Chương 383

"Không, tôi tìm cô". Bạch Cẩn Nhàn tựa vào khung cửa, khoanh tay nhìn cô. Giản Mạn hoang mang, cô với Bạch Cẩn Nhàn căn bản không quen không thân, tìm cô làm gì?

"Chị vào đi".

Bạch Cẩn Nhàn không nhúc nhích, "Tôi không vào đâu, đứng đây nói chuyện cũng được".

"Có chuyện gì vậy ạ?".

Bạch Cẩn Nhàn trầm ngâm nhìn cô một lúc rồi mới nói: "Cô không thích nó đúng không?".

Đang kiểm tra sao?

Nhưng không phải Bạch Cẩn Nhàn ghét Tô Khánh Hoa và Bạch Mạc Dương sao? Quan tâm đến chuyện này làm gì? Hay là cô ta đang giúp Lý Uẩn Thu điều tra?

Cô nhất thời khó hiểu mục đích hôm nay Bạch Cẩn Nhàn đến đây, nhưng dù là mục đích gì đi chăng nữa, cô cũng sẽ nói những lời hay ý đẹp: "Anh ấy tính tình ôn hòa, lại đối xử với em rất tốt. Sao em lại không thích được?".

Bạch Cẩn Nhàn cau mày, "Rõ ràng đêm đó tôi thấy nó bế một người phụ nữ khác về nhà, chồng cô ra ngoài nɠɵạı ŧìиɧ, cô không những không làm ầm lên còn giúp nó che đậy. Cô bị ngu hay là không yêu nó?".

Giản Mạn nghĩ một lúc mới nhớ ra Bạch Cẩn Nhàn đang nói đến cái đêm cô bị Dương Khâm Kiệt chuốc thuốc mê, cô cười trộm, cô là người phụ nữ đó mà.

"Cười cái gì?".

Giản Mạn nhịn cười, nghiêm túc nói: "Không có gì đâu ạ. Giữa vợ chồng quan trọng nhất vẫn là tin tưởng nhau. Em tin anh ấy sẽ không làm điều có lỗi với em".

"Ha ha". Bạch Cẩn Nhàn cười khẩy, mỉa mai nói: "Tin ai không tin lại đi tin lời đàn ông, ngu ngốc".

"....". Không phải tôi tin đàn ông, mà tôi biết sự thật nó như thế nào.

Bạch Cẩn Nhàn đứng thẳng, "Đêm đó tận mắt tôi đã nhìn thấy nó đi vào khách sạn Seven Days, trước đó còn nhìn thấy người của Dương Khâm kiệt bế Hiên Hiên vào khách sạn. Về đến nhà tôi lại thấy nó bế cô ca sĩ đó về nhà".

Giản Mạn chớp mắt, không đúng, chuyện này hoàn toàn khác với những gì mà Bạch Mạc Dương đã nói với cô, anh nói anh đến đồn cảnh sát đón cô, nhưng sao bây giờ Bạch Cẩn Nhàn lại nói Bạch Mạc Dương đã đến khách sạn cứu cô?

Nói như vậy, chẳng lẽ anh đã phát hiện ra thân phận Hiên Hiên của cô rồi hay sao?

Giản Mạn tái mặt, loạng choạng lùi về phía sau.

Nhìn phản ứng của cô, Bạch Cẩn Nhàn càng khó hiểu cau mày, lẽ nào Giản Mạn thật sự yêu Bạch Mạc Dương?

"Chắc cô cũng biết nó là người như thế nào. Người luôn gọn gàng như nó, ấy vậy mà đêm hôm đó khi Hiên Hiên gặp chuyện, nó đã không thèm thay đồ mà mặc đồ ngủ vội vàng chạy đến. Chỉ riêng điều đó thôi đã đủ chứng minh Hiên Hiên quan trọng với nó như thế nào rồi".

Giản Mạn lả người, tại sao anh đã nhận ra cô là Hiên Hiên lại không vạch trần cô?

"Tôi muốn ở một mình".

Thấy sắc mặt cô tái nhợt, Bạch Cẩn Nhàn có chút áy náy, cô làm vậy là đúng hay sai đây?