Tên Hán Việt: Địch quốc chất tử phi yếu hoài nhϊếp chính vương đích tể Editor: BMs Tình trạng bản gốc: Hoàn 99 chương + 6 phiên ngoại) Nguồn: Wikidich + me
Văn án
1.
Tạ Yến 6 tuổi, cùng với một tờ hiệp ước đình chiến, cùng nhau đến Ngu triều.
Một là thoả thuận, hai là cần con tin để khống chế.
Nhưng hoà bình không xuất hiện như nhiều người mong mỏi, quốc gia của Tạ Yến đã không còn nữa, bị huỷ diệt.
Tạ Yến tuổi nhỏ, không còn nơi quay về, chỉ có thể lưu tại địch quốc.
Bởi vì sinh ra mỹ mạo, tài năng xuất chúng, được đế hậu hết mực yêu thích, được ban cho một chức hầu tước hư danh, ăn no chờ chết.
Kết quả vào đầu mùa xuân năm 16 tuổi, sau khi hắn uống rượu rơi xuống nước, sốt cao một hồi, nóng thành ngu ngốc.
Thường thường hồ ngôn loạn ngữ, hôm nay cho rằng mình là lông con hồ ly, ngày mai cho rằng mình là con gà hoa lau.
Tạ Yến ngu ngốc, dần dần người đi trà lạnh, ân sủng không còn, trong phủ thê thảm, chỉ có thể bán của cải gia sản lấy tiền mặt sống tạm.
Trở thành trò cười ở kinh thành, thành thứ bỏ đi, tựa như điểm tâm nổi danh phế phẩm.
Tạ Yến:"…… Điểm tâm? Điểm tâm gì?"
2.
Vài năm sau, tiên hoàng băng hà ấu đế đăng cơ, hung ác nham hiểm vô thường Diêm Vương sống —— Duệ Vương Bùi Quân làm Nhϊếp Chính Vương.
Tạ Yến quan sát thế giới động vật hai năm, tự nhận là rất có kinh nghiệm, vì ăn cơm no, hắn trăm phương nghìn kế tiếp cận Nhϊếp Chính Vương, còn lợi dụng cung yến uống say bò lên giường Nhϊếp Chính Vương, hoài nhãi con của hắn, làm “Người nam tử đầu tiên” đi nuôi sống một phủ già trẻ của hắn.
Sau “một đêm xuân phong”, Tạ Yến ngồi xổm trong góc tường.
Thần sắc Bùi Quân lạnh băng: "Hắn đang làm gì?"
Quản gia nơm nớp lo sợ: "Hồi chủ tử, tiểu Hầu gia nói hắn hoài trứng của chủ tử, đang ấp trứng, kêu chúng ta không thể quấy rầy."
Bùi Quân: "…………"
3.
Kinh thành mỗi người đều xem kịch vui, chờ Bùi Diêm Vương lột da tiểu hồ ly này. Kết quả lại chờ được Tạ Yến đỡ eo, ưỡn bụng nhỏ, đôi mắt ngập nước làm nũng với Nhϊếp Chính Vương: "Ô ô, bảo bảo lại đá ta!"
Mọi người:?????
———————————————————————————
【Nhắc nhở ấm áp】
1. Thụ là con tin địch quốc, giai đoạn trước là tiểu khả ái mơ mơ màng màng, về sau sẽ chữa khỏi, là đại mỹ nhân mềm ấm nói ngọt, ngọt ngào câu nhân. Nhϊếp Chính Vương công, đối ngoại âm ngoan, đối nội ngọt sủng.
2. Thuần bánh ngọt, tôn chỉ chính là ngọt ngọt ngọt! Sủng sủng sủng! Không phiền phức, không có nợ nước thù nhà, quyền mưu triều đình đều là đùa giỡn, chủ yếu chính là muốn nói luyến ái. Không sinh con không sinh con, giả dựng (không phải).
3. Hư cấu, đây là một khối bánh ngọt, cầu đại gia đừng mang theo não, ô ô.
5. Cầu cầu, mau lưu lại!
Tag: Cung đình hầu tước — Yêu sâu sắc— Ngọt văn
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tạ Yến, Bùi Quân ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Một câu tóm tắt: Con tin địch quốc một hai phải hoài nhãi con của Nhϊếp Chính Vương
Quan niệm: Tự mình tìm kiếm, bảo trì bản sắc, dũng cảm tiến về phía trước, mới có thể đi lêи đỉиɦ cao nhân sinh