Một đại lão khoa học đỉnh cao của tinh tế, chỉ đốt pháo hoa một lần không ngờ lại xuyên không. Xuyên đến những năm 60 được ghi chép trong sách cổ, vừa mở mắt đã nghe thấy tên đàn ông hèn hạ chửi bới m …
Một đại lão khoa học đỉnh cao của tinh tế, chỉ đốt pháo hoa một lần không ngờ lại xuyên không.
Xuyên đến những năm 60 được ghi chép trong sách cổ, vừa mở mắt đã nghe thấy tên đàn ông hèn hạ chửi bới mình, Sở Nguyện đánh hắn tơi tả, khiến người ta mặt đỏ tía tai.
Hết nhà họ Triệu tìm đến để tạo sự chú ý, đến nhà họ Trần đến quậy phá, rồi các gia đình khác cũng đổ dầu vào lửa.
Sở Nguyện: “Nhịn cái gì chứ?!”
Trộm nhà người, đánh bố mẹ người, đánh con cháu của người.
Nhà tôi không sống tốt thì ai cũng đừng hòng sống tốt. Xuống nông thôn ngay lập tức tố cáo vị hôn phu cũ, vui vẻ ra đảo ăn hải sản.
—
Không lâu sau, ở đại đội Tây Nam tới một nữ thanh niên tri thức xinh đẹp, ai cũng nghĩ cô ấy vai không thể gánh, tay không thể xách nhưng không thể ngờ...
“Cái gì? Sở Nguyện lại đánh Lâm Dương sao?"
“A! Sở Nguyện lại đánh ác bá của đội?"
Đại đội trưởng Tây Nam sắp hói cả đầu, cứ nghĩ tới là một cô gái kiều diễm, ai ngờ lại là một ác bá nữ, nhưng khi nhìn thấy những công cụ nông nghiệp nâng cao năng suất đủ loại...
Đội trưởng: “Ác nữ gì chứ! Đây là đại thiện nhân của đội ta! Trụ cột của đội!”
Thôn dân cũng phát hiện ra rằng sử dụng ít sức hơn mà thu được nhiều hơn, nhìn cô gái nhỏ đầy vẻ lưu manh, tay làm chân đá, càng thấy ưa mắt hơn.
Thôn dân: “Tôi cũng đâu muốn thế! Nhưng cô ấy thật sự biết trồng lương thực!”
Khi ác bá của đội Tây Nam sắp bị điều đi, thôn dân đều đến "quỳ cầu xin" đại thiện nhân đừng rời đi.
Sở Nguyện: “Cảm ơn đã mời, đã được quốc gia đặc cách tuyển dụng, trong tay nắm giữ khối tài sản hàng nghìn tỷ, khoa học kỹ thuật đỉnh cao.”
Năm đó, cô thọc tay vào túi, đánh người ta đến mức không dám phản kháng.
"Đồng chí Sở, xin chào, tôi là đối tượng mà quốc gia phân cho cô."
“Anh đi nằm đi, làm xong cái bảo bối này rồi tôi sẽ đến nhìn anh."