Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuất Ngũ NPC Trong Trò Chơi Sinh Tồn Giúp Tôi Quay Phim Điện Ảnh

Chương 1: NPC-001

Chương Tiếp »
Khi Ninh Thu Bạch bước vào trò chơi "Hư Huyễn Du Hí", có một người chơi lâu năm đã cảnh báo cậu: "Ở đây lúc nào cũng phải chuẩn bị tinh thần cho cái chết."

Ngay sau đó, người đó liền ném Ninh Thu Bạch vào giữa rừng cây ăn thịt người và quay đi.

Nhưng Ninh Thu Bạch không ngờ rằng, sau khi chết trong trò chơi, cậu vẫn có một cơ hội nữa để làm lại.

Linh hồn Ninh Thu Bạch nửa trong suốt giống như một bông bồ công anh sắp bị thổi tan, trôi nổi giữa giao diện đăng nhập của trò chơi, trong màn sương trắng xóa, tò mò xoa xoa mặt mình.

Hệ thống phát ra giọng nói lạnh lùng một lần nữa thông báo:

[Xin người chơi chọn thẻ hồi sinh và đưa ra quyết định.]

Hôm nay, Ninh Thu Bạch mới vừa ra khỏi nhà chuẩn bị tham gia một cuộc phỏng vấn hiếm hoi, thì bị kéo vào thế giới bí ẩn mang tên "Hư Huyễn Du Hí".

Nơi này không khác gì so với những trò chơi trực tuyến mà cậu từng chơi: người chơi vào phó bản, vượt qua cửa ải để tích điểm, hoàn thành có thể nhận được những năng lực cùng phần thưởng không thể tưởng tượng nổi. Ninh Thu Bạch mơ hồ đi theo mấy người chơi lâu năm trong phó bản, vẫn chưa kịp thích nghi với cách chơi của trò chơi người thật này thì đã bị lừa, trở thành mồi nhử và bị ném vào giữa rừng cây ăn thịt người, trơ mắt nhìn mình bị ký sinh và tiêu hóa bởi cây ăn thịt.

Nếu không phải vì độc tố của cây ăn thịt có tác dụng gây tê liệt và tạo ảo giác, Ninh Thu Bạch nghĩ rằng mình chắc chắn phải đi gặp bác sĩ tâm lý ngay bây giờ.

Theo lý mà nói, khi chết dưới cây ăn thịt, cậu lẽ ra đã tan thành mây khói từ lâu. Nhưng may mắn thay, trước khi vào phó bản, Ninh Thu Bạch đã nhặt được một tấm thẻ bài thần bí. Hệ thống triệu hồi cậu đến đây và thông báo rằng đó là một thẻ bài hồi sinh, giúp cậu có cơ hội được làm lại lần nữa.

Chưa kịp vui mừng quá lâu, hệ thống lại tiếp tục thông báo rằng thẻ bài hồi sinh mà cậu nhặt được là hạng cấp thấp, chỉ có thể hồi sinh linh hồn, không thể hồi sinh cơ thể đã chết.

Ninh Thu Bạch trợn tròn mắt.

Cơ thể của cậu đã bị cây ăn thịt biến thành phân bón, chẳng lẽ từ giờ hắn phải làm một linh hồn lơ lửng sao?

Hệ thống rất chu đáo đưa ra hai lựa chọn:

Thứ nhất, hồi sinh dưới dạng linh hồn, sau đó chọn một người chơi để thử đoạt xác. Nếu thành công, cậu sẽ có thể thay thế thân phận người đó và tiếp tục tồn tại. Nếu thất bại, tất nhiên sẽ hoàn toàn bị xóa sổ.

Thứ hai, tham gia vào một hệ thống trò chơi khác. Hệ thống sẽ cho Ninh Thu Bạch mượn tích điểm và một cơ thể tạm thời. Bằng cách hoàn thành các nhiệm vụ của hệ thống, cậu có thể kiếm tích điểm để trả nợ. Sau khi trả hết nợ, cậu có thể trở lại thân phận người chơi, hoặc tiếp tục làm nhiệm vụ để kiếm thêm tích điểm và vượt qua màn chơi.

Ninh Thu Bạch cẩn thận hỏi: “Thế lựa chọn thứ hai ta sẽ phải thiếu bao nhiêu tích điểm?”

[1000 điểm.]

Mắt Ninh Thu Bạch tối sầm lại.

Trước khi chết, cậu chỉ có 4 điểm tích phân, được người chơi đã lừa cậu chuyển cho như một hình thức "giữ uy tín." Tính ra, cậu còn thiếu hệ thống 996 điểm!

Nhìn biểu cảm đau khổ của người chơi kia khi chuyển điểm, Ninh Thu Bạch đã đoán được rằng việc kiếm tích điểm chắc hẳn không đơn giản như vậy.

Tuy nhiên, nếu phải chọn phương án đầu tiên... Đừng nói đến việc Ninh Thu Bạch phản đối chuyện chiếm đoạt cơ thể người khác, chỉ riêng tỉ lệ thất bại cao đã khiến cậu do dự rất nhiều.

Ninh Thu Bạch khá rõ về khả năng của mình. Cậu chỉ là một người chơi mới bước vào trò chơi, trong khi những người chơi trong phó bản đều là cao thủ lâu năm. Việc đoạt xác bọn họ chẳng khác gì tự chuốc lấy phiền phức.

Hệ thống không cho cậu quá nhiều thời gian để lựa chọ. Ninh Thu Bạch quyết định: "Ta chọn phương án thứ hai."

[Xin hãy đưa ra thẻ bài hồi sinh.]

Ninh Thu Bạch lục lọi trong chiếc ba lô mình mang vào trò chơi, cuối cùng tìm được tấm thẻ mà mình đã nhặt trên đường.

Tấm thẻ không lớn, mềm mại, có nền trắng in hình một con chim màu đen và phía dưới là chữ "E" vặn vẹo.

[Xác nhận, thẻ hồi sinh E-4. Đang tiến hành thao tác chuyển đổi.]

Tấm thẻ trong tay Ninh Thu Bạch bỗng biến mất, và ngay sau đó hệ thống bắt đầu phát ra những âm thanh "rè rè" như điện giật.

Ngay sau đó, Ninh Thu Bạch đột nhiên cảm thấy cơ thể trở nên nặng nề, cảm giác mơ hồ như bồ công anh tan biến ngay lập tức.

Cơ thể cậu đã trở lại!

Ninh Thu Bạch sờ lên mặt và cơ thể mình, cảm động đến rơi nước mắt: Vẫn là có một cơ thể nóng hổi thật tuyệt... Ơ?

Cậu ấn tay lêи đỉиɦ đầu và thử nhéo nhéo, bối rối hỏi: “Cái gì đây?”

Cảm giác lành lạnh, mềm mại và dài... sờ lên thì giống như... lá cây?

Ninh Thu Bạch sờ túi quần, móc điện thoại ra và mở camera trước, sau đó kinh hoàng trừng lớn đôi mắt.

Trên đầu cậu mọc ra một cái lá non màu xanh!

“Hệ thống, hệ thống! Thân thể này có vấn đề gì không?”

[Cơ thể thay thế hiện đang trong trạng thái hoàn toàn tổn hại, cụ thể là đã bị ký sinh bởi cây tê vụ mộc, hồi sinh dưới dạng hợp thể với tê vụ mộc.]

Ninh Thu Bạch thở phào nhẹ nhõm một chút, nhưng vẫn lo lắng sờ lên lá cây trên đầu: “Không thể đổi thành một cơ thể bình thường sao?”

[Cơ thể hoàn mỹ yêu cầu 3000 điểm tích phân.]

Ninh Thu Bạch: "… Coi như ta chưa nói gì."

Ngay lúc đó, điện thoại của Ninh Thu Bạch đột nhiên phát ra một tiếng "tích", một ứng dụng không tên xuất hiện từ hư không.

[Người chơi Ninh Thu Bạch đã thay đổi thành công, hiện đã bị ràng buộc với " App Lại Vào Nghề." Vui lòng kiểm tra nhiệm vụ trong App.]

Ninh Thu Bạch nhấp vào biểu tượng ứng dụng, bên trong là một giao diện trắng tinh.

Giao diện của ứng dụng khá gọn gàng, chia thành vài mục nhỏ. Ở đầu là thông tin người dùng, thông tin của cậu đã được đăng nhập; phía dưới là các chuyên mục như "Chờ sắp xếp," "Đã sắp xếp," nhưng tất cả đều trống trơn.

Trong hộp tin nhắn còn có một mục giải thích về ứng dụng.

Ninh Thu Bạch nhấp vào mục đó và đọc lướt qua, nhanh chóng hiểu được tác dụng của ứng dụng "Lại Vào Nghề."

Nói một cách đơn giản, một số nhân vật trong hệ thống trò chơi như NPC, quái vật, Boss, vì nhiều lý do khác nhau không thể tiếp tục giữ vị trí cũ hoặc không tìm được công việc phù hợp, dẫn đến nguy cơ "nghỉ việc." Ứng dụng này yêu cầu quản lý viên phải sắp xếp công việc mới phù hợp với nhu cầu của các NPC.

Hệ thống cung cấp cho quản lý viên một bản đồ phó bản để tự định nghĩa. Quản lý viên cần tiếp nhận các NPC và trước khi hết hạn, phải hoàn thành nhiệm vụ bằng cách đáp ứng các nhu cầu khác nhau của họ. Mức độ hài lòng của NPC có thể đổi thành tích phân.

Và quản lý viên đó, chính là Ninh Thu Bạch.

Ninh Thu Bạch lo lắng hỏi: "Nếu nhiệm vụ không hoàn thành thì sao?"

Hệ thống lạnh lùng tuyên bố:

[Phán định nhiệm vụ thất bại, thu hồi thân thể của quản lý viên.]

Ninh Thu Bạch thở dài một hơi, điều này anh đã dự đoán trước.

"Nhưng mà... đây giống như trung tâm dịch vụ việc làm vậy?" Anh không thể không cảm thán khi đối diện với một thứ quá đỗi quen thuộc trong trò chơi đầy nguy hiểm như thế này. "Chính mình còn chưa tìm được việc làm thì NPC trong trò chơi có thể tìm được việc gì chứ, hơn nữa mình cũng không biết thiết kế phó bản."

[Đã mở phó bản cho quản lý viên.]

Ninh Thu Bạch hơi bối rối, tìm kiếm trong ứng dụng và thực sự thấy một giao diện "Phó bản tự định nghĩa" cùng với phần hướng dẫn. Cơ chế trong đó khiến cậu có cảm giác quen thuộc — ánh sáng, âm nhạc, đạo cụ, cảnh quan — tất cả đều không khác mấy với việc làm phim!

Mẹ của Ninh Thu Bạch từng là một đạo diễn, tuổi thơ của cậu hầu như đều lớn lên trên phim trường. Cậu đã nhiều lần giúp đỡ các đạo diễn khác, từ việc điều chỉnh camera đến những công việc lặt vặt. Sau khi mẹ kế qua đời vì bệnh nặng, cậu mới dần dần rời xa phim trường.

Ninh Thu Bạch thử nhấn vào một điểm trong giao diện, trước mắt cậu bỗng hiện ra một cánh cửa.

Cậu đẩy cửa bước vào, phía sau là một không gian trắng xóa với sương mù dày đặc, chỉ khoảng trăm mét vuông. Xung quanh mờ mờ nhìn thấy vách tường đen.

"Phó bản này chẳng phải quá nhỏ rồi sao?" Anh thở dài. "Đến cả một studio nhỏ để quay phim cũng chỉ chụp được một cảnh bé tí."

Nhưng nếu đây là phó bản tự định nghĩa, chắc hẳn có thể sửa đổi kích thước và diện mạo, phải không?

Ninh Thu Bạch cố gắng mở APP, tìm được nút "Mở rộng sức chứa" với dòng chữ nổi bật “20 điểm tích phân”. Cùng với đó là tất cả các yếu tố như bối cảnh, đạo cụ, và âm hiệu đều yêu cầu tích phân để đổi.

“...”

Cậu cảm thấy như trái tim mình đang rạn nứt. Trong thực tế đã nghèo, giờ trong trò chơi cũng chẳng khác gì.

Ninh Thu Bạch nhớ đến chu kỳ chết chóc trong trò chơi điều đó càng làm cho tình cảnh của cậu thêm khốn khổ.

Cậu nhận ra rằng, để kiếm tích phân, anh cần phải thiết kế phó bản, nhưng để thiết kế phó bản thì lại cần tích phân trước. Rốt cuộc, đây chẳng phải là biến tử hình thành cái chết tạm hoãn sao?

Giọng nói của hệ thống lại vang lên, làm phiền cậu thêm:

[NPC thứ nhất đã được phái đến, thỉnh quản lý viên tiếp nhận trong APP.]

Ninh Thu Bạch cảm thấy như mình đã leo lên thuyền cướp biển, không còn đường lui, chỉ có thể tiếp tục tiến lên.

Cậu âm thầm cầu nguyện, hy vọng NPC này sẽ dễ chịu, không đòi hỏi những thứ quá phức tạp. Ninh Thu Bạch nhấn vào icon trong Lại Vào Nghề APP, và ngay khi vừa click mở, di động sáng lên một chút, theo sau là một luồng ánh sáng bay ra từ APP và dừng lại trước mặt cậu, nở rộ thành một màn sương đen dày đặc.

“Rống ——!”

Tiếng gầm thét mạnh mẽ vang lên khi sương mù tiêu tán, âm thanh đủ lớn để làm Ninh Thu Bạch ù tai. Cậu giật mình lùi lại vài bước và lấy tay bịt tai lại.

Ninh Thu Bạch há hốc mồm nhìn sương đen tán đi để lộ ra một hình ảnh khổng lồ.

Trước mặt cậu là một con hắc long cao khoảng 3 mét, với bộ móng sắc nhọn, thân hình vạm vỡ bao phủ bởi lớp vảy đen bóng, và đôi cánh trái có một vết rách lớn, làm cho nó càng thêm hung dữ. Hơi nóng từ con rồng khiến cậu cảm thấy như cần phải cởi bỏ áo khoác.

Rồng!

Một con hắc long to lớn!

Con rồng cúi đầu, phun ra một luồng lửa, mắt đỏ như đồng nhìn chằm chằm vào Ninh Thu Bạch. Nó từ từ mở miệng nói:

“Triệu... Gọi... Ngô... Liền... Là... Ngươi...”

Cả không khí xung quanh nặng mùi lưu huỳnh, Ninh Thu Bạch cảm thấy sợ hãi và run rẩy đáp lại: “Đúng vậy.”

Làm ơn, đây là vận may gì vậy? Ngay lần đầu tiên "trở lại nghề" lại gặp phải một con rồng? Những sinh vật kiểu này chắc hẳn là BOSS cấp cao chứ?

Lại Vào Nghề APP phát ra tiếng "tích tích", Ninh Thu Bạch mở ứng dụng và thấy thông tin về NPC:

“Đánh số: NPC-001”

“Tên: Eol”

“Chủng tộc: Long tộc”

“Nguy hiểm phán định cấp bậc: D”

“Năng lực: Ngọn lửa lưu huỳnh”

“Giải nghệ thuyết minh: Sau khi phó bản Tự Lưu Hỏa bị phá, Eol đã trình bày yêu cầu đổi mới phó bản, nhưng do không có phó bản nào thỏa mãn yêu cầu, vì vậy Eol được an bài giải nghệ.”

“Ghi chú 1: Yêu cầu của Eol là ‘Hy vọng có thể đến nơi được người yêu thích thay vì bị người chán ghét.’”

“Ghi chú 2: Eol đã mất đi năng lực phi hành, vì vậy cần lưu ý không được nhắc đến việc này trước mặt Eol.”

“Độ thiện cảm: 0”

“Nhiệm vụ mục tiêu: Đạt được mức độ hài lòng của NPC trên 60.”

“Nhiệm vụ kỳ hạn: 7 ngày.”

Ninh Thu Bạch nhìn chằm chằm vào mục “Nguy hiểm phán định cấp bậc: D” với vẻ bối rối.

Một con hắc long mà cấp độ nguy hiểm được phân định là D?

Còn mất đi năng lực phi hành nữa…

Ninh Thu Bạch cố gắng không để ánh mắt mình hướng về phần cánh bị tổn thương của hắc long.

Cậu lần nữa ngẩng đầu, quan sát kỹ lưỡng con hắc long, điều chỉnh tâm trạng, rồi thử nói: “Eol tiên sinh… Ngài có yêu cầu gì đối với vị trí mới không?”

Hắc long vung cánh một chút, giọng điệu vẫn thong thả như cũ:

“Thân… Thỉnh… Có… Viết…”

Được người yêu thích?

Ninh Thu Bạch cẩn thận quan sát hắc long — nói thật, khi gần gũi quan sát, Ninh Thu Bạch có thể cảm nhận được uy áp từ cự long, nhưng để nói là được yêu thích hay chán ghét thì… điều đó chưa thể khẳng định.

Hắc long quay đầu đánh giá một chút xung quanh phó bản, rồi nhẹ nhàng phun ra một luồng lửa có mùi lưu huỳnh:

“Nơi này… Sao…”

Chưa kịp nói xong, Ninh Thu Bạch liền cắt ngang: “Xin lỗi, ngài có thể nói nhanh hơn một chút được không? Thời gian chỉ có bảy ngày thôi.”

“……”

Hắc long không hài lòng nói: “Nơi này sao lại nhỏ như vậy?”

Ninh Thu Bạch thở dài: “Bởi vì tôi không có tích phân để mở rộng.”

“Cảnh tượng đâu?”

“Không có tích phân để thay đổi.”

“……”

Ninh Thu Bạch đã lấy lại tinh thần từ sự kinh ngạc ban đầu khi gặp hắc long, giọng nói ôn hòa nói: “Trước tiên tôi xin tự giới thiệu, tôi là quản lý viên của ngài, Ninh Thu Bạch.”

Hắc long nhìn chằm chằm vào Ninh Thu Bạch mà không nói một lời.

Khi bị đôi mắt màu đỏ tươi của loài bò sát nhìn chằm chằm, Ninh Thu Bạch cảm thấy sống lưng mình lạnh buốt. Điều này khiến cho những gì cậu chuẩn bị nói bị ngắt quãng.

“Vì lý do tôi không có tích phân, hiện tại hầu hết các chức năng của cảnh tượng cũng không thể sử dụng,” Ninh Thu Bạch nói đến đây thì chợt nảy ra một ý tưởng, “À đúng rồi, mục đích của ngài là được người thích đúng không? Vậy tôi có một đề nghị…”

Hắn ngẩng đầu, đánh giá hắc long từ trên xuống dưới, thành khẩn đối diện với nó, “Tôi là con người, tôi thực sự thích ngài… Ngài nghĩ sao?”

Dù sao hắc long chỉ yêu cầu được người yêu thích, không quy định số lượng người yêu thích, Ninh Thu Bạch nghĩ thầm.

Hắc long: “……”

“Tích.”

Âm thanh nhắc nhở từ Lại Vào Nghề APP vang lên.

Ninh Thu Bạch trong lòng vui vẻ, cảm thấy mình đã làm đúng, nhấp mở thông báo.

“NPC-01 mức độ hài lòng: -10.”

“Mức độ hài lòng hiện tại: -10.”

Ninh Thu Bạch: “……”

Sao mức độ hài lòng lại có thể giảm?

-------------------

Phoebe: Hehee, hố mới.
Chương Tiếp »