Chương 41: Thế giới thứ nhất (41)

Buồn cười lại bất đắc dĩ.

“Kỳ thật không tốn bao nhiêu” Tống Tụ có thể nghe ra đối phương chỉ đơn thuần muốn trả tiền mình, anh giải thích: “Hơn nữa tôi tự nguyện.”

“Cậu mặc đặc biệt đẹp.”

Có tiền khó mua nổi niềm vui của anh, cho nên cái kia không tính là tổn thất.

Nhưng cố tình Hoắc Dã không có ý định lấy lại thẻ.

“Kỳ thật không có nhiều” Hắn cố ý học theo cách nói chuyện của thanh niên, nhướng mày nói: “Hơn nữa, tôi cũng tự nguyện.”

“Muốn phát tiền lương cho người đại diện.”

Tống Tụ nhất thời nghẹn lại.

Anh nói rằng người đại diện giúp nghệ sĩ ký được hợp đồng thì chính mình cũng có thể lấy một phần, nhưng lại cảm thấy nói vậy rất mất hứng vì giờ phút này nhìn đôi mắt giấu giếm ý cười kia của Hoắc Dã, tim anh đập có hơi nhanh.

Hình như có chỗ nào không giống.

Lại hình như không có.

Rõ ràng chỉ mới qua hai ngày và một buổi tối, chẳng lẽ anh thật bị sắc đẹp mê hoặc đến mụ mị đầu óc?

“……Được rồi, tôi cứ nhận trước.” Thấy người đàn ống rất có tư thế muốn đứng giằng co trước cửa phòng mình đến thiên hoang địa lão, Tống Tụ đành chịu thua.

Dù sao anh sẽ không tiêu, khi nào cần có thể trả lại nguyên vẹn.

Bầu không khí mông lung vô hình chung dựng lên ngăn cách với ngoại giới. Hành lang yên tĩnh nhưng không ai định rời khỏi, qua một lúc Tống Tụ mới nói: “Vậy…… ngủ ngon?”

Hoắc Dã cong môi: “Ngủ ngon.”

Tối nay chắc là hắn sẽ có một giấc mơ đẹp.

Hy vọng đối phương cũng thế.

*

Có người vui thì có người sầu, sáng hôm sau, việc Hoắc Dã xuất hiện dưới tổng bộ nhà C bị chụp được, cùng lúc đó, một cái hash tag tên là #Lý Huân Giải trí Tân Tinh # bị trào phúng đến mức lên cả hot search.

[Đầu tiên là nhà L rồi lại là nhà C, sự thật chứng minh, không phải Hoắc Dã không được mà là người đại diện cũ quá cùi bắp.]

[Như này mà dám tỏ vẻ âm dương quái khí sau khi Hoắc Dã giải ước hả?]

[Xin lỗi, nói thẳng nhé, toàn bộ Giải trí Tân Tinh đều rất rác rưởi, nếu không có khế bán mình ký lúc mới ra mắt thì sao Hoắc Dã có khả năng làm công ở đó mười năm chứ.]

[Quá thảm.]

[Ai bảo Giải trí Tân Tinh chỉ thích nâng mấy cái bình hoa trẻ tuổi, từng đợt một, y như cắt rau hẹ vậy, còn lạnh nhanh hơn cả sao băng.]

[Mỗi lần nhóm Cỏ dại tổ chức duy quyền(1), yêu cầu đối xử công bằng, là vị đại quản lý họ Lý nào đó sẽ đăng Weibo, ám chỉ nghệ sĩ dưới trướng tính tình kém, chơi đại bài, đắc tội tư bản, tự tẩy chính mình đến mức trắng hơn cả bạch liên hoa.]

(1)Duy quyền: Fans lên tiếng để đòi quyền lợi cho thần tượng.

[Thảo luận việc thanh dánh Hoắc Dã bị phá hoại như thế nào.]

[Nói thật, là một fan người qua được đã xem qua hầu hết các tác phẩm của Hoắc Dã, tôi thấy nếu không có Lý Huân, Hoắc Dã chắc sẽ nổi nhanh hơn hiện tại nhiều.]

[Cười ẻ, lần đầu tiên thấy người đại diện kéo chân minh tinh.]

[Người mới trong vòng tức tốc tránh lôi nhé.]

Nhân lúc chưa hết thời gian nghỉ giữa hai cảnh quay, trợ lý trẻ nhỏ giọng đọc nhanh các bình luận cho Hoắc Dã nghe, cuối cùng cảm khái nói: “Thật cao hứng.”

“Tựa như lại phun khói xe vào mặt người nào đó vậy.”

Cô còn nhớ rõ những chuyện xấu xa mà Lý Huân làm lúc trước, cũng nhớ rõ đối phương mắng anh Hoắc khó nghe như nào. Hiện giờ cả thanh danh gã lẫn công ty kia đều bị toàn cõi mạng trào phúng, chỉ có thể nói đây là báo ứng của Lý Huân.

Hoắc Dã lại không tin trên đời này có nhân quả tuần hoàn.

Vì thế hắn quay đầu nhìn người bên cạnh.

“Một chút quạt gió thêm củi mà thôi” Tông Tụ không phủ nhận việc mình đã động tay vào đó, thành thật nói: “Xả giận giúp nghệ sĩ của tôi, có vấn đề à?”

Hoắc Dã thấp giọng: “Không có.”

“Tuyệt đối không có” Trợ lý trẻ giơ ngón tay cái lên biểu thị tán đồng: “Anh Bùi thật khí phách.”

4404: Nói ra thì có lẽ hơi điêu.

Lúc ký chủ nhà nó đối phó với Tần Triều Đông còn không tích cực như vậy.

Thậm chí cả Tiểu Lương tổng bị đánh thành mắt gấu trúc cũng bị đối phương để vào trong kế hoạch luôn.

Tống Tụ nghiêm trang: [Ta gọi cái này là vì dân trừ hại.]

Quét sạch bầu không khí ô nhiễm ở nơi làm việc.

“Suýt thì quên” vốn âm lượng đã đủ nhỏ, trợ lý trẻ còn hạ thấp hơn nữa, hỏi: “Hôm nay tổ tiết mục sẽ đến, anh Bùi đã nghe nói chưa ạ?”

Tống Tụ gật đầu.

chính là show tình yêu mà Tần Triều Đông và Lâm Gia Nhạc đang quay. Trong phiên ngoại, quá trình thăm ban hôm nay được phát sóng trực tiếp, thật không biết sao Hàn Văn Viễn lại đáp ứng.

“Em vẫn đang theo dõi tiết mục này —— đương nhiên, là cắn một cặp khác” Trợ lý trẻ nhấc tay thề thốt mình không hề bị đối thủ ảnh hưởng, cười thần bí: “Nhưng em cũng có chú ý hai vị nào đó, người qua đường kêu ngọt trong khi fans hai bên lại tranh cãi không thôi, nếu có thể tránh thì chúng ta vẫn nên trốn xa một chút.”

Để tránh chọc phải một thân mùi tanh, trở thành bia ngắm chung cho đám fans only của Tần Triều Đông và Lâm Gia Nhạc.

Tuy nhiên theo ý kiến của cô, trong tiết mục Lâm Gia Nhạc quả thật kiêu ngạo, muốn cái gì thì có cái đó, còn đột nhiên tức giận không rõ nguyên nhân. Mà Tần Triều Đông lại sủng bạn trai không có điểm dừng, chuyện gì cũng chiều theo, thế nên khó trách fans của hắn ta lại phản nén giận.

Sợ anh Bùi nghe mấy thứ này sẽ khổ sở, trợ lý trẻ dứt khoát bỏ qua tất cả chi tiết.

Nhưng Tống Tụ không phải "Bùi Hàn" chân chính, anh không hề lưu luyến tra nam, càng không có đau lòng.

Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Tống Tụ cũng có chú ý hướng gió dư luận của , người khác không hiểu nhưng anh lại rất rõ ràng vì sao Lâm Gia Nhạc làm như vậy.

Bởi vì trong lòng đối phương nghẹn cục tức.

So với trong nguyên tác, Tần Triều Đông đã làm rất nhiều hành động vãn hồi Bùi Hàn: đến khách sạn tìm người, đăng kỷ niệm mười năm, khăng khăng muốn vào đoàn phim . Mỗi việc đều khiến Lâm Gia Nhạc mất đi từng chút một cảm giác an toàn trong tình yêu. Mà cậu ta lại thật sự thích Tần Triều Đông, chỉ có thể lần lượt mượn ngoại lực tới chứng minh, nói cho toàn thế giới biết tình cảm của bọn họ rất kiên định.

Còn Tần Triều Đông, đối phương hiển nhiên chỉ giả bộ hồ đồ, thậm chí còn cố tình dẫn đường để hợp lý hóa cho việc chia tay trong tương lai.

—— trước khi Lâm Thanh Tùng bệnh nặng nhập viện.

“Anh cũng muốn tránh” Sau khi làm tốt chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, Tống Tụ vô thức vuốt ve mặt đồng hồ trên cổ tay trái, híp mắt nói: “Gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó đi.”