Chương 22

"Thế nào?" Tần Tiễn Mặc thấy ý kiến của mình không tệ, quay sang chào ông chủ tiệm chụp ảnh: "Chú ơi, cháu xem ở đây có những phong cách nào, có thể chụp nhiều kiểu."

Khương Giang: "..."

Cậu ngây người một lúc, túm lấy vạt áo Tần Tiễn Mặc: “Tớ không muốn chụp."

Tần Tiễn Mặc không hiểu: "Tại sao? Sao vậy? Giang Giang không muốn để lại nhiều ảnh để chúng ta hồi tưởng sao?"

Khương Giang: Nhưng tớ không muốn chụp kiểu ảnh như vậy.

Cậu cúi đầu, có vẻ hơi ngượng ngùng: “Tớ đói rồi, muốn ăn thịt nướng."

Tần Tiễn Mặc nghe vậy thì bật cười, véo má cậu: "Sao miệng vẫn thèm ăn thế."

Khương Giang phản bác trong lòng: Tớ mới không thèm ăn!

"Vậy... ăn xong rồi quay lại?" Tần Tiễn Mặc hơi cúi người, nhìn thẳng vào Giang Giang, nghiêm túc hỏi ý kiến của cậu.

Khương Giang mím môi, đành chịu: "Thôi được rồi, phiền phức quá, cứ dùng bức này đi."

Nói xong, cậu vội vàng bổ sung: "Nhưng chỉ được in một tấm, không được để ở ký túc xá."

Tần Tiễn Mặc không vui lắm: "Để ở ký túc xá tốt biết bao, người đến ký túc xá của chúng ta sẽ thấy ngay mối quan hệ của chúng ta tốt như thế nào."

Lúc này, không chỉ Vương Minh và Trần Phác mà tất cả những người đến ký túc xá của họ đều vây quanh bức ảnh này.

Khương Giang càng thấy không ổn, cậu liếc nhìn ông chủ đang giả vờ nghiêm túc chỉnh máy tính, cố nén xấu hổ nói với Tần Tiễn Mặc: "Chẳng lẽ cậu muốn họ cứ nhìn chằm chằm vào ảnh của tớ sao? Lỡ như họ đều muốn làm bạn với tớ thì sao..."

Khi nói những lời này, cậu xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống, lời này thật quá vô lý nhưng không còn cách nào khác, Tần Tiễn Mặc lại đặc biệt tin.

Quả nhiên, khi nói như vậy, mặt Tần Tiễn Mặc lập tức lạnh đi, sau đó xoa đầu Khương Giang, sợ hãi nói: "Vẫn là Giang Giang nghĩ chu đáo."

Khương Giang: "..."

Cứ như vậy, cuối cùng Tần Tiễn Mặc lấy hai bức ảnh, mỗi bức đều được đóng khung, lúc ra ngoài thì dùng túi xách, tay còn lại anh ôm vai Khương Giang: "Về phòng cậu để một bức, phòng tớ để một bức, bây giờ để ở chỗ tớ trước."

Khương Giang gật đầu, bây giờ cậu cũng không muốn nhìn lắm, nhìn thấy bức ảnh đó là mặt cậu lại không kiềm được mà đỏ bừng.

Ban đầu Tần Tiễn Mặc định đổi ảnh đại diện thành bức ảnh này, vừa rồi nghe Khương Giang nói vậy, anh cảnh giác vô cùng, cuối cùng vẫn không dùng làm ảnh đại diện, mà dùng làm hình nền.

Biết được chuyện này, Khương Giang còn lén vỗ ngực, may quá may quá.

——