Chương 4

Lạc Chỉ ngắm nhìn món quà sinh nhật của mình một lúc.

Đến khi cả người gần như đông cứng lại, cậu mới trở lại xe, bật điều hòa, hạ ghế xuống rồi nằm nghỉ.

Lạc Chỉ gối đầu lên cánh tay, kéo một tấm chăn mỏng đắp lên người.

Cậu nằm yên lặng vài phút, khẽ thổi ra một hơi, cử động ngón tay, rồi tắt đèn trong xe.

...

Khi cậu tỉnh dậy, đã là trưa ngày hôm sau.

Lạc Chỉ bị cơn chóng mặt quấy rầy suốt đêm, cuối cùng mới thoát khỏi giấc mộng dài đầy hỗn độn, khi mở mắt ra cậu gần như cảm thấy mọi thứ như đã cách đây rất lâu.

Cậu hồi tưởng một lúc, vẫn không nhớ ra mình tối qua là mệt quá mà ngủ thϊếp đi, hay là vô tình ngất đi.

Nhưng có lẽ cũng không khác biệt gì nhiều.

Lạc Chỉ không lập tức ngồi dậy, vẫn giữ nguyên tư thế nằm ngửa.

Cậu tìm kiếm một chút trong hộp đồ nhỏ bên ghế lái, tìm được một viên sô-cô-la, bóc vỏ rồi ngậm vào miệng.

Vị đắng nhẹ pha lẫn hương thơm của sô-cô-la tan chảy trên đầu lưỡi.

Lạc Chỉ nhắm mắt, chờ đợi vị ngọt hậu của nó cũng tan biến hoàn toàn trong miệng.

Xác định đường huyết đã đủ cao, Lạc Chỉ mới điều chỉnh ghế, từ từ nâng lưng ghế lên.

Tối qua cậu đã đánh nhau với Giản Hoài Dật trong xe, hay có thể nói là cậu đơn phương đánh Giản Hoài Dật một trận.

Ghế ngồi đã được sửa đổi dường như vẫn không thể chịu được một trận ẩu đả toàn diện, đến nấc cuối cùng thì nghe thấy tiếng "cạch", đai an toàn bật ra khiến cậu đột ngột ngồi thẳng dậy.

Mặt Lạc Chỉ trở nên tái nhợt, vội vàng nhắm mắt lại.

Ngay trước khi khép mắt, cậu cảm nhận thấy thế giới trước mặt đột nhiên xoay tròn với tốc độ chóng mặt.

Lạc Chỉ mất thăng bằng, ngã lên vô-lăng, cậu chỉ kịp cuộn tay che nửa khuôn mặt, rồi không còn sức để cử động. Tiếng ù tai sắc nhọn xuyên thấu qua não cậu, không dừng lại, giống như một cái máy khoan đang đâm thẳng vào thái dương.

Phải mất đến năm phút, Lạc Chỉ mới dần dần hồi phục sau cơn khủng hoảng này, cậu lần mò hạ cửa kính xe xuống.

Không khí trong lành bên ngoài tràn vào xe, khiến cậu cảm thấy tỉnh táo hơn nhiều, cả tinh thần cũng trở nên sảng khoái hơn.

Lạc Chỉ thoải mái thở dài, lau mồ hôi lạnh trên trán bằng tay áo.

...

Không biết có phải cậu nhầm lẫn hay không, nhưng dạo gần đây, cơn ù tai và chóng mặt của Lạc Chỉ dường như ngày càng xuất hiện thường xuyên hơn.

Tối qua, khi lái xe ra ngoài, Lạc Chỉ ban đầu định đi kiểm tra sức khỏe, nhưng khi vừa ra khỏi cửa, Giản Hoài Dật đã chặn lại, nói rằng có chuyện muốn nói với cậu.

Đến khi màn kịch kết thúc, cậu cũng không kịp đến bệnh viện nữa.

Chắc lần sau có thời gian thì đi vậy.

Lạc Chỉ điều chỉnh lại ghế ngồi, mò tìm điện thoại, bật màn hình và lướt qua một lượt.

Sau một đêm dài cộng thêm nửa ngày, điện thoại của cậu chẳng có cuộc gọi nhỡ nào, chỉ có một tin nhắn.

Đó là tin nhắn từ trò chơi mà cậu đã đăng ký tài khoản chính danh, chúc cậu sinh nhật vui vẻ, và tha thiết khuyên cậu nạp gói quà lớn trị giá 888 tệ để nhận một món quà bí ẩn.

Đã mấy năm rồi Lạc Chỉ không nhận được bất kỳ món quà nào. Cậu ngẫm nghĩ về tin nhắn đó một lúc, thậm chí còn thoáng chốc động lòng.

Cậu lưỡng lự trên trang thanh toán một lúc, rồi thở dài, quyết định từ bỏ và thoát ra.

Bây giờ không phải là lúc tiêu xài phung phí.

Lạc Chỉ hiện có một công ty sản xuất phim đã niêm yết trên sàn chứng khoán, nhưng gần đây bị vài đối thủ nhắm vào cùng lúc, khiến giá cổ phiếu có chút sụt giảm, không biết lúc nào sẽ phải đầu tư thêm vốn để mua lại nguồn tài nguyên.

Tám trăm tám mươi tám tệ tuy không đáng kể, nhưng dù là một khoản nhỏ cũng vẫn là tiền, không thể rơi vào những cái bẫy tiêu dùng tầm thường như vậy.

Lạc Chỉ gối đầu lên cánh tay, xóa tin nhắn đó, rồi tiếp tục lướt màn hình điện thoại.

Bữa tiệc tối qua của nhà họ Lạc dường như quả thật không suôn sẻ.

Vết thương của Giản Hoài Dật lại ở ngay trên mặt, chỗ dễ thấy nhất, dù có tài giỏi đến đâu thì các chuyên gia trang điểm cũng không thể che giấu được, kết quả là mọi chuyện bị người khác phát hiện và những lời đồn thổi bắt đầu lan truyền.

Chuyện hóng hớt thế này chắc hẳn đã khắc sâu vào gen di truyền của loài người, Lạc Chỉ chỉ mất mười phút để lướt qua tất cả các diễn biến của màn kịch trong vòng kết nối bạn bè.

Chủ nhà họ Lạc tức giận đến mức nổi trận lôi đình, nghiêm khắc khiển trách Lạc Quân và Giản Hoài Dật.

Nhà họ Lạc tuyên bố với bên ngoài rằng Giản Hoài Dật đã gặp tai nạn giao thông trên đường, nhưng may mắn không bị thương nặng, cụ thể sự việc vẫn đang được điều tra.

Giản Hoài Dật với vết thương trên người đã phát biểu trong buổi tiệc, chính thức tiếp quản một phần công việc kinh doanh của nhà họ Lạc.

Giản Hoài Dật không nhận bất kỳ cổ phần nào của công ty.

Ba đứa con nhà họ Lạc vất vả che giấu sự việc, cố gắng hết sức để làm Lạc phu nhân tin rằng Giản Hoài Dật đã vấp ngã vào rãnh nước khi đi trên đường tối, vì vậy bà mới không làm lớn chuyện.

...