Chương 1

Nhơ bẩn ầm ĩ, trong nháy mắt hóa thành hư vô, ánh mắt mờ đi để lại ảo ảnh không biết là gì.

Ngôn Tư Hạ từ từ mở hai mắt ra, tầm mắt rơi vào trong nắng sớm nhu hòa. Cảnh tượng này lập tức vụt ra

"Đau."

Ngực đau đớn giống như bị xé roạc ra, nói rõ cô về tới bên kia của thực tại.

Bác sĩ nói cô đã hôn mê suốt hai mươi sáu ngày sau sự cố xe lửa.

Ngôn Tư Hạ có hơi hoảng hốt cử động các đốt ngón tay, vô thức lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số, nhưng chỉ nghe thấy giọng nói hờ hững người máy.

“Xin lỗi, số cô gọi là số trống...”

Ngôn Tư Hạ sững sờ một chút, mình đang làm gì vậy Dãy số này là cái gì nữa?

Vì sao sau khi tỉnh lại mình luôn vô thức làm một số điều khó hiểu vậy...

*

Đây là kỳ nghỉ hè cuối cùng của Ngôn Tư Hạ. Đến lúc cô vĩnh biệt cuộc sống vườn trường.

Ngôn Tư Hạ đã cầu nguyện vô số lần, nếu có thể làm lại thì tốt biết mấy, cô nhất định phải cố gắng có được cuộc sống khác.

Sau đó, mặc kệ có kết cục hoàn mỹ hay không, nhất định cố gắng hết sức để đến bên người ấy.

Giữa đêm khuya, xe lửa vẫn chui qua hang núi, từng đợt ù ù làm Ngôn Tư Hạ rất không thoải mái. Cô lăn qua lộn lại, chỉ có thể bịt chặt lỗ tai, sau đó nghe thấy một giọng nói truyền đến.

“Thật sự muốn trùng sinh làm lại từ đầu sao?"

Là đang hỏi bản thân phải không? Ngôn Tư Hạ nghi hoặc lên tiếng.

“Dù cho phải trả giá lớn?”

Trả giá lớn sao? Tuy Ngôn Tư Hạ do dự nửa giây, nhưng giọng điệu lại kiên định nói: "Dù cho có trả giá lớn thế nào cũng muốn trùng sinh một lần.”

“Được, hy vọng cô có một hành trình tuyệt vời.”

"Có ý gì?" Chỉ là, Ngôn Tư Hạ còn chưa kịp hỏi ra miệng thì nghe “Bùm” một tiếng.

"A~"

Và bản tin ngày hôm sau phát tin: Đêm qua, chuyến xe lửa Z270 quốc gia của chúng ta từ thành phố S đến thành phố X, giữa đường gặp sự cố không may sập hầm xụp, chưa rõ thương vong.

*

“Bốp" Một cái tát giáng xuống, năm ngón tay lập tức hiện lên gương mặt trắng nõn, nón bừng.

"Mày là cái thá gì mà dám nói không với tao!"

Nước mắt không khống chế được đảo quanh hốc mắt, Ngôn Tư Hạ cắn mạnh môi dưới, toàn thân vì ấm ức mà run rẩy.

Nhưng dù có như vậy, cô vẫn có bộ dạng ngẩng cao đầu không có chút muốn nhận sai, động lòng người lại mang theo chút quật cường.

"OK, chuẩn bị cảnh tiếp theo!"

Ngôn Tư Hạ cầm theo váy rộng thùng thình, lặng lẽ xuyên qua đám người đến khu nghỉ ngơi, đã hai tháng liên tục, mỗi ngày cô đều ngủ không đủ ba tiếng.

Bên cạnh truyền đến cơn gió mát, cô biết đó là của bạn bè kiêm trợ lý của mình Nhạc Vân Sơ. Ở giới giải trí này, dù cẩn thận từng ly từng lý đến đâu, giây tiếp theo cũng sẽ bị phản bội, Ngôn Tư Hạ chỉ tin tưởng mình cô ấy.

"Quay xong cảnh cuối cùng, hôm nay còn lịch trình gì không?” Giọng điệu lười biếng của Ngôn Tư Hạ vang lên, mặc dù mệt muốn chết nhưng vẫn không thể dễ dàng ngủ ở nơi như thế được.

"Ba giờ chiều ghi hình chương trình “Chị gái đến rồi”, chín giờ tối có Talk show, mười một giờ ba mươi chụp cho tạp chí..."

Nhìn thấy Ngôn Tư Hạ mệt mỏi như thế, Nhạc Vân Sơ có hơi đau lòng, cho nên chỉ nói lịch trình trước mười hai giờ, cô ấy biết đây là thời kỳ sự nghiệp của cô đang đi lên, công ty sắp xếp nhiều lịch trình như thế cũng là vì muốn tốt cho cô. Hơn nữa Ngôn Tư Hạ cũng không nói gì, chỉ là trong lòng nhịn không được âm thầm trách móc.

“Một lúc nữa Phàm Duật sẽ đến đón mình, cùng với cậu hoàn thành lịch trình ngày hôm nay.”

“Ừm.” Ngôn Tư Hạ lười biếng lên tiếng, không nói chuyện.

Bên trong xe, Phàm Duật vừa lật cổ phiếu công ty xem, vừa nói: “Tối qua tôi gặp tổng giám đốc Vương, anh ta nói rất thích cô, có thời gian cùng nhau ăn cơm."

Ý tứ không thể rõ ràng hơn.

Còn nhớ lúc đầu, thời điểm cô chọn hợp tác với Phàm Duật, bởi vì anh ta từng nói anh ta sẽ cố gắng để cô không phải đυ.ng "quy tắc ngầm” là một nghệ sĩ sạch sẽ.

Anh ta đảm bảo bất kể tương lai Ngôn Tư Hạ có phát triển thế nào cũng sẽ bảo vệ phần sạch sẽ này của cô, làm cho chảo nhuộm lớn trong giới giải trí vẫn tồn tại sự đặc biệt như vậy.

Đây là nguyên nhân Ngôn Tư Hạ chọn anh ta.

Nhưng hai năm gần đây, Ngôn Tư Hạ càng ngày càng đi lên. Đại ngôn càng ngày càng nhiều, giá trị con người cũng tăng, dưới hấp dẫn của danh lợi tiền tài, ý định ban đầu của anh ta còn không?

"Có thời gian tôi sẽ suy nghĩ.”

Tuy rằng chán ghét, nhưng tạm thời không muốn tranh cãi gì với Phàm Duật, chỉ có thể mơ hồ tùy ý một chút.

Nhận ra tâm trạng của cô, Phàm Duật cũng rất tự nhiên chuyển đề tài: “Hình tượng định vị được không?"

Đây là chương trình giải trí đầu tiên của Ngôn Tư Hạ sau ba năm kể từ khi ra mắt, đều nói hình tượng lần đầu tiên rất quan trọng, công ty cũng rất coi trọng, mở không dưới hai mươi cái hội nghị quan trọng.

“Thuận theo tự nhiên đi, game show sắp tới sẽ không tránh khỏi có sai sót."