Chương 10

"Nút tay áo khảm kim cương 18 cara cùng với vàng. Cao phỏng không thể làm tinh tế như vậy được, phần eo của áo được hoàn toàn làm thủ công, đường may đều vô cùng ngay ngắn."

Từ trước đến nay Trần Minh Phỉ đều đi theo Ngụy Dương nên lần đầu tiên Trần Minh Phỉ phản bác lại, Ngụy Dương sững sờ một lúc mới phản ứng lại, giọng nói kích động.

"Không có khả năng, Lộ Trạch Thanh làm sao có thể mua được bộ âu phục hơn 500 vạn."

Kiều An Nhiên không quan tâm Ngụy Dương, hừ nhẹ một tiếng.

"Âu phục của nhà Z.L cần nhà thiết kế bỏ ra hơn hai trăm giờ thiết kế khâu vá, Tôi nghe nói khi tạp chí thời trang cho ra mắt đã nói đây là lần đầu tiên họ nhận thiết kế cá nhân, cũng là lần duy nhất."

"Làm sao vậy?"

Thích Nam, Chu Sam cùng Trịnh Tiền Phương đi xuống, nhận ra không khí có vẻ không đúng.

"Không có gì."

Kiều An Nhiên đứng ở phía sau Lộ Trạch Dương mà trợn mắt với Ngụy Dương, "Có người không mua được hàng chính hãng, nên cho rằng mọi người đều giống nhau."

Trong lòng Thích Nam đã hiểu rõ, đang nói về bộ âu phục ngày hôm qua của Lộ Trạch Thanh.

"Bộ âu phục của anh Trạch Thanh không giống như là giả." Thích Nam nói, "Đến nỗi nguồn gốc của bộ âu phục thì chúng ta đều không có quyền hỏi đến."

"Đúng vậy." Kiều An Nhiên gật đầu.

Ngụy Dương mắng thầm một câu "Đồ ngốc", Thích Nam khẳng định bộ âu phục kia là thật, nhưng lời nói lại mang ý khác là nguồn gốc của bộ âu phục không được sạch sẽ.

Nhưng Kiều An Nhiên lại giống như không hiểu, thậm chí còn tán đồng.

"Được rồi, cậu đừng nói chuyện."

Trần Minh Phỉ ấn đầu của Kiều An Nhiên, bảo cậu ta lấy ra bát đũa. "Thời gian cũng không còn sớm, phát sóng trực tiếp sắp bắt đầu rồi."

Kiều An Nhiên không tình nguyện mà xoay người, người bị bàn tán ở đây- Lộ Trạch Thanh không thèm để ý, trong lúc mọi người cãi cọ thì cậu đã nấu xong bữa sáng.

"Mở phát sóng trực tiếp."

Đạo diễn Tần ngáp một cái, nâng tay ý bảo nhân viên công tác nhanh chạy ra để mở thiết bị.

Đã có không ít người xem chờ sẵn ở phòng phát sóng trực tiếp.

[Phát sóng, phát sóng]

[Đến tột cùng tại sao mặt của Lộ Trạch Thanh có thể dày như vậy, ăn vạ, lăng xê, mặc cao phỏng, hắn một chút đều không cảm thấy mình sai.]

[Ngươi chú ý Lộ Trạch Thanh làm gì, ta đến để xem bảo bối Tiểu Thích nhà ta, liếʍ nhan.]

[Tiểu Thích uống sữa bò cũng thật đáng yêu, trên môi còn có một vòng sữa//hút khí//]

[A a a a! Chúng ta 33 lại bắt đầu đánh bóng thẳng.]

[Cứu mạng cứu mạng, mới sáng sớm đã ngọt như vậy rồi sao, 33 thật sẽ làm a, trực tiếp lấy khăn giấy giúp Tiểu Thích lau vết sữa.]

[Tiểu Ngụy ánh mắt, ha ha ha ha, dấm tinh chuyển thế.]

Bầu không khí trên bàn ăn không hề vui vẻ như trên làn đạn.

Ngụy Dương nhíu mày, Chu Sam vẫn chưa từ bỏ ý định gần gũi với Thích Sam. Tối hôm qua không khí hẹn hò của hai người không tệ lắm, hôm nay Thích Nam sẽ tiếp tục chọn anh ta chứ?

Chu Sam lơ đi ánh mắt cảnh cáo của Ngụy Dương, cong lên đôi môi cười cười, giọng nói tràn đầy sủng nịnh, "Như thế nào còn giống như trẻ con."

Thích Nam ngượng ngùng mà cười, gương mặt có chút ửng hồng.

"Mọi người đừng nhìn em như vậy."

"Được, được, không nhìn em nữa, em ăn tiếp đi."

"Trạch Thanh, cậu nấu ăn ngon như vậy." Kiều An Nhiên trông mong mà nhìn về phía cậu, "Tôi, tôi giống như chưa ăn no."

Trần Minh Phỉ đem tầm mắt chuyển từ bát đầy sa tế đến mặt của Kiều An Nhiên, cảm giác đầu lưỡi của mình đều đang tê dại, "Cậu ăn cay quá rồi."

"Canh của cậu chỉ có nước không có hương vị, tôi thì thích phải vừa cay vừa chua." Kiều An Nhiên nghĩ tới trong nồi vẫn còn, liền ngửa đầu nhìn Lộ Trạch Thanh, "Thanh Thanh, cậu ăn nữa không?"

Lộ Trạch Thanh:".....Cậu ăn đi."

"Được nha."

Kiều An Nhiên ngay lập tức đứng lên, vui vẻ bưng bát mà đi về phía nồi, thấy máy quay đang quay đến, cười tủm tỉm nói, "Bữa sáng hôm nay là anh Trạch Thanh làm, cực kì ăn ngon."

[Ta má ơi, Kiều An Nhiên có thể ăn cay như vậy? Ta hoa cúc* có chút đau.]

(*đã đọc BL nói chung thì chắc mọi người đều biết ~)

[Tại sao Kiều An Nhiên có thể làm được? Ăn nhiều như vậy nhưng vẫn rất gầy.]

[//hút khí//! Thật sự có thể ăn uống. Thế mà Lộ Trạch Thanh có thể nấu cơm, có lẽ ngoài khuôn mặt đẹp thì đây là cái ưu điểm thứ hai đi?]

[Còn không phải là nấu một bát mì thôi sao? Này cũng đáng để khen? Lộ Trạch Thanh thật sự có thể lăn ra khỏi giới giải trí, không đúng, cậu ta còn mặc trang phục cao phỏng, rác rưởi.]

[Rất nhiều minh tinh mặc cao phỏng, chỉ là không bị phát hiện mà thôi, còn có một số minh tinh chỉ mặc quần áo đi thuê, rất nhiều trường hợp chỉ mặc một lần khi dự tiệc tối, sẽ không trực tiếp mua, tiền cũng không phải là như gió thổi là đến.]

[Thuê vẫn tốt hơn mua cao phỏng đúng không?]

[Có khả năng nào cao phỏng của Lộ Trạch Thanh cũng là đi thuê? Đồ đặt làm cá nhân không có khả năng đem ra để cho thuê?]

[Ta cũng cảm thấy bộ định chế cá nhân này chỉ có một bộ, nghĩ thế nào cũng không giống chỉ để cất giữ.]

--------------

Sau khi ăn xong bữa sáng, đạo diễn công bố hành trình ngày hôm nay.

"Ngày hôm qua nhà hàng đã tặng vé vào cửa cho buổi triển làm tranh chiều nay, đây cũng chính là địa điểm hẹn hò ngày hôm nay, vậy có ai muốn thay đổi đối tượng hẹn hò của mình không?"

Tần Diên Xuyên hỏi trực tiếp, các vị khách quý nhìn nhau cũng chưa lên tiếng.

"Xem ra các vị đối với đối tượng của mình đều rất vừa lòng?" Tần Diên Xuyên khẽ cười một tiếng, "Vậy thì càng tốt, hôm nay trao đổi CP sẽ càng có đối lập."

Kiều An Nhiên trừng mắt, "Đạo diễn Tần là đang bắt đầu hủy CP?"

"Như thế nào lại hủy CP, không thử xem thì làm sao biết ai mới là người thích hợp nhất với mình." Tần Diên Xuyên nói một cách hợp tình hợp lý.

Các khách quý:"............"

[Đạo diễn thật tàn nhẫn]

[Có thể hiểu được, nhưng không thể tha thứ, ô ô ô ta thích Ngụy Thích CP không hủy không đổi]

[Được rồi mọi người, ta thích, có thể chúng ta có cơ hội thứ hai sao, Chu Thích CP cũng cắn*]

(*ship CP hoặc ngậm kẹo, ngậm đường ship CP)

[Ta rốt cuộc get đến ôn nhu thành thục công x trì độn nguyễn manh thụ, Trịnh Tiền Phương cùng Kiều An Nhiên, ta đã cắn]

[Hì hì, là một người có thể cắn mọi CP muốn nói rằng, càng thay đổi càng kí©h thí©ɧ]

[+1 đảng ăn tạp mừng như điên!! Chỉ cần không phải là Lộ Trạch Thanh thì ta đều cắn.]

"Trước tiên mọi người có thể ngồi xuống tâm sự." Tần Diên Xuyên nói, "Không cần nóng nảy, bắt đầu hẹn hò vào buổi chiều, trước tiên có thể nêu lên cảm nhận về buổi hẹn hò ngày hôm qua?"

"Ai trước tiên?"

Các vị khách quý không có phản ứng gì, Tần Diên Xuyên tự suy nghĩ một chút, "Vậy thì chúng ta thay đổi một chút, nói về khuyết điểm của đối tượng hẹn hò đi."

[Trời đất, đây là thật sự định hủy đi CP đúng không, ở trước mặt mọi người chỉ ra khuyết điểm của CP sao?]

[Này thật sự lợi hại, ta bắt đầu có chút mong đợi]