“Cô có ý gì?” Cố Dực sửng sốt một chút, khó hiểu hỏi.
“Tôi nghĩ, chẳng may sau này cùng cậu nhỏ của anh ở bên nhau, rồi thành mợ nhỏ của anh. Các người cùng một tổ tiên, tôi sau khi chết an táng tại phần mộ nhà họ Hách cũng coi như là chôn ở phần mộ tổ tiên nhà anh, tính ra anh cũng không nuốt lời ha." Vân Hi giải thích nói.
“Vân Hi!!!” Cố Dực tức giận đến mất đi lý trí quát.
“Anh đừng kích động, đừng kích động, tôi chỉ đặt giả thiết một chút thôi mà làm gì căng.” Vân Hi vội vàng nói.
“Lần sau tôi mà nghe cô nói muốn làm mợ nhỏ của tôi, xem tôi có gϊếŧ cô không!”
“Không phải những thứ tôi nghĩ đều có thể thành sự thật được !” Vân Hi nói thầm biện giải nói.
“Nghĩ cũng không được!”
“Đã biết.” Vân Hi chẹp miệng đáp.
Cô thật sự nghi ngờ Cố Dực thật sự thích cô rồi, hơn nữa là cái loại siêu siêu thích, bằng không sao anh ta lại kích đồng đến vậy. Anh ta ngoại trừ tức giận một chút, không chỉ không có hành động thương tổn đến cô, mà còn không có ý tưởng muốn từ hôn nữa.
Nhưng cũng có khả năng tích lũy đến sau khi kết hôn, cùng nhau bùng nổ, đến lúc đó, cô sẽ bị hành hạ đến thảm.
Cho nên cô tuyệt đối không thể mang bất cứ tâm lý may mắn nào cả!
Rốt cuộc không phải quả báo không tới mà chỉ là chưa phải lúc mà thôi.
Càng nghĩ càng tức, Vân Hi mất đi lý trí đuổi Cố Dực đi.
Ngày hôm sau, Vân Hi còn chưa kịp mang thiệp mời đến nhà họ Cố để đổi, thư ký của Cố Dực đã gọi điện thoại tới, thông báo với cô ngày mai đi chụp ảnh cưới.
“Ảnh cưới?” Vân Hi cho rằng chính mình nghe lầm.
“Đúng vậy, Vân tiểu thư, hành trình ngày mai đã được sắp xếp ổn thỏa. Ngày mai và ngày hôm sau, Cố tổng đưa cô đến rừng rậm nguyên sinh chụp ảnh cưới!” Thư ký ở đầu bên kia tận trách giải thích.
“Rừng rậm nguyên sinh, ai là người chọn địa điểm chụp ảnh này vậy?” Vân Hi khϊếp sợ hỏi.
Đây là đi chụp ảnh cưới, hay là đi thám hiểm vậy?
“Cố tổng sắp xếp, tôi cũng là việc theo phân phó của anh ấy, nếu Vân tiểu thư có ý kiến gì , xin trực tiếp nói với Cố Tổng.” Bí thư khách khí mà nói.
“Được, cảm ơn cô!” Vân Hi chỉ có thể nói lời cảm tạ nói.
Trong lòng lại nhịn không được hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà Cố Dực.
Cúp điện thoại , Vân Hi liền gọi cho Cố Dực, kết quả nhận điện thoại vẫn là thư ký của Cố Dực.
“Xin lỗi Vân tiểu thư, Cố tổng đang họp, di động tạm thời ở chỗ tôi , Vân tiểu thư nếucó việc gấp , xin gọi vào số cá nhân của Cố tổng.” Thư ký xấu hổ mà không mất lễ phép trả lời
“Được, lại lần nữa cảm ơn cô” Vân Hi chỉ có thể miễn cưỡng cười mà cúp điện thoại.
Cố Dực còn có một số điện thoại khác, nhưng đây không phải mấu chốt, mấu chốt cô căn bản không biết số điện thoại cá nhân của Cố Dực! A! A!
Cuối cùng, Vân Hi cũng chỉ có thể chờ đến Cố Dực họp xong, lại gọi điện thoại cho anh ta.
“Có việc gì sao?” Âm thanh lạnh nhạt gợi đòn của Cố Dực truyền đến
“Anh hẹn ngày mai đi rừng rậm nguyên sinh để chụp ảnh cưới?” Vân Hi đi thẳng vào vấn đề hỏi.
“Đúng!”
“Anh có phải có đam mê kỳ quặc không? Ví dụ như theo đuổi kí©h thí©ɧ gì đó?”
“Đây không phải là điều em thích sao?”
“Tôi thích? Tôi đẹp chức tôi đâu có bệnh!”
“Cô có bệnh hay không, tôi không xác định, nhưng người chọn địa điểm chụp ảnh là cô.”
“Không có khả năng! Chúng ta từ có gian tình —— không phải, là từ chúng ta có hiểu lầm đến xác định muốn đính hôn mới mấy ngày, tại sao tôi không nhớ nói với anh đi rừng rậm nguyên sinh chụp ảnh cưới, loại ý tưởng kỳ quái ày!”
“Vân Hi, Cô đừng tưởng quỵt nợ là coi như không có chuyện gì xảy ra.”
“Tôi đã làm cái gì đâu!”
Vân Hi vừa nói hết câu, trong đầu liên vang lên âm
Chờ khi nào kết hôn , nhất định phải đi rừng rậm nguyên sinh chụp ảnh cưới, khiến trời xanh, rừng già chứng kiến tình yêu của chúng ta!
Nôn ——
Vân Hi thiếu chút nữa thì nôn ra!
Nữ phụ cô có phải có vấn đề về tâm lý không!!!
“Cố Dực, nếu tôi nói với anh, tôi của hiện tại và trước kia không phải là cùng một người, anh có tin không?”
“Tin chứ! Rốt cuộc cái người sáng nắng chiều mưa, thất thường cũng không hiếm!” Cố Dực châm chọc nói.
“……%¥#%……” Vân Hi mặt lập tức liền đen.
“Còn có vấn đề sao?”
“Không có.”
“Cô muốn thay đổi hành trình cũng không phải không thể.”
“Thật sự?Vậy chúng ta đừng chụp ảnh cưới nữa, tiết kiệm tiền đi !” Vân Hi tức khắc kinh hỉ mà kiến nghị nói.
“Trả hết chi phí của 2 hôm nay, cùng thư ký của tôi lên lại lịch trình.”
“Bao nhiêu?” Vân Hi kinh ngạc hỏi.
“128 vạn.”
“Anh định ăn cướp à!” Chờ Vân Hi buột miệng mắng một lời
“Còn chưa tính phí tổn thời gian cùng bộ lễ phục của tôi. Đối với giá cả có ý kiến, có thể tham khảo với nhϊếp ảnh gia và người phụ trách hạng mục. Nếu không còn vấn đề gì, tôi đi trước nhé."
“……” Vân Hi nghe được điện thoại cắt đứt truyền đến đô đô thanh âm.
Vân Hi ngẩng đầu, cạn lời hỏi trời xanh, cô đi đâu cướp nhiều tiền như vậy!
Tuy rằng cô là cô hai nhà họ Vân, nhưng chỉ là đứa con riêng, mỗi tháng tiền tiêu vặt cũng chỉ có 1, 2 vạn, góp đến khi nào mới được đến hơn một trăm vạn!!!
Tên Cố Dực bụng dạ hẹp hòi quả nhiên có thù tất báo, bắt đầu trả đũa ngay hôm qua cô muốn làm Mợ nhỏ của anh ta!
Một lát sau, Vân Hi nhận được tin nhắn thư ký của Cố Dực gửi tới. Là các hạng mục chi tiêu trong concept chụp ảnh.
Vân Hi không xem còn tốt, vừa thấy thiếu chút nữa thì ngất xỉu, hiển nhiên Cố Dực nói với cô 128 vạn, vẫn là khách khí.
Lúc sau, Thư ký của Cố Dực gửi tin nhắn nhắc nhở ngày mai 8h tài xế sẽ đón cô ra sân bay.
Dựa theo cốt truyện phát triển như này, còn chưa đợi đến khi kết hôn cô đã ngủm rồi.
Không biết bây giờ ôm tài sản của nữ phụ chạy chốn, có khả năng giữ lại mạng chó này không đây.
Vân Hi nghĩ đến đây lập tức xem tài khoản ngân hàng của nguyên chủ. Thật tuyệt vời, chẳng những số dư bằng không, mà cô còn thiếu mấy vạn thẻ tín dụng.
Chốn xong, không chỉ Cố Dực đuổi theo truy sát mà còn có Ngân hàng nữa, ahuhu
Vân Hi phát hiện tình hình của mình bây giờ là cùng đường rồi. Một mình không được thì đành nhờ đến viện binh.
Người đầu tiên mà cô nghĩ đến là Vân Thư. Không lý nào cô ở đây bán sống bán chết đẩy thuyền nam nữ chính. Mà cô ta lại bình chân như vại thế được. Bất cứ giá nào cũng phải khiến cô ta bù khoản chi phí này mới được.
Vân Hi lên lầu , liền nhìn thấy Vân Thư ngồi ở ban công, nghĩ mình lại xót cho thân, tức khắc liền hết chỗ nói ,
“Chị, Chị còn ngồi phát ngốc ở đây , còn không bằng nỗ lực đi câu dẫn Cố Dực.”
“Chị là thục nữ, sao lại có thể làm loại sự tình này! Vân Hi, chúng ta đổi thiệp mời thật không có vẫn đề gì chứ?” Vân Thư mặt đỏ mà phản bác nói, giây tiếp theo lại lo lắng sốt ruột hỏi.
“Về việc thiệp mời đây không phải vấn đề chị cần suy nghĩ, mà là ngày mai em cùng Cố Dực phải đi chụp ảnh cưới!” Vân Hi tức giận mà đáp.