- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Sau Khi Vạn Người Ghét Gả Cho Kẻ Thù Chung Của Triều Đình
- Chương 10
Sau Khi Vạn Người Ghét Gả Cho Kẻ Thù Chung Của Triều Đình
Chương 10
Lập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaaLập nhaaaaaaaa
Cố gắng kìm nén cảm giác buồn nôn, A Tuế tức giận quát: "Buông ra! Ta là người của Tiêu Phụng Kỳ, ngươi dám động vào ta?!"
"Hừ." Tên kia cười khẩy, sau đó A Tuế cảm thấy má mình đau rát. "Tiểu tiện nhân, ngươi thật tự coi mình là cái thá gì, bất quá cũng chỉ là một nam sủng thấp hèn, Tiêu Phụng Kỳ đã nói rồi, muốn chơi thế nào cũng được, chỉ cần đừng gϊếŧ chết ngươi là được."
"Loại tiện nhân như ngươi, ta gặp nhiều rồi, đừng giả vờ thanh cao nữa. Tối nay ngoan ngoãn hầu hạ ta thoải mái, biết đâu ta sẽ mang ngươi về nhà nuôi, thế nào?"
A Tuế: "......"
Hít sâu, hít sâu, cảm nhận hơi thở nặng nề phả trên mặt mình, A Tuế nghiến răng nghiến lợi nói: "Lang quân thật sự có thể mang ta đi?"
Trần Bình cảm nhận được sự phản kháng của người dưới thân dần dần yếu ớt, hắn cười khẽ, dụ dỗ: "Đương nhiên rồi, chẳng qua chỉ bốn ngàn lượng bạc thôi, ta mua ngươi về là được."
"Được, vậy ngươi nhẹ nhàng một chút." Nói rồi, A Tuế nằm im, không còn phản kháng nữa.
Trần Bình mừng rỡ, du͙© vọиɠ đã thiêu đốt lý trí vốn đã bị rượu làm cho mờ mịt. Hắn thầm nghĩ, thật dễ lừa gạt, sau đó liền buông lỏng tay đang giữ chặt A Tuế. "Đến đây nào, há miệng ra... a..."
Một chậu lan cả rễ lẫn đất được A Tuế nhổ bật lên, nhét thẳng vào miệng Trần Bình. Đất cát bay tứ tung, bám đầy mặt hắn ta. Chưa kịp để Trần Bình hoàn hồn, A Tuế tung một cú đấm chính xác vào sống mũi hắn. Tiếng xương gãy vang lên khe khẽ, tên thanh niên to con ngã ngửa ra sau, máu mũi chảy ròng ròng, chậu lan rơi ra khỏi miệng. A Tuế nhanh tay trải rộng chăn ra, trùm kín đầu Trần Bình, sau đó giơ chân đạp mạnh vào hạ bộ hắn ta. "Ta cho ngươi đồϊ ҍạϊ !"
"Ngươi mới là đồ tiện nhân, ngươi và cha ngươi đều là tiện nhân!"
"Tên súc sinh nhà ngươi, dám động vào bổn công tử!"
"Tên khốn kiếp! Ta phế ngươi!"
Lại thêm ba cú đạp nữa, đạp đến nỗi chân A Tuế cũng đau nhức. Chàng nhảy lò cò một đoạn, xoa xoa đầu gối, nhìn tên thanh niên đang nằm co quắp dưới đất, ôm chặt hạ bộ, lăn lộn vì đau đớn, khinh bỉ nhổ bọt.
"Tên biếи ŧɦái!"
Thu dọn chăn nệm, A Tuế vội vàng bỏ chạy.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Sau Khi Vạn Người Ghét Gả Cho Kẻ Thù Chung Của Triều Đình
- Chương 10