Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Trọng Sinh Vợ Tôi Trở Nên Ngọt Ngào

Chương 282

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Cẩn Nhàn". Từ Thư Nam gật đầu, có lẽ là Cẩn Nhàn đã nói cho Tiểu Mẫn biết, nhưng...."Sao cô ấy biết được?".

"Gặp tối qua".

Từ Thư Nam nhíu mày, "Khó quá. Nếu tiểu Mẫn đã biết thì sẽ có người khác biết. Nếu như thân phận Hiên Hiên bị lộ, nhất định Bạch lão gia sẽ tức giận, người ấy của Sở gia sao lại biến mất, cậu quên rồi à?".

Nghĩ đến cảnh ban sáng Bạch Cẩn Nhàn đưa Lý Uẩn Thu đến đây, giữa ấn đường lộ ra vẻ mệt mỏi, "Tôi sẽ bảo Ích Khiêm trông chừng".

"Đó không còn là Bạch Cẩn Nhàn ngày xưa nữa. Cậu nghĩ cô ấy sẽ nghe lời Ích Khiêm? Hay là chúng ta nói sự thật với cô ấy...".

"Không được, chị ấy sẽ không chịu được".

"Vậy cứ để cô ấy cứ hiểu lầm mãi như thế hay sao? Xem cậu như kẻ đã gϊếŧ mẹ cô ấy?".

Bạch Mạc Dương nhíu mày, mím môi không đáp.

Từ Thư Nam lại nói: "Cô ấy sớm đã không còn là Bạch Cẩn Nhàn vô tư ngày nhỏ nữa rồi. Nhìn xem bây giờ cô ấy thay đổi như thế nào? Trong mắt chỉ tràn ngập sự hận thù. Cũng đã quên cậu đã đối tốt với mẹ cô ấy như thế nào rồi. Bây giờ ngoài hận thù ra, không còn gì nữa. Có lẽ cô ấy sẽ không yếu đuối như cậu nghĩ, biết đâu cô ấy có thể chấp nhận được thì sao?".

Bạch Mạc Dương im lặng, một lúc lâu sau mới nói: "Chủ quán bar Chu Bát đã vào đồn rồi, Giản Mạn không đến đó hát được nữa, tôi sẽ sắp xếp chỗ mới cho cô ấy".

Từ Thư Nam cau mày, "Tôi nghĩ mãi không hiểu nổi. Đã biết ông nội không ưa tại sao còn cố chấp đi hát? Nếu như cứ thế bỏ việc đi là xong, việc gì cứ phải chuốc lấy phiền phức vào thân làm gì cơ chứ?".

"Đó là ước mơ của cô ấy".

"Ước mơ gì? Làm ca sĩ?". Từ Thư Nam bất lực lắc đầu, "Tại sao phụ nữ đều muốn vào ngành giải trí hết vậy? Danh lợi quan trọng đến vậy sao? Không thể bình bình yên yên mà sống cuộc sống giàu sang này à?".

Bạch Mạc Dương lạnh lùng liếc Từ Thư Nam, "Về đi".

"Cứ làm quen đi, kiểu gì chả gặp họa". Từ Thư Nam cầm hộp thuốc đi ra ngoài, nhớ tới gì đó lại quay đầu, "Ngày mai là sinh nhật tiểu Mẫn, tổ chức một bữa, cậu có đi không?".

"Không".

"Đi đi mà, không thì ngày nào tôi cũng dẫn nó theo, nhìn cậu với chị dâu ân ái, chắc nó sẽ bỏ cuộc thôi".

Ân ái.

Ý hay lắm.

Bạch Mạc Dương gật đầu, "Được đó".

Từ Thư Nam, "....". Đồ cáo già!

-----

Nhà cũ Bạch gia,

Chú Phúc vào nhà bếp, cung kính cúi đầu với Bạch Ích Thần, "Lão gia, người của Dương gia đến rồi, đang đợi bên ngoài ạ".

Dương Uyển Phi đang đút thức ăn cho con liền khựng lại, vài giây sau mới tiếp tục, "Sênh nhi giỏi quá, nào há miệng ra, ăn một thìa nữa nhé".

Chu Nhạc Thành Ngẩng đầu nhìn ra cửa, Dương Uyển Phi đá chân anh, anh mới giật mình quay đầu lại, tiếp tục ăn.

Lý Uẩn Thu vẻ mặt không vui, "Đến làm cái gì?".

"Ông ấy nói muốn gặp lão gia ạ".

"Có chắc là hắn muốn gặp Ích Thần không?".

Từ Khi Uyển nhi sinh con, thỉnh thoảng Dương Khâm Minh vẫn mang đồ chơi đến nói muốn gặp Sênh nhi, nhưng bà không cho. Lần trước đã nói rõ ràng với nhau rồi, bây giờ lại không mời mà đến, không ngạc nhiên mới lạ.
« Chương TrướcChương Tiếp »