Chương 18

Hành động của Phong Diệc chẳng phải là một ví dụ sao, bởi vậy các tân khách rất nhanh đã phục hồi tinh thần lại, đi theo lời của MC liên tiếp vỗ tay.

Người dẫn chương trình lặng lẽ lau mồ hôi trên trán, ngược lại tiếp tục hỏi Tịch Dạng, "Vậy Tịch tiên sinh, cậu có nguyện ý để Phong tiên sinh trở thành một nửa khác của cậu hay không, từ nay về sau vĩnh viễn yêu anh ấy, an ủi anh ấy, tôn trọng anh ấy, bảo vệ anh ấy, giống như cậu yêu chính mình. Bất luận anh ấy ốm đau hay khỏe mạnh, nghèo khó hay giàu có, vẫn trung trinh với anh ấy, cho đến khi rời khỏi thế giới này."

"... Tôi đồng ý." Tịch Dạng nói.

Sau đó tay cậu có chút run rẩy cầm lấy một chiếc nhẫn khác từ trong khay, cúi đầu đeo lên ngón áp út, mà cặp mắt đen trắng phân minh kia chưa từng chảy nước mắt không biết từ lúc nào đã đỏ lên, bơi ra một tầng hơi nước mỏng manh.

Nhìn cậu như vậy, hô hấp Phong Diệc đột nhiên cứng lại, giống như là bị nước mắt kia làm bỏng mặt.

Vốn kế tiếp còn có không ít quy trình phải đi, MC sợ Phong Diệc lại không phối hợp nên trực tiếp bỏ qua, dùng tốc độ nhanh nhất kết thúc nghi thức.

Sau đó chính là phân đoạn mời rượu của người mới cho các tân khách ở đây, nhưng hiển nhiên ngay cả công phu bề ngoài Phong Diệc cũng không muốn làm, sau khi nghi thức kết thúc, anh bỏ lại Tịch Dạng trực tiếp rời khỏi hiện trường.

Mà đến khi Tịch Dạng đuổi theo đã không tìm thấy bóng dáng của anh.

"Tiểu Dạng, Phong Diệc đi đâu rồi?" Tịch Sách chạy tới hỏi.

Tịch Dạng lắc đầu: "Không biết."

"Vậy mời rượu kế tiếp......"

"Không đi." Tịch Dạng nói xong tháo nơ trên lễ phục, đưa ly rượu trong tay cho Tịch Sách, "Con về nhà tìm anh ấy."

Phong Diệc không có ở đây, những người đến dự tiệc cưới này trong mắt cậu chẳng là gì cả.

Tịch Sách ngẩn người, hỏi, "Vậy bên người nhà họ Phong xử lý thế nào?"

"Không cần để ý bọn họ." Tịch Dạng không có biểu tình gì nói một câu, giờ phút này tâm tình của cậu đã bình tĩnh trở lại, ngoại trừ Phong Diệc không ai biết cách đây không lâu cậu vừa khóc.

Tịch Sách vốn muốn nói làm như vậy có thể quá thất lễ hay không, nhưng nghĩ lại, Tịch Dạng vốn là vì nhiệm vụ mà đến, bất cứ lúc nào cũng có thể bứt ra, không cần phải quá mức nịnh nọt nhà họ Phong.

Huống hồ hành động của Phong Diệc hôm nay cho dù chỉ là cha trên danh nghĩa của Tịch Dạng, ông cũng cảm thấy tức giận, đừng nói bản thân Tịch Dạng.

Mà Tịch Sách cũng đột nhiên ý thức được, nhiệm vụ Tịch Dạng lẻn vào nhà họ Phong chỉ sợ sẽ không quá thuận lợi.

Cùng lúc đó, tiệc rượu trong viện đã mở tiệc lại chậm chạp không thấy người mới đến mời rượu, quản gia đi tìm người vội vàng chạy tới nhỏ giọng nói nhỏ vài câu bên tai Phong lão gia tử.

Lão gia tử dùng sức vỗ tay vịn xe lăn, nén giận trầm giọng dặn dò, "Đi qua chào hỏi đám truyền thông kia, cái gì không nên viết thì đừng viết, để bọn họ đều tự quản tốt tay và miệng của mình."

Mà các tân khách ở đây phỏng chừng đã mơ hồ đoán được đã xảy ra chuyện gì, đều mắt nhìn mũi nhìn tâm nên ăn nên uống, ai cũng không chủ động đi hỏi đôi người mới kết hôn kia đi nơi nào.

————————————————————

Tịch Dạng nhìn biệt thự độc lập trước mắt, có chút cận hương tình kiếp mà sợ hãi dừng bước.

Đã lâu lắm rồi kể từ khi cậu tới đây.

Không có việc gì Tiểu Uyển số 1.

Phong Diệc đã từng bố trí nơi này làm phòng cưới tặng cho cậu.

Mà sở dĩ có cái tên như vậy là bởi vì lúc hai người bọn họ từng đi chơi, ở trên núi đυ.ng phải một thầy bói, đối phương chỉ vào tên Tịch Dạng nói: "Dạng, tên này không được hay không, sợ là sau này tên nhóc sẽ gặp nhiều tai nạn khó khăn, mệnh đồ nhấp nhô."

Bởi vì lúc đó Phong Diệc tức giận, lại sợ Tịch Dạng suy nghĩ nhiều, còn muốn đè nén khuyên bảo cậu, "Lão già kia vừa nhìn đã biết là một tên lừa đảo lừa gạt, hãm hại lừa gạt, em đừng tin ông ta."

Quay đầu lại chính mình lại mê tín mà tìm nhà đầu tư bất động sản, thật sự ra giá trên trời làm cho người ta đổi tên tiểu khu chính mình cư trú thành "Không việc gì Tiểu Uyển".

Tịch Dạng nhớ rõ kiếp trước chính là ở chỗ này, lúc đó tính cách Phong Diệc còn không lạnh lùng như bây giờ, anh mời một đống bạn bè, sau đó trước mặt những người đó quỳ một gối trước mặt cậu cầu hôn cậu.