Quyển 2 - Chương 2-1: Ba công động tâm

An Du dứt lời, trong phòng trở nên yên tĩnh, trên mặt ba người đàn ông hiện lên vẻ mặt không đồng nhất, Lục Châu sờ mũi, ánh mắt lóe sáng, Herman nâng ly rượu uống một ngụm, rũ mắt xuống làm người khác không thấy rõ cảm xúc trong đáy mắt gã, Abner vẫn duy trì khuôn mặt cười hồ ly của hắn, chỉ là đáy mắt được mắt kính che khuất xẹt qua một tia lo lắng tiềm ẩn.

Ba vị nam chính: An Du/Tiểu An Du rõ ràng không muốn cùng bọn họ giao tiếp nhiều hơn, nên lịch sự như thế nào để không thể hiện là người nói năng tùy tiện giữ người ở lại, online chờ! Gấp!

Herman nhìn hai người trầm mặc, ngồi xuống chỗ trống cạnh An Du, mở miệng muốn nói chuyện, cơ thịt trên vai thả lỏng thì bị nhéo mạnh một cái, gã đau đớn kêu lên một tiếng, hung hăng trừng mắt nhìn Lục Châu duỗi dài cánh tay lướt qua An Du để véo gã một cái.

Mẹ kiếp, cậu không có việc phát điên cái gì. Herman giận dữ trừng mắt nhìn Lục Châu.

Câm miệng, ai không biết miệng chó của cậu không thể nhả ra ngà voi, không muốn dọa mọi người bỏ chạy thì đừng có nói chuyện. Lục Châu cau mày cũng trừng mắt nhìn gã một cái.

An Du ngồi giữa hai người nên không nhìn thấy động tác nhỏ của bọn họ, bị Herman bỗng nhiên kêu lên dọa sợ, nhìn về phía Herman trên mặt mang theo một tia lo lắng: "Ngài... ngài không sao chứ?”

"Không có việc gì, là tôi ngạc nhiên thôi." Herman không bỏ qua một tia lo lắng tiềm ẩn này, đôi mắt sâu hơi sáng lên, nhìn chằm chằm vào gương mặt mỹ lệ của An Du, yết hầu di chuyển lên xuống vài cái.

Ngón tay Abner nắm ly rượu siết chặt, nhớ lại nụ cười dịu dàng của An Du khi diễn tấu giống như băng tuyết tan chảy. Lục Châu nâng ly rượu chưa động lên uống một hơi cạn sạch, lỗ tai đỏ bừng, tựa hồ cũng nghĩ đến cùng một chỗ với Abner, vụиɠ ŧяộʍ liếc về phía An Du.

Cậu chủ nhỏ nhà họ An không màng tranh đấu, chỉ say mê với âm nhạc được nuôi dưỡng giống như băng trên núi cao, nhưng bên trong lộ ra sự mềm dịu trái ngược với khí chất quanh thân, làm cho người may mắn nhìn thấy một góc nhịn không được muốn ôm cậu vào trong ngực, gõ mở lớp vỏ đóng băng, cảm nhận thêm một chút phần tình cảm ấm áp thu hút người khác.

Cảm nhận được mấy dòng ý tứ nóng rực truyền đến trong tầm mắt, An Du trong lòng giảo hoạt chớp chớp mắt, xem ra phương hướng công lược không có vấn đề gì.

Ba vị nam chính này mặc dù thân phận với tính cách không giống nhau, nhưng bên trong khác biệt cũng không lớn, một người sinh ra trong thế gia từ nhỏ đã quen thuộc với lục đυ.c không thể lên đài trong đại gia tộc, sau lại bước sâu vào giới chính trị. Một người xuất thân cô nhi, lăn lộn trên đường đời, mỗi ngày đều như đang đi trên dây thép, dựa vào phương thức sinh tồn liều mạng của bản thân cùng hợp tác với nhà Abner mới có chỗ đứng vững chắc trong thế giới ngầm. Ngay cả bên ngoài giống như một chàng trai lớn, nhìn giống như cảnh sát hình sự quốc tế sôi sục nhiệt huyết vì chính nghĩa, cũng đã sớm học được cách nắm bắt ranh giới, lợi dụng những tài nguyên này để leo lên vị trí cao hơn.

Đối với phương thức sinh tồn của mỗi người trong bọn họ, An Du không bình luận, dù sao cũng không thật sự trải nghiệm cuộc sống của người khác thì sẽ không có tư cách khoa tay múa chân đối với lựa chọn của bọn họ, huống chi, nếu như có thể được lựa chọn thành nhân vật chính của thế giới nhỏ, bọn họ tất nhiên sẽ không phải là người xấu. Dù sao cậu cũng chỉ quan tâm công lược, những chuyện khác không phải chuyện cậu cần suy nghĩ.

Thế nhưng đối với ba nam chính đã nhìn qua quá nhiều yêu ma quỷ quái, lãnh tâm lãnh tình, càng đơn thuần lại càng có thể khiến bọn họ rung động, nguyên chủ chỉ có thể trở thành bạch nguyệt quang trong lòng bọn họ, mà không có phỏng chừng cũng là bởi vì thiếu phần mềm mại "lơ đãng" này của cậu. Trong nội tâm, ba tiểu nhân trong lòng của An Du đắc ý vểnh chân nhỏ lên, phương thức công lược cũ rích nhưng có tác dụng là tốt rồi.