Chương 1: Bi thương xuyên qua

Vân Hi mơ mơ màng màng mở mắt, đập vào mắt là một người đàn ông xa lạ, nều không phải đối phương đang âm trầm nhìn chằm chằm mình, giống như muốn đem cô ăn tươi nuốt sống, cô còn tưởng mình đang nằm mơ cơ.

Cô sợ hãi đến quên cả kêu, mờ mịt nhìn bốn phía xung quanh, giải thích nói:

“Nếu tôi nói, tôi từ cổ đại xuyên đến rớt trên giường của anh, anh có tin tôi không?”

Trừ lý do này ra, cô thật sự không nghĩ ra được lý do giải thích hợp lý nào cho tình trạng này.

Ánh mắt của Cố Dực lúc này đã chuyển từ âm trầm sang cái nhìn dành cho bệnh nhân tâm thần.

Vân Hi còn muốn tiếp tục giải thích thì cửa phòng ngủ đột nhiên mở ra, sau đó là dồn dập tiếng bước chân, một giọng nói nhu nhược mang thêm chút lo âu vang lên

“Anh Cố Dực, Vân Hi không thấy...”

Vân Hi còn không có phản ứng kịp, đã bị bọc trong chăn giống như cái bánh chưng , cô cho rằng đối phương muốn giấu mình đi, nhưng không nghĩ tới lại nghe đến đối phương thản nhiên trả lời,

“Vân Hi đang ở cùng anh.”

Nửa giờ sau, Vân Hi cùng Cố Dực rửa mặt xong, ngồi trên sopha ngoài phòng khách, nghe trưởng bối hai nhà chất vấn. Nữ chính Vân Thư ai oán ở một bên mà mà nhìn chằm chằm Vân Hi, nếu ánh mắt là mũi tên, lúc này Vân Hi đã bị vạn tiễn xuyên tim, tử trạng thật thê thảm.

Cho đến lúc này cô mới thấy rõ tình cảnh của chính mình lúc này. Cô xuyên thư, xuyên đến một quyển tiểu thuyết ngôn tình – một nữ phụ ác độc ngu ngốc. Mà càng bất hạnh hơn là quyển tiểu thuyết này chính là do cô viết lúc còn trẻ người non dạ, một quyển tiểu thuyết tam quan bất chính, máu chó.

Edit by LaoCuu...

Nữ phụ cùng nữ chính là hai chị em cùng cha khác mẹ. Nữ phụ đã đứa con sinh ngoài giá thú, sau khi trở lại Vân Gia, lợi dụng mọi thủ đoạn để hãm hại nư chính, tranh thủ lấy lòng trưởng bối.

Ngay lúc hai nhà Cố - Vân chuẩn bị liên hôn, dùng thủ đoạn đê tiện bò lên giường nam chính Cố Dực. Làm cho kế hoạc vốn là nam nữ chính liên hôn, không thể không thay đổi quyết định vào phút chót.

Cô chính là tại thời khắc mấu chốt này xuyên đến trên người nữ phụ.Cô đối mặt nữ phụ, cũng chính là bản thân hiện tại, thật không thể nhìn thẳng, tại sao có thể không biết xấu hổ như thế?

Sớm biết có kết quả này cô đã không viết nữ phụ tệ đến mức như này rồi.

Đây không phải là tự đào hố cho chính mình nhảy sao?

“Cố Dực, Con rốt cuộc thích chính là Vân Hi hay vẫn là Vân Thư?” Cố Chiêu hơi có chút bất đắc dĩ hỏi con trai Cố Dực của mình.

Xuất hiện loại tình huống này, bọn họ thật không thể ngờ tới.

“Bác trai, Anh Cố Dực thực sự thích chính là chị của cháu. Tối hôm qua tất cả chỉ là hiểu lầm, cháu cùng anh Cố Dực uống quá nhiều, chúng cháu chỉ là nằm cùng trên một chiếc giường thôi, cái gì cũng không phát sinh!”. Vân Hi vội vàng giải thích.

Nam chính cùng nữ chính là thanh mai trúc mã, trai tài gái sắc, cô thật sự không cần xen vào giữa họ làm gì!

Hơn nữa nếu cô nhớ không nhầm, sau hi đính hôn không bao lâu sau nữ chính tìm thấy các bằng chứng gây tội của nữ phụ. Vì gả cho nam chính mà thiết kế hạ dược, vì tranh đoạt tài sản mà hãm hại nữ chính cùng em trai, thậm chí có hành vi ngoan độc bức tử trưởng bối

Nữ phụ chẳng những bị nam chính trả thù cùng vứt bỏ, còn bị nữ chính và em trai chèn ép, bạn bè xa lánh. Cuối cùng mắc bệnh tâm thần, vì trốn tránh vào tù, bí quá hóa liều bắt cóc nữ chính. Kết cục bị rơi xuống vực, tan xương nát thịt. Muốn có bao nhiều thê thảm có bấy nhiêu.

Lúc ấy viết có bao nhiêu sảng khoái xả hận, bây giờ sự tình phát sinh trên người mình chỉ có một chữ thôi: thảm.

Cho nên hiện tại quan trọng nhất với cô lúc này là bảo vệ cái mạng hèn của mình. Nam chính cái gì tình yêu cái gì cứ để cho nữ chính, bọn họ muốn như thế nào thì thế ấy, cùng cô không có một xu quan hệ. “Cố Dực, có thật là như thế không?” Cố Chiêu quay đầu nhìn về phía con trai một lần nữa xác nhận.

“Ba, Ba biết con có thói quen sạch sẽ! Nếu không thích thì làm sao có thể ngủ cùng giường với cô ấy?” Cố Dực bình tĩnh mà giải thích.

Một câu của nam chính còn chất lượng hơn so với thiên ngôn vạn ngữ do nữ phụ nói ra.

Vân Hi giờ phút này trợn mắt há hốc mồm mà nhìn nam chính.

Cốt truyện mà cô viết không phải là như thế này!

Nam chính cầu anh không cần sửa loạn cốt truyện có được không.

Cô mới chính là tác giả, loại thao tác này chỉ có cô mới được làm vậy.

Lại nói, đây chính là liên qua trực tiếp đến tính mạng của cô, anh ta có hào quang nam chính không chết được, còn cô chỉ là nữ phụ ác độc bất cứ lúc nào cũng có thể chết thảm.

“Bá năm, ông xem việc này giải quyết thế nào?” Cố Chiêu quay đầu nhìn về phía Vân bá năm khó xử hỏi.

Ông ta cũng không nghĩ tới chuyện này có thể xảy ra. Vốn dĩ hai nhà đã thương lượng tốt, chờ Cố Dực cùng Vân Thư kết hôn xong, hạng mục hai nhà hợp tác sẽ chính thức khởi động, hiện tại xem ra kế hoạch có thể thay đổi.

“Nếu Cố Dực cùng Vân Hi là lưỡng tình tương duyệt không bừng cọc hôn sự này cứ như vậy mà quyết định. Anh cố cảm thấy thế nào?” Vân Bá Năm kiến nghị nói.

Mặc kệ là con gái lớn hay con gái nhỏ chỉ cần gả đến Cố Gia đều tốt. Tuy rằng ông ta cảm thấy con gái lớn càng hiểu biết lý lẽ hơn, tự nhiên hào phóng, càng thích hợp gả cho cố gia. Nhưng nếu Cố Dực thích con gái nhỏ, hơn nữa hai người đã ở bên nhau, ông ta cũng không muốn đánh gẫy uyên ương.

Vân Hi đang muốn cự tuyệt liền bị Cố Dực nắm lấy tay, một bộ dáng thành khẩn nói:

“Cảm ơn bác Vân đã thành toàn cho chúng cháu!”

Thành toàn cái con mẹ nhà anh!

Vân Hi thiếu chút nữa buột miệng thốt ra một chửi quốc dân.

Nhưng cuối dưới ánh mắt nham hiểm của Cố Dực cô không dám nói gì.

Thật vất vả mới có cơ hội, cô kéo Cố Dực vào một góc, từ trên cao nhìn xuống.

Không, nam chính cao hơn cô một cái đầu. Thao tác này cô không thể thực hiện được.

Vân Hi chỉ có thể ngẩng đầu trừng mắt nhìn Cố Dực, vẻ mặt phẫn nộ hỏi:

“Anh đây là có ý tứ gì vậy?”

“Cái gì mà anh có ý tứ gì?” Cố Dực mặt vô biểu tình mà hỏi ngược lại.

“Anh vì cái gì làm bác trai Cố cùng bác gái Cố, còn có ba mẹ tôi cùng với Vân Thư hiểu lầm có gian díu…… Không phải, là quan hệ.” Vân Hi chất vấn nói.

“Vậy Cô bò lên trên giường của tôi thì có ý tứ gì?” Cố Dực cúi đầu nhìn chằm chằm Vân Hi hỏi ngược lại.

Vân Hi ngẩn ra một chút, giây tiếp theo chột dạ mà tránh đi tầm mắt của Cố Dực,

Cũng không thể cùng Cố Dực thẳng thắn nói, nữ phụ yêu thầm anh nhiều năm, vì muốn gả cho anh mới thiết kế như vậy. Trên thực tế hai người bọn họ cái gì cũng chưa phát sinh sao?

Nếu lúc này thẳng thắn nói ra, người chịu tội chính là cô, cô cũng quá oan uổng rồi!.

“Cái kia.... nếu tôi nói, tôi mộng du, anh tin tưởng sao?” Vân Hi lại một lần nữa ngẩng đầu nhìn cố Dực, vẻ mặt vô hại hỏi ngược lại?

“Tin tưởng, mặc kệ vợ nói gì, chồng đều sẽ tin tưởng!” Cố Dực vươn tay, nhẹ nhàng vỗ về gương mặt của Vân Hi, cười như không cười mà đáp.

Vân Hi nhịn không được rùng mình một cái, Cố Dực giờ phút này mỉm cười càng giống cá sấu cười, làm cô sởn cả tóc gáy.

“Anh đừng có mà gọi bậy, chúng ta còn chưa có đính hôn!” Vân Hi kháng nghị.

“Rất nhanh thôi!” Cố Dực đạm nhiên mà trả lời.

“Tôi không đồng ý!”

“Trên nguyên tắc, Cô kháng nghị không có hiệu quả.”

“Vì cái gì?”

“Trừ phi cô muốn bị trục xuất khỏi Vân gia, lưu lạc đầu đường xó chợ. Đồng thời, bởi vì cô cự tuyệt tôi, tôi sẽ ——” Cố Dực nói tới đây đột nhiên dừng lại, sau đó cúi đầu tới gần Vân Hi, ở bên tai của cô bổ sung thêm một câu, “Làm cô chết không có chỗ chôn.”

Dùng ngữ khí ôn nhu nhất, nói lời tàn nhẫn nhất.