Chương 16: Nhà họ Hách mới là danh môn vọng tộc chân chính

Chương 16: Nhà họ Hách mới là danh môn vọng tộc chân chính

Tác giả: Duật Thiên Sử

Edit by Laocuu

“Có cần xin nghỉ không?” Hách Chính nhìn cháu trai hỏi.

Từ khi chị tư mất, anh rể tái hôn, cháu ngoại Mộc Thần liền được đưa về nhà họ Hách để nuôi dưỡng.

Sau khi anh về nước, ba mẹ vì tuổi già hành động không tiện, anh liền thành người giám hộ của cháu trai.

“Không cần ạ.” Mộc thần tuy rằng bị chị của Vân Triết đánh, nhưng cũng chỉ là da thịt bị thương một chút. Cũng không cần phải đi gặp bác sĩ.

“Buổi tối về nhà ăn cơm, cậu sẽ cho tài xế đón cháu tan học.” Hách Chính vỗ vỗ cháu trai bả vai công đạo nói.

“Vâng! Cậu bảy! Hôm nay làm phiền cậu rồi ạ.” Mộc Thần xin lỗi nói.

“Người một nhà đừng nói lời khách khí như vậy. Hy vọng lần sau cậu tới trường, sẽ không phải là trường hợp như vậy nữa là tốt rồi.”

“Không có lần sau! Cậu bảy cháu về lớp học ạ.” Mộc Thần đáp ứng nói.

Hách Chính gật gật đầu.

Mộc Thần đi rồi vài bước lại quay đầu tới hỏi,

“Cậu bảy có phải cậu quen chị hai của Vân Triết không?”

“Làm sao vậy?” Hách Chính hỏi ngược lại.

“Không có gì, cháu chỉ tò mò hỏi một chút mà thôi ạ.” Mộc Thần cười lắc lắc đầu, sau đó phất phất tay, hướng tới khu dạy học.

Người dám ở trước mặt cậu bảy giương oai, Chị hai của Vân Triết là người đầu tiên cậu nhìn thấy, càng khác thường chính là, Cậu bảy lại dung túng.

Vân Hi trở lại phòng ngủ sau, chuyện đầu tiên là tìm hiểu tư liệu của Hách Chính. Cô đã nghiên cứu, lấy năng lực của nhà họ Cố, nếu kế hoạch thay đổi thiệp mời thất bại. Cô lại nghĩ thêm kế phản kháng thì khó không khác gì lên trời, căn bản không thể xoay chuyển được cục diện cùng Cố Dực liên hôn. Vì vậy cô cần một thế lực thứ ba giúp đỡ. Mà duy nhất chỉ có nhà họ Hách là có thể chống lại được nhà họ Cố, thậm chí thực lực còn hùng mạnh hơn chỉ là nhà họ Hách luôn điệu thấp.

Không có người nào biết Hách gia rốt cuộc có bao nhiêu tiền, thậm chí bảng phú hào cũng không có tên nhà họ Hách, nhưng ngay cả phú khả địch quốc nhà họ Cố, khi đối mặt với Hách gia cũng muốn kính ba phần.

Ngày đó ở cố gia ăn cơm, cô đã nhận ra.

Cố Chiêu luôn luôn nghiêm túc, nhưng khí đối mặt với cậu em vợ nhỏ hơn cả em trai mình, lại phi thường khách khí.

Hôm nay ở trường học, hiệu trưởng nhìn thấy Hách Chính cũng không dám bất kính.

Trừ bỏ vì bản thân Hách Chính có khí chất vương giả ra thì chính là do thực lực của Hách Gia ảnh hưởng.

Cô quyết định hai bút cùng vẽ, một ben chờ thay đổi thiệp mời, một bên thực hiện kế hoạch theo đuổi cậu nhỏ.

Nếu cô có thể thành công thì chẳng khác nào mặt trời mọc đằng tây, điểm này cô tự mình hiều lấy. Nhưng mà kết quả không quan trọng, quan trọng là có thể làm cho Cố Dực mau chóng từ hôn , rồi cùng Vân Thư kết hôn.

Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.

Kết quả Vân Hi ở trên mạng tìm tòi nửa ngày, cư nhiên không có bất luận tin tức gì về cậu nhỏ.

Không có cách nào Vân Hi đành phải liều hack vào mạng internet của nhà họ Hách, xem có thể lấy được manh mối nào không.

Kết quả cô vừa mới xâm nhập được hai phút đã bị phát hiện, còn may cô trốn nhanh, không bị bắt được thì toi.

Không nghĩ tới hệ hống bảo vệ mạng internet nhà cậu nhỏ mạnh vậy, thiếu chút nữa liền ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.

Xem ra lần sau cô phải cẩn thận hơn mới được.

Lên mạng sưu tập tư liệu không có kết quả Vân Hi quyết định xuống lầu tìm bà nội tâm sự, nói như thế nào bà nội cũng xuất thân hào môn, hẳn là đối với nhà họ Hách hiểu biết một chút.

Vì muốn thân thiết với bà nội, cô cùng bà trông rau ngoài vườn. Từ khi bà nội từ quê trở lại, không chịu ngồi yên liền muốn trồng vài luống rau xà lách.

Edit by Laocuu

“Bà nội, cháu thích ăn rau thơm , bà có thể trồng thêm không ạ!” Vân Hi một bên cuốc đất , một bên kiến nghị

“Bà không muốn trồng!” Vân lão phu nhân ngoài miệng nói như vậy, trong lòng cũng đã tính toán ngày mai rải ít hạt rau thơm, sau đó hỏi một câu, “Có phải buổi sáng cháu đến trường học của Vân Triết không, còn đánh bạn học Mộc Thần của nó?”

Cô còn chưa biết bắt đầu hỏi như thế nào về nhà họ Hách, không nghĩ tới bà nội lại nhắc đến Mộc Thần.

Vậy chín bỏ làm mười bà nội nhất định biết cậu nhỏ.

“Mộc Thần cùng Vân Triết từ nhỏ cùng nhau lớn lên, thường xuyên ở bên nhau chơi, bà như thế nào sẽ không quen biết.”

“Vậy sao Mộc Thần còn bắt nạt Vân Triết ạ?” Vân Hi có chút khó hiểu.

“Đứa nhỏ Mộc Thần này nói đến có cũng đáng thương, mẹ nó sinh nó không bao lâu liền mất, ba thì tái hôn, mẹ kế đối đãi với nó không tốt, nó được ông bà ngoại đón về nuôi. Chỉ là ông bà Hách cũng không phải ba mẹ nó, bối phận, tuổi tác có khoảng cách, có tâm dạy dỗ mà không đủ sức. Đứa nhỏ này đang tuổi dậy thì, tính cách phản nghịch chút cũng bình thường.”

“Như vậy cũng không thể bắt nạt Vân Triết nhà chúng ta được ạ!”

“Khả năng hai đứa nhỏ đùa giớn quá chớn dẫn đến đánh nhau thôi.”

“Nó mắng Vân Triết ẻo lả!”

“Lấy Vân Triết cá tính, khả năng cũng sẽ mắng Mộc Thần là không ba không mẹ không ai muốn hài tử, đấu võ miệng Vân Triết chưa thua ai bao giờ.” Vân lão phu nhân cười đáp.

Cháu trai của bà, bà không hiểu sao?

Nếu đúng là sự thật thì Vân Triết đáng ăn đòn thật!

Vân Hi ngây ngẩn cả người, khó trách ngày hôm qua cô nói như vậy với Mộc Thần, Mộc Thần có phải hay không có mẹ sinh, không mẹ giáo, chỉ biết bắt nạt bạn bè, không dám nhận lỗi, gánh vác trách nhiệm , lúc đó mặt cậu ẽ lập tức trầm xuống.

Nguyên lai cô dẫm lên nỗi đau của người khác mà không biết.

“Bà nội, ngày hôm qua cháu quá xúc động, không làm rõ nguyên nhân sự việc. Chờ Vân Triết trỏe vềm cháu hỏi nó một chút, nếu đúng như vậy cháu sẽ xin lỗi Mộc Thần.” Vân Hi nói

Vân lão phu nhân gật gật đầu,

“Nhưng mà cháu hành xử như vậy là trong lòng cháu thật sự coi Vân Triết là em trai, bà thật cao hứng”

“Nó là em trai của cháu, cháu không giúp nó thì giúp ai ạ!” Vân Hi cười đáp.

Trên thực tế, lúc này cô chỉ nghĩ mắng cho Vân Triết một trận, nếu đúng như bà nội nói, cô chính là bị tên nhóc này lợi dụng.

“Bà nội, bà nói là Mộc thần ở với ông bà ngoại họ Hách, có phải là nhà họ Hách vẫn luon điệu thấp không ạ?” Vân Hi thuận thế hỏi.

“Hách gia vẫn luôn điệu thấp, từ khi bà có ký ức nhà bọn họ cũng không phô trương thanh thế khi nào. Duy nhất một lần phô trương chính là tiệc đầy tháng đứa con nà ông bà Hách có khi tuổi già.Ngày đó bày hơn trăm mâm để chúc mừng.” Vân lão phu nhân gật gật đầu đáp.

“Già còn có con?” Vân Hi hiếu kỳ nói.

“Đúng vậy, ông Hách gần 60, bà Hách cũng 50, mới sinh đứa con trai này, có thể không cao hứng sao?”

“Kia xác thật là già còn có con, hiếm lạ thật sự.” Vân Hi gật gật đầu phụ họa nói.

Này quả thực chính là nhân sinh nghịch tập nha!

“Chuyện này không phải con biết rồi sao? Cố Dực là cháu ngoại nhà họ Hách, Cố Dực cùng Yến Bắc còn có Mộc Thần đều là họ hàng.”

“Vâng cháu biết, chỉ là cháu không nghĩ đến .” Vân Hi cười khổ một chút đáp.

Lúc trước cô viết tiểu thuyết, nhưng không để quan hệ rối rắm như thế, quỷ biết hiện tại vì cái gì mà trở nên như vậy phức tạp.

Không đúng, phải nói như thế nào đều biến thành thân thích!