở dài, không thể trông cậy vào người này được. Cũng đúng thôi, nhìn cái kiều làn da trơn bóng trắng trẻo của tên đàn ông này, còn có đôi tay giống với tác phẩm nghệ thuật kia thì biết trước nay hắn chưa từng làm việc nặng, tựa như tư tế trong bộ lạc vậy. Còn có gương mặt kia, rõ ràng là đàn ông, sao dáng vẻ có thể dụ dỗ người ta như thế.

Trong đầu cậu hiện lên đôi mắt tràn đầy du͙© vọиɠ của người đàn ông khi cᏂị©Ꮒ mình, mồ hôi chảy dài trên má, còn có môi đỏ tươi phát ra thở dốc trầm thấp, thì vô thức nuốt nước miếng, ngoại hình có đẹp đi chăng nữa thì cũng vẫn là tên biếи ŧɦái!

“Hình như cậu không thích Thần cho lắm?” Thư Hành Hải phát hiện, thái độ của Lang Dã đối Thần hết sức khó tả, khi nhắc tới Thần, không giống như là tín ngưỡng đơn thuần, ngược lại mang theo một loại ẩn nhẫn.

“Anh cũng không tin ngưỡng Thần, sao anh lại có sức mạnh của Thân?” Lang Dã dừng một chút, ngừng động tác trong tay, mặt không cảm xúc nhìn hắn, “Khi còn nhỏ, tộc nhân của tôi nói với tôi, cha mẹ của tôi làm cho Thần minh nổi giận, cho nên đã bị Thần phạt rồi chết đi. Sau đó một mình tôi ra đây, vẫn luôn tìm chân tướng. Tôi không tin, cha mẹ tôi sẽ làm chuyện như vậy.” Nói xong lời cuối cùng, giọng điệu của cậu có chút hạ xuống.

Cậu nhìn thẳng về phía Thư Hành Hải, trong ánh mắt kích động xen lẫn cảm xúc phức tạp, “Nơi anh xuất hiện là di tích của Thần. Thao túng sinh mệnh tự nhiên là chuyện chỉ có Thần mới có thể làm được, tôi không rõ anh làm được bằng cách nào. Nếu anh không biết gì cả thì khi qua đoạn đoạn đường này hãy cút xa một chút.”

Dọc theo đường đi, tuy rằng dáng vẻ của người đàn ông này vẫn luôn bình tĩnh, nhưng rất rõ ràng, hắn cũng không biết chút thường thức sinh hoạt cơ bản. Nếu không phải người đàn ông này cưỡиɠ ɧϊếp mình, còn phiền phức giả mù sa mưa nhận người, Lang Dã cũng không ngại dẫn hắn theo.

Thư Hành Hải trầm mặc một hồi, cười một cái, “Cậu đã đi tìm bao nhiêu năm rồi?” Chỉ một mình cậu ra sao, chắc là bị tộc nhân đuổi ra ngoài rồi. Cuộc sống vì Thần mà bị đảo lộn đến long trời lở đất không thể hiểu được, thảo nào, không tín ngưỡng thần nhỉ.’’

“Liên quan gì đến anh?” Lang Dã cười nhạo, giọng điệu nhàn nhạt, lại có một loại kiên định, “Không tìm được, vẫn luôn tìm.”

Thư Hành Hải nhìn thiếu niên trước mắt, chính là độ tuổi 17-18 tuổi hiếu chiến, lông mày rậm mà sắc, đôi mắt to tràn đầy sức sống, đuôi mắt hẹp dài, phối với tròng mắt màu xanh lục, vẻ mặt hung dữ, khi nhìn người tựa như viết ở trên mặt viết bốn chữ chói lóa “Tôi không dễ chọc”.

Thư Hành Hải tự nhiên nghĩ đến khi hắn mười tuổi, lúc hắn mười bốn tuổi, chắc cũng là dáng vẻ hung dữ kiểu này rồi, có thể bởi vì bị cha mẹ xa lánh, lẻ loi một mình bị bắt nạt, không có người thân, không có bạn bè, bướng bỉnh mà tìm kiếm, cô độc mà trưởng thành, cứ vậy mà trưởng thành đến dáng vẻ hiện tại.

Hiện tại nhìn dáng vẻ kiểu khẩu vị của mình. Kiểu ánh mắt kiên nghị ấy, làm cho máu của sôi trào, đáy lòng phát ngứa.

“Được, tôi hứa với cậu, qua đoạn đường đường thì tôi sẽ rời đi.”

Tách ra, sao có thể tách ra. Thật sự giống y như sói, vì mục tiêu của mình mà kiên nhẫn lâu dài, chấp nhất mà truy tìm. Hắn thật sự muốn quấn lấy cậu thật chặt cho đến khi hình bóng hắn in sâu trong đôi mắt kiên nghị ấy.

Thư Hành Hải giống như khát nước mà liếʍ liếʍ môi, nhếch lên một nụ cười hoàn mỹ mà trong mắt không có chút ý cười nào..

“Anh tốt nhất nói được thì làm được.” Lang Dã đi phía trước, chuẩn bị tiếp tục mở đường, cậu nhớ tới cái gì, quay đầu lại liếc mắt một cái, “Đừng cười, buồn nôn.”

Thư Hành Hải ngây ngẩn cả người, lần này, nở một nụ cười thật lòng bắt đầu cười ha hả.