Chương 9: Phải làm sao để tán đổ Cậu nhỏ đây

Tác giả: Duật Thiên Sử

Edit by Laocuu

Tại Sao không ai nói cho cô biết, cậu nhỏ của Cố Dực cũng ở nhà họ Cố, aaaa??

“Vân Hi, Vân Hi...”

“Tao có chút việc, về tao gọi điện nói chuyện với mày sau nhé!” Vân Hi nói xong cúp điện thoại, sau đó hướng về cậu nhỏ cười tươi xán lạn, nhiệt tình mà chào hỏi: “Xin chào cậu nhỏ!”

Ngày đó gặp mặt, sau khi trở về cô mới nhớ ra, vị cậu nhỏ này chính là người mà Yến Bắc nhắc tới trong điện thoại! Không nghĩ tới bọn họ thật sự có một người cậu nhỏ như trong truyền thuyết tồn tại ngoài hiện thực. Tuổi còn trẻ đã làm trưởng bối của Cố Dực và Yến Bắc, thật là vừa sinh ra đã nằm ở vạch đích

Hôm nay cậu nhỏ mặc áo len màu tối phối cùng với quần jean trắng đi giày thể thao, gương mặt tuấn láng, tinh thần phấn chấn như ánh mặt trời nhỏ, tỏa ra một hương vị tiểu thịt tươi ngon miệng.

“Cậu nhỏ? Nhanh như vậy đã bỏ cuộc rồi?” Hách Chính cười như không cười mà nhìn Vân Hi đáp lại nói.

Vân Hi mếu mặt, đây không phải là đang chế nhạo cô mấy ngày hôm trước còn ở trước mặt Cố Dực làm trò, nói lời thề son sắt cô đối với cậu nhỏ vừa gặp đã yêu, không phải hắn không gả sao?

Cô hiện tại đã biết tính phúc hắc của Cố Dực di truyền từ đâu, đây còn không phải là cháu trai giống cậu sao?

Nhưng nếu chỉ có như vậy đã bị dọa sợ thì không phải là Vân Hi mặt dày như tường thành rồi.

“Nếu như cháu không từ bỏ, cậu nhỏ sẽ đồng ý sao? Vân Hi nhìn thẳng Hách Chính cười tủm tỉm hỏi.

“Vậy thì còn phải dựa vào bản lĩnh của cô rồi!” Hách Chính vẫn trả lời một câu như trước.

“Cậu nhỏ, cháu không có bản lĩnh gì lớn, liệu cậu có thể đề thấp yêu cầu một chút được không?” Vân Hi thương lượng nói.

Hách Chính nhìn Vân Hi hai giây, sau đó không nói gì vòng qua cô đi về phía trước.

“Cậu nhỏ, cháu nói thật lòng đó, cháu không có bản lĩnh gì, cậu đừng yêu cầu cao quá. Nhưng mà cậu cũng đừng thất vọng cháu có ưu điểm lớn nhất là kiên nhẫn đó. Sớm muộn gì cháu cũng tán đổ cậu thôi, chờ cháu nha!” Vân Hi quay đầu lại, thật mà giả tuyên bố.

Hách Chính không quay đầu lại, nhưng đáy mắt ý cười càng nồng đậm!

Vân Hi nhìn Cậu nhỏ đi xa, đến khi không nhìn thấy nữa mới thu hồi tầm mắt, cảm thán một câu: Đúng là sắc đẹp thay cơm!

Vân Hi trở lại nhà họ Vân, mới vừa vào cửa, Vân Thư chạy lại đón, chờ mong hỏi,

“Có lấy được không?”

“Không có, Cố Dực đi công tác rồi ạ.” Vân Hi lắc lắc đầu.

Vân Thư thất vọng mà cúi xuống thì thầm 1 câu,

“Không lấy được sao!”

“Đặt ở trong thư phòng của Cố Dực,không thể mở cửa ra lấy được.”

“Vậy khi nào anh Cố Dực mới trở về?”

“Em làm sao mà biết được ạ! Đúng rồi, hay chị gọi điện thoại cho hắn hỏi bao giờ hắn mới về đi?” Vân Hi nhìn Vân Thư đột nhiên nghĩ đến, liền xúi giục.

“Chị không gọi được cho anh Cố Dực.”

“Tại sao ạ?”

Close

“Mỗi lần chị gọi cho Cố Dực đều là trợ lý của anh ấy nhận máy. Em nói xem , có phải Cố Dực đang trốn tránh chị không?”

“Không, không, Chắc là anh ấy bận quá đó?” Vân Hi vội vàng trấn an Vân Thư

Cô còn chờ nam nữ chính ở bên nhau, còn mình hoàn thành nhiệm vụ quay lại thế giới của chính mình. Cho nên có chuyện gì cũng không thể làm nữ chính nhụt chí ngay tại thời khắc mấu chốt lại từ bỏ.

Cô thật vất vả mới trấn an Vân Thư xong thì trợ lý của người thiết kế lễ phục gọi điện thoại tới nói lễ phục đã làm xong, hỏi khi nào cô có thời gian đến thử.

Cô không muốn đính hôn, còn thử váy làm gì đây!

Nhưng giây tiếp theo Vân Hi liền đáp, hôm nay cô bận phiền họ đưa tới nhà để cô thử.

Hôm nay Vân Thư cũng ở nhà, hơn nữa trang phục đính hôn cũng là do cô ấy chọn, để cô ấy thử là phù hợp, đến lúc đó liền dựa theo kích cỡ của cô ấy để điều chỉnh.

Trợ lý nói hôm nay nhà thiết kế có hẹn, nếu Vân Hi không ngại cô ấy sẽ đem lễ phục đến, sau đó có vấn đề gì có thể phản hồi với cô ấy, Cô ấy sẽ nói lại với nhà thiết kế. Hoặc so thể hẹn lại vào ngày mai.

“Không sao, không sao, cô mang đến đây cũng được.” Vân Hi vội vàng đáp.

Vừa lúc trợ lý của nhà thiết kế chưa nhìn thấy cô, vừa lúc làm Vân Thư thay cô thử lễ phục.

Buổi chiều 3 giờ, Lễ phục được đưa đến, vì tránh cho cành mẹ đẻ cành con nên chỉ có hai chị em Vân Hi và trợ lý ở đây. Kết quả dáng vẻ của hai người bất đồng, vì dựa thep kích cỡ của Vân Hi, Vân Thư mặc vào thật không hợp chút nào.

Trợ lý ngây ngốc, bình thường quần áo đặt may riêng, sau khi thử có yêu cầu điều chỉnh cũng là bình thường, nhưng mà yêu cầu sửa lớn như vậy thật sự chưa gặp bao giờ.

“Em gái à, chị sơm nói với em rồi, đừng có giảm béo nữa, em cố tình không nghe, hiện tại thì tốt rồi dáng người cũng có lại !” Vân Hi vội vàng trêu ghẹo nói, sau đó cảm khái với trợ lý nói: “Em gái tôi vì muốn lúc kết hôn mặc váy thật đẹp, gần đây vẫn luôn cố gắng giảm béo, kết quả ngực cũng nhỏ đi. Cô nói xem tại sao giảm béo lại giảm ngực đầu tiên?”

“Kỳ thật, Vân nhị tiểu thư với dáng người này thì không cần giảm cân nữa, quá gầy cũng khó coi.” Trợ lý một bên ước lượng kích cơ một bên nói.

“Em gái, em có nghe thấy không, đừng giảm béo nữa, bảo trì dáng người như bây giờ là được rồi.”

Vân Hi quay đầu đối Vân Thư nghiêm trang mà giáo dục.

Vân Thư mặt đỏ tai hồng gật gật đầu.

“Váy hơi dài phải giảm đi 5 cm, Vân nhị tiểu thư cảm thấy thế nào ạ?” Trợ lý đề nghị nói.

“Thích hợp!” Vân Hi lập tức đáp.

Edit by Laocuu

Trợ lý quay đầu nhìn về phía Vân Hi, cảm thấy bộ lễ phục này nhìn càng giống như dựa theo dáng người của vân đại tiểu thư để làm, chỉ là mình chỉ là trợ lý, vẫn nên làm đúng bổn phận của mình, không cần nói nhiều, để tránh rước lấy không phiền toái cần thiết.

“Chị cảm thấy nên cắt bớt, em gái, em có thấy thế không?” Vân Hi theo sát quay đầu nhìn về phía Vân Thư cũng hỏi.

“Em cũng cảm thấy váy hơi dài.” Vân Thư gật gật đầu, thấp giọng đáp.

Chờ số đo được xác nhận xong, trợ lý đem giấy xác nhận đưa cho Vân Thư ký tên

“Vân Hi, xác nhận rõ ràng nhé, lần này đừng để có sai xót gì.” Vân Hi đột nhiên lớn tiếng nhắc nhở nói.

Đang chuẩn bị ký tên Vân Thư ngẩn ra một chút, sau đó đỏ mặt lên tiếng, viết thêm chữ Hi, vừa rồi bởi vì theo quán tính, thiếu chút nữa liền ký tên của chính mình.

Trợ lý mang theo yêu cầu sửa chữa lễ phục rời đi, Vân Thư thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng giây tiếp theo vẫn là lo lắng hỏi,

“Vân Hi, em nói chúng ta có thể lừa dối chót lọt không?”

“Chị còn muốn gả cho Cố Dực không?” Vân Hi hỏi ngược lại.

“Muốn chứ!” Vân Thư mặt đỏ gật gật đầu.

“Vậy khẳng định không thành vấn đề, chỉ cần có chân tình đến sắt đá cũng phải mòn nha! Lại nói chị cùng Cố Dực vốn dĩ là trời sinh một đôi, không ở cùng nhau mới là sai trái.” Vân Hi vỗ vỗ vai Vân Thư, dùng lời thề son sắt mà cổ vũ i.

“Chính là ——”

“Không có chính là! Hiện tại mọi chuyện đã sẵn sàng, chỉ cần chờ em lấy được thiệp mời nữa là xong. Chị yên tâm, chẳng sợ lên núi đao, xuống biển lửa em cũng nhất định giúp chị lấy đươc.” Vân Hi kiên định nói.

Giờ khắc này, cô cảm thấy chiến thắng đã ở trong tầm tay, thật mau cô sẽ hoàn thành nhiệm vụ, trở lại thế giới của chính mình.