Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Trọng Sinh Vợ Tôi Trở Nên Ngọt Ngào

Chương 136

« Chương TrướcChương Tiếp »
Biểu cảm trên mặt cô đông cứng lại, trái ngược với ý nghĩ đen tối của cô, lời vừa thốt ra lại làm cô không hẹn mà lộ ra tâm tư của bản thân.

Giản Mạn lúc này thật muốn cắn lưỡi tự vẫn, tự nhiên chuốc họa vào thân làm gì không biết.

“Chuyện hôm nay, cảm ơn em”. Nhìn thấy gương mặt đỏ bừng của cô gái trước mặt, ý cười trong đôi mắt của anh càng rõ hơn.

Giản Mạn xấu hổ cúi đầu, “Đừng khách sáo, đều là quan hệ hợp tác, đôi bên có lợi. Với lại, đây là việc mà một người vợ nên làm”.

Ý cười nhàn nhạt trong mắt anh ngưng trệ, sau đó khôi phục lại bình thường, nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện ý cười đó không còn chân thật như trước nữa, “Ghét?”.

Giản Mạn cười xua tay: “Không có”.

“Nhưng em vẫn còn vướng bận chuyện nụ hôn kia”. Bạch Mạc Dương chậm rãi nói.

Không còn đường lui, cô cũng ngầm khẳng định: “Quả thật có một chút, dù sao đó cũng là nụ hôn đầu của em. Với một cô gái thì nó rất quý giá, thứ đáng nhẽ ra phải dành cho người mình yêu…vậy mà vô duyên vô cớ bị lấy mất”.

Trên mặt cô hiện lên vẻ áy náy, “Nếu có thể, sau này hợp tác hãy tránh việc tiếp xúc thân mật như vậy”.

Bạch Mạc Dương gật đầu, lịch sự nói: “Xin lỗi, sẽ không có lần sau”.

“Cảm ơn”.

Bạch Mạc Dương mỉm cười, hất cằm về hướng phòng tắm: “Đi tắm đi”.

Giản Mạn quay người đi vào phòng tắm, sau khi nói ra cô cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Lúc bước ra ngoài, tình cờ nhìn thấy Bạch Mạc Dương đang ngồi ở sô pha, đó là chỗ ngủ của cô mà?

“Sao anh chưa ngủ?”.

Bạch Mạc Dương chỉ vào giường, “Để bù đắp, đêm nay em ngủ trên giường đi”.

Giản Mạn vội vàng lắc đầu, giọng điệu lo lắng, “Sao có thể chứ? Thời tiết càng ngày càng lạnh, với sức khỏe của anh, lỡ cảm lạnh thì sao?”.

Bạch Mạc Dương cau mày, “Em nghĩ anh yếu đến mức đó?”.

“Không có…”. Nếu anh bị bệnh, cô sống nổi không?

Nghe thấy lời cô nói, Bạch Mạc Dương cũng không ép cô nữa, đứng dậy đi về phía giường, sau đó quay lại nhìn cô, “Trùng hợp”.

“Hả?”. Nói gì vô tri vậy?

“Đó cũng là nụ hôn đầu của anh”.

“…..”.

“Còn nữa….hương vị rất ngon”.

“….”.

“Ngủ ngon”.

“Ngủ ngon…”.

Giản Mạn nằm trên sô pha, tim đập thình thình, thật sự rất khó chịu, trái tim vốn đã tĩnh lặng trở lại bỗng nhiên vì câu nói của anh mà trở nên bối rối…

Và thủ phạm gây ra điều đó….đã đánh một giấc ngon lành!

Thật không công bằng.

Không phục, cô bật dậy, nhìn người đàn ông trên giường, “Bạch Mạc Dương, em có chuyện muốn nói”.
« Chương TrướcChương Tiếp »