Chương 27: Gia tộc chôn cất tình yêu

Lúc này gần 6 giờ rưỡi, các lớp khác đã ngồi kín, chỉ có lớp 10-16 thưa thớt, khiến cô muốn tìm chỗ ngồi theo phương pháp loại trừ cũng không xong, toàn bộ là chỗ trống.

"Ê! Cậu từ lớp nào tới? Nhầm lớp rồi phải không?" Một nam sinh với mái tóc màu xanh lá mạ đang để chân lên bàn, dùng vẻ mặt "đến lớp chúng tôi phải chào hỏi đàng hoàng" nhìn Tô Tinh Thần.

Tô Tinh Thần... cô thực sự nhớ cậu ta!

Bạn trai đầu tiên của cô.

Đúng vậy, mối tình đầu.

Sau khi Tô Tinh Thần đến thành phố, cô không lập tức trở thành một cô bé "đầu sư tử", người dẫn dắt cô vào gia tộc tóc sư tử này, chính là nam sinh với kiểu tóc như đỉnh đầu mọc một chậu hành xanh mướt kia.

Khi đó, cô mới chỉ ở độ tuổi 13, 14, còn chàng trai trước mắt này khoảng 14, 15 tuổi, đã trở thành bá chủ của bên trung học cơ sở, đứng đầu trong số những kẻ cường đại của trường.

Là bạn cùng lớp, cùng trải qua giai đoạn nổi loạn tuổi học trò, Tô Tinh Thần đã bị hấp dẫn bởi vẻ ngoài cool ngầu và thái độ kiêu ngạo của cậu ta, trở thành một thành viên trong gia tộc tóc sư tử của họ.

Gia tộc tóc sư tử còn gọi là gia tộc chôn cất tình yêu!

Tên gọi thật là hay, đầy hình ảnh cứ như là được thiết kế riêng cho cô vậy, những người mà suốt nhiều năm cô gọi là ba mẹ không phải là ba mẹ thực sự của cô, mà là cậu mợ của cô, một mình đến một thành phố lạ lẫm, một gia đình xa lạ, bị xa lánh, bị khiển trách, cảm giác như bị cả thế giới bỏ rơi.

Các người không yêu tôi, tôi cũng không thiết tha yêu các người, chôn cất tình yêu đi! Nhất định phải chôn!

Từ đó về sau, cô gái nhỏ dễ thương, hiền lành của làng quê đã bước chân vào con đường chôn cất tình yêu, một đi không trở lại, hoàn toàn tự do tự tại.

Thực ra, vào thời điểm đó, cô nổi loạn không phải không muốn dùng cách này để thu hút sự chú ý của người khác, mong muốn sự quan tâm của gia đình, nhưng càng nổi loạn, càng trở nên khác biệt, càng nhận được sự khiển trách và mắng mỏ.

Dần dần, cô thực sự đã chôn cất tình yêu.

"Ê! Đang nói chuyện với cậu đấy! Cậu là ai vậy?" Chàng trai tóc xanh lá dùng sức đá vào cái bàn trước mặt.

Tô Tinh Thần cuối cùng cũng nhớ ra mình nên ngồi ở đâu.

Là một thành viên của nhóm khác biệt, chỗ ngồi tất nhiên phải ở cùng nhau.

Dù lớp này là sự kết hợp của tầng lớp quyền quý và học sinh thể thao, không có nghĩa là mọi người đều khác biệt, một nửa học sinh trong lớp vẫn bình thường, chỉ là bị không khí của lớp làm cho hơi kiêu ngạo một chút.