Chương 19

“Hu ông xã...” Lạc Dao sợ hãi, vùi mặt vào bả vai Quý Tri Yến, tay không nhịn được nắm chặt góc áo của đối phương.

“A, trùng hợp thật, Quý tổng.” Hắc Sơn Lão Yêu nhìn thấy là ai thì nhanh chóng thay đổi giọng điệu, lôi kéo cô gái phía sau nhanh chóng rời khỏi chốn thị phi này.

Lạc Dao liếc thấy Hắc Sơn Lão Yêu đã đi rồi, cậu thở phào chủ động rời khỏi vòng tay ấm áp kia, tuy rằng cậu rất thích nhưng cậu không thể không bước ra.

Bởi vì đối phương dường như không thích tiếp xúc với người khác, giống như trước đó, đẩy cậu ngã xuống sàn nhà.

Quý Tri Yến nhìn người lúc nãy còn dính lên người anh tìm người giúp đỡ, sau đó đã đẩy anh ra, không chỉ vậy, lúc này còn trưng ra dáng vẻ tủi thân, cúi đầu nắm chặt vạt áo.

Bởi vì không biết nên làm sau mới có thể làm giảm bầu không khí vắng lặng này, Lạc Dao như mất não hỏi những vấn đề nhạt nhẽo.

“Em có thể gọi anh là ông xã không...?”

“Không thể.”

“A? vậy không gọi anh là ông xã thì gọi anh là gì?”

“Tùy tiện.”

“Có phải anh không thích em không?”

“Bình thường.”

“Vậy anh có thể đưa em về nhà không, em không muốn ngồi ngốc ở đây.”

“Tôi uống rượu.”

Hỏi tới cùng, Lạc Dao cảm thấy bản thân không cách nào giao lưu với người tích chữ như vàng này được, nhưng cũng may đối phương gọi xe cho cậu còn cho cậu miếng bánh chocolate mousse.

Trên đường về nhà, cậu tựa đầu vào sô pha nhớ lại cái ôm ấm áp ở hành lang, trong lòng cảm thấy ngọt ngào.

Lạc Dao cảm thấy Quý Tri Yến là người khẩu thị tâm phi.

Tuy rằng đối phương không nói nhưng cậu có thể cảm nhận được chút tình ý của anh.

...

Trang lịch bị xé xuống từng ngày, khi gần tới cuối tháng, Kiều Tùy bạn thuê phòng của cậu cũng đã trở về.

Lần này đối phương mặc một chiếc hoodie màu hồng, tóc nhuộm hồng, kéo hai vali hành lý đứng ở ven đường chờ cậu tới giúp đỡ.

Lạc Dao cảm thấy vali của Kiều Tùy nặng ngàn cân, khi tới thang lầu, cậu chỉ có thể đi một bước nghỉ một bước.

Cuối cùng thì cũng tới cửa phòng bọn họ, hai người nằm dài xuống sô pha.

“Thế nào, lần này công việc thuận lợi không?” Lạc Dao quay đầu nhìn đối phương hỏi.

“Còn có thể đi tới biển để chụp ảnh tạp chí, công ty còn nhận đơn chụp ảnh cưới, bây giờ là hậu kỳ sống.”

“Nhưng mà lần này tôi gặp được một người mẫu có tính cách kỳ lạ, nhưng lại rất có danh tiếng, dày vò nhóm chúng tôi một lúc lâu, nếu không tôi đã về sớm rồi.”

Sau khi Kiều Tùy nói xong, cảm thấy có chút mệt mỏi nên trở về phòng nghỉ ngơi.

Lạc Dao ngồi trên sô pha lột quả vải ăn, bất giác trong lòng dâng lên cảm giác phiền muộn, cậu lấy lý do là vì chiều nay cậu phải đi làm.

Trời tháng tư thơm ngào ngạt, những cây hoa anh đào ở quảng trường phía nam nở rộ, thu hút rất nhiều đôi tình nhân tới chụp ảnh, trên đường đi làm, xe đi ngang qua có thể ngửi được mùi hương thanh nhã, nhàn nhạt.