Chương 3

Diệp Khinh Vân xoa mày, cảm thấy bất lực vì nhân vật phá hoại này.

Đột nhiên trong đầu Diệp Khinh Vân vang lên âm thanh điện tử: [ký chủ cố lên nha, màn diễn đầu tiên của cậu chính thức bắt đầu rồi! Chờ cậu chết rồi, tôi sẽ sắp xếp cho cậu thân phận mới để cậu hành động tự do, còn có bàn tay vàng siêu cấp đó nha!]

Diệp Khinh Vân: [Ừm.]

Hệ thống lại nói: [Chúng ta ôn tập một chút đi. Ký chủ ơi, thiết lập nhân vật của cậu là, với tra công thì là liếʍ cẩu, với nhân vật chính thì ghen tức.]

Hệ thống nhìn mặt Diệp Khinh sau một lúc lâu mới cẩn thận hỏi: [ hai loại tính cách liếʍ cẩu cùng ghen ăn tức ở này, thật sự không thành vấn đề với cậu sao?]

Không phải nó không tin tưởng ký chủ, chỉ có thể trách ký chủ lớn lên quá đẹp, hoàn toàn không giống với tướng mạo của nhân vật hy sinh gốc trong truyện. Có một khuôn mặt như vậy, làm người ta vốn sẽ chẳng ngờ được cậu sẽ thể hiện hai loại tính cách cực đoạn như điên như cuồng thế đâu!

Diệp Khinh Vân trầm ngâm một lát, xấu hổ cười:[… Ha ha, nói thật thì, có thể sẽ có một chút vấn đề.]

Hệ thống: […]

Diệp Khinh Vân giận dữ với hệ thống: [không sợ, tôi đã cẩn thận học tập, tôi có thể!]

Khi phi thuyền sắp tới đích đến, tốc độ chậm rãi giảm dần xuống.

Gã đàn ông ngồi ở phía trước lái xe đột nhiên mở miệng, ấp a ấp úng nói: “Ngài…… Ngài thật sự thích lão đại sao?”

Diệp Khinh Vân sửng sốt, lập tức nhập vai trả lời: “Đó là điều đương nhiên, ai cũng không thể yêu anh ấy được như tôi đâu!”

Hai gã đàn ông tỏ vẻ buồn chán, vẻ mặt tiếc hận muốn nói lại thôi.

Diệp Khinh Vân biết bọn họ muốn nói cái gì, đơn giản là muốn nói cho cậu biết, tra công gọi cậu tới đây không phải muốn cho cậu cơ hội, mà chỉ là muốn cậu trò chuyện cùng với người đẹp mà gã coi trọng.

Diệp Khinh Vân không cất tiếng dò hỏi, cậu nhìn đường đi chạy càng ngày càng hẻo lánh. Không lâu sau, một chiếc phi thuyền thật lớn xuất hiện ở trước mắt.

Chiếc phi thuyền này cực kỳ to lớn, chứa hàng trăm hàng ngàn người đều không thành vấn đề, mà ở xung quanh phi thuyền này, có rất nhiều gã đàn ông cao to đứng canh gác.

Đây là đích đến của bọn họ, phi thuyền tinh tặc của tra công.

Diệp Khinh Vân đem mở toàn bộ cửa sổ xe ra, để quan sát toàn cảnh phi thuyền càng rõ ràng hơn.

Tuy rằng cậu đã xuyên tới nơi này nhiều năm, nhưng bởi vì vấn đề thiết lập nhân vật nên vẫn luôn ru rú trong nhà, cũng chưa từng có thể xem phi thuyền gần như vậy, lần này nhất định phải xem cho kỹ.

[Hơn nữa cậu đang ooc, vừa gặp mặt mà cậu đã ooc] Hệ thống đau khổ đáp.

Hệ thống rất hoảng loạn, sau khi Diệp Khinh Vân hết kinh ngạc đã nhanh chóng bình tĩnh lại.

[Như thế sao có thể tính là ooc, tôi cho rằng hắn là đàn em của tra công, yêu ai yêu cả đường đi, cười với hắn một cái không phải rất bình thường hả? Sau này biết hắn là tình địch thì trở mặt vẫn chưa muộn mà.] Diệp Khinh Vân an ủi hệ thống.

Nếu nhân vật ooc, sau khi hệ thống chủ xác nhận không sai, sẽ khiến người nhập vai trải nghiệm năm phút cảm nhận sự đau đớn trong não. Bây giờ Diệp Khinh Vân không sao, cũng chứng minh cậu không ooc.

Hệ thống thấy quả thật Diệp Khinh Vân không bị làm sao, cũng bình tĩnh lại.

Chỉ là sự hưng phấn của Diệp Khinh Vân cũng đã biến mất, bởi vì nhân vật chính có tính tình lạnh lùng, khả năng thích sách của cậu, còn thấp hơn cả khả năng hắn dùng sách quạt mát.

Xe thuận lợi chạy đến phía trước phi thuyền, bên hông phi thuyền chợt mở ra một lối vào, từ bên trong có một cái cầu thang vươn ra, tạo thành lối vào trong phi thuyền.