Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Trọng Sinh Vợ Tôi Trở Nên Ngọt Ngào

Chương 377

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Đây là ảnh chụp lúc Mạc Dương đến quán bar Chu Bát". Bạch Ích Thần mở ra xem, Lý Uẩn Thu cũng nghiêng người nhìn, quả thật Bạch Mạc Dương có đến đó. Hai người đều có chút khó tin đồng loạt nhìn về phía Bạch Mạc Dương.

Bạch Mạc Dương đang ngồi uống trà, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, như thể mình không hề liên quan.

Dương Khâm Minh cũng quay đầu nhìn lại, từ trước đến nay cứ nghĩ Bạch Mạc Dương mắc bệnh nan y cho nên mới không hề quan tâm, chỉ chờ Bạch Mạc Dương chết, hắn sẽ ôm hết toàn bộ số cổ phần đó.

Trước vẻ điềm tĩnh của Bạch Mạc Dương, Dương Khâm Minh có chút ngưỡng mộ, hắn không ngờ anh lại bình tĩnh như vậy, lại cảm thấy mình không tài nào nhìn thấu được anh.

Vừa nãy Lý Uẩn Thu nói sức khỏe của Bạch Mạc Dương đang dần hồi phục, ho cũng không nặng như trước nữa, một linh cảm chẳng lành dấy lên trong lòng.

Hắn không thích cảm giác này một chút nào, giống như mọi chuyện sắp thay đổi vậy, điều này khiến hắn rất bực mình, hắn chỉ muốn mọi thứ trở lại như cũ.

Dương Khâm Minh lại nói tiếp: "Mặc dù camera ở khách sạn đã bị cắt hết, nhưng tôi đã tìm được một vài nhân chứng và đã xác nhận được rằng đêm đó Mạc Dương đã vào khách sạn và đưa cô ca sĩ đó rời đi. Ngoài ra, Lệ Ích Khiêm cũng có mặt ở đó, nếu muốn mọi người có thể đối chất với hắn. Hoặc tôi có thể mời nhân chứng đó đến đây".

Bạch Ích Thần đặt ảnh lên bàn, chăm chú nhìn Bạch Mạc Dương, chờ anh đưa ra một lời giải thích hợp lý, nhưng anh vẫn cúi đầu uống trà mà không hề quan tâm.

Bạch Ích Thần dời tầm mắt sang Vu Kiến Tương đang đứng phía sau, "Nói cho tôi biết".

Vu Kiến Tương sợ hãi rùng mình, tiến lên hai bước rồi cúi đầu chào Bạch ích Thần, lén lút nhìn Bạch Mạc Dương, nói với vẻ lo lắng: "Thưa lão gia, chuyện này...".

"Nói xong chưa?". Bạch Mạc Dương ngắt lời, nhìn Dương Khâm Minh.

Dương Khâm Minh ngồi thẳng dậy, "Chừng đó còn chưa đủ sao?".

Bạch Mạc Dương nháy mắt với Vu Kiến Tương, anh lập tức ngoan ngoãn lùi về phía sau.

"Tôi đang không biết là anh đang cố chứng minh điều gì nữa". Bạch Mạc Dương vẫn giữ vẻ mặt ôn hòa, lời nói nhẹ nhàng, "Đang cố chứng minh Dương Khâm Kiệt muốn làm nhục người khác, hay là đang chứng minh tôi thực thi công lý đây?".

Dương Khâm Minh bị mấy lời này làm cho câm nín, vốn tưởng Bạch Mạc Dương đang nghĩ cách ngụy biện cho mình, nhưng không ngờ anh lại thẳng thắn thừa nhận, đúng là khó đoán.

Phải mất mây giây hắn mới định thần lại, "Nói như thế cậu chính là người đã đá gãy cái đó của Khâm Kiệt?".

Bạch Mạc Dương nhướng mày, "Tiêu hủy công cụ gây án thì có gì sai?".

Hắn lại không nói nên lời, Dương Khâm Minh nuốt xuống lửa giận trong lòng, nắm chặt tay, lạnh lùng nói: "Chỉ vì hạng người lăng loàn đó mà cậu đã tống Khâm Kiệt vào tù, thậm chí còn phá hủy cuộc đời nó...".
« Chương TrướcChương Tiếp »