Chương 21: Pháo hôi công trong truyện hào môn

Thật ra Giang Hạc Niên đã phát hiện Giác Chu từ khi cậu vào phòng tắm của mình rồi. Hắn mang mắt kính lên, không lên tiếng mà vuốt ve bút máy trong tay, đợi Giác Chu đi rồi, mới phát hiện trong sọt đồ dơ thiếu một bộ quần áo.

Giác Chu từng có tiền án, trước kia chơi trò thật hay thách với người khác cũng từng trộm quần áo của Giang Hạc Niên.

Giang Hạc Niên suy đoán khả năng cậu lại thua trò này rồi, vì thế đợi một lát mới đi tìm Giác Chu, đòi lại cái áo sơ mi kia của mình.

Trẻ nhỏ thích sĩ diện, nếu giờ đi đòi luôn sợ Giác Chu sẽ không vui.

Nhưng sự thật lại không giống như những gì Giang Hạc Niên tưởng tượng.

Trong nhà không có bật đèn, bức màn kéo kín, ánh sáng tối tăm, không khí quá mức ái muội.

Áo sơmi của Giang Hạc Niên so với Giác Chu mà nói thì khá rộng, lại thêm cúc áo phía trên nhất không có cài, lỏng lẻo lộ ra đường cong bả vai mượt mà, thậm chí có thể từ chỗ rộng mở đó, thấy được độ cung vòng eo đi xuống.

Lúc không vui Giác Chu thích cắn môi, điểm này chỉ sợ đến chính cậu cũng chưa ý thức được. Lông mày Giác Chu nhíu lại, hàm răng trắng tinh nhẹ nhàng cắn chặt bờ môi tươi nhuận, sau khi nhìn thấy Giang Hạc Niên, biểu tình vốn dĩ mang theo phiền muộn tức khắc biến thành kinh hoảng thất thố.

“Chu Chu.” Giang Hạc Niên nói.

Giác Chu sợ tới mức ném điện thoại di động sang một bên, hô hấp như muốn ngưng đọng trong l*иg ngực.

Giang Hạc Niên không lên tiếng, Giác Chu cứ như vậy chôn chân đối diện cùng hắn.

Ở góc độ của Giang Hạc Niên, vừa lúc có thể nhìn thấy chỗ ban ngày không thể nhìn thấy. Nơi đó đại khái là chỗ mềm mại nhất trên người Giác Chu.

Giác Chu cho rằng Giang Hạc Niên không phát ra tiếng động chính là đang biểu đạt sự ghét bỏ bất mãn của mình, vội vàng với lấy qυầи ɭóŧ bên cạnh, vội vàng mặc lên. Trên toàn thân cậu thì nơi đó nhiều thịt nhất, qυầи ɭóŧ bị kẹt ở chỗ nhiều thịt nhất, phải kéo hai lần mới lên.

Cậu phải gầy như cây tăm xỉa răng như trên mạng hay gọi là “Bạch ấu gầy”, đặc biệt trên đùi có rất nhiều thịt mềm mại.

Chỗ qυầи ɭóŧ bị kẹt lúc nãy liền để lại vệt đỏ nhợt nhạt, kiều quý vô cùng. Giác Chu xoa xoa nơi đó, khổ ra mặt —— lông mày đều nhăn lại với nhau, lông mi nhẹ rũ, chột dạ mà ngụy trang vô tội.

Đều là con trai, không mặc quần áo mặt đối mặt cũng không có gì ngượng ngùng.

Trước kia lúc Giác Chu học cấp ba, mùa hè một đám người gần như trần trụi thân mình, toàn ký túc xá chỉ có một mình Chu Trầm Dụ sẽ thành thành thật thật ăn mặc quần áo mùa hè.

Khi đó vai chính thụ còn không có xuất hiện, sự ảnh hưởng của cốt truyện còn rất mỏng manh, chứng thèm khát da thịt của Giác Chu cũng không lợi hại, chỉ là tương đối thích đυ.ng chạm thân thể mà thôi.

Tuy rằng hiện tại chứng cơ khát da thịt vô cùng nghiêm trọng, nhưng Giác Chu không cho rằng có cái gì đáng để thẹn thùng.

…Nhưng tiền đề là, mình không có mặc quần áo của đối phương.