Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Trọng Sinh Vợ Tôi Trở Nên Ngọt Ngào

Chương 113

« Chương TrướcChương Tiếp »
Phương Thành vẻ mặt đầy nghi ngờ, anh trầm mặc nhìn cô.

Giản Mạn bấy giờ mới nhận ra mình lỡ lời, cười trừ: “Tôi có việc nhờ anh. Cho nên cũng tìm hiểu xem sở thích của anh là gì trước để anh có thể giúp đỡ tôi tận tình hơn”.

Phương Thành nhìn cô, sau đó nhìn đồng hồ, “Đã từng thôi”.

Nói cách khác, khẩu vị của anh giờ đã thay đổi rồi.

Giản Mạn sửng sốt một chút, cũng không hỏi lại, “Xin lỗi, để tôi gọi phục vụ đổi cho anh”.

“Không cần đâu”. Phương Thành ngẩng đầu, “Cô giản muốn tôi giúp cô đệ đơn ly hôn sao?”.

Giản Mạn không mấy ngạc nhiên khi Phương Thành biết chuyện này, trước khi cô đập đầu sống chết đòi từ hôn, giới thượng lưu ở Thiên Hải cũng đã xảy ra nhiều rắc rối rồi.

Phương Thành nổi tiếng là luật sư vàng, sớm đã tiến vào giới thượng lưu, biết điều này cũng không có gì đáng kinh ngạc.

Chỉ là cô đã đăng ký kết hôn thì ly hôn cái gì?

“Không”.

Phương Thành nhướng mày, “Vậy cô tìm tôi làm gì?”.

“Tôi muốn nhờ anh soạn giúp tôi một hợp đồng có hiệu lực pháp lý”. Giản Mạn kể cho anh nghe về cuộc hôn nhân bí mật của mình, đồng thời cũng kể cho anh nghe về thỏa thuận giữa Bạch Mạc Dương và mình.

Phương Thành ngạc nhiên, “Tôi có thể hỏi cô Giản vài câu không?”.

“Được”.

“Đã nói là hôn nhân bí mật, tại sao lại kể cho tôi?”.

“Tôi không phải luật sư, tôi sợ có sơ hở trong bản hợp đồng”.

“Chuyện đơn giản như vậy cô tùy ý tìm một luật sư bình thường là được rồi. Sao lại tìm tôi. Cô nên biết rằng chi phí thuê tôi rất cao”.

Giản Mạn hiểu ý anh, thuê một luật sư giỏi như anh chỉ để soạn thảo hợp đồng thì hơi quá đáng, nhưng…. “Tôi không tin người khác”.

“Cô tin tôi?”.

“Ừm”. Giản Mạn không nghĩ ngợi đáp, anh là sư huynh của cô, không tin anh thì tin ai?

Tuy nhiên, nhìn thấy sự bối rối trong mắt anh, cô đổi cách khác nói: “Thật ra, lý do thuê anh cũng rất đơn giản. Đầu tiên, tôi không thiếu tiền. Thứ hai, chuyện này là bí mật, tôi không thể tin những luật sư bình thường khác. Anh là luật sư có tiếng ở Thiên Hải, anh sẽ không hủy đi danh tiếng kim bài của mình chỉ để bán thông tin cá nhân của tôi, có đúng không?”.

Phương Thành trầm mặc, sau đó gật đầu: “Buổi tối tôi sẽ gửi bản thảo qua cho cô, sau khi xác nhận không có vấn đề gì, ngày mai tôi sẽ in ra gửi cho cô”.

“Được rồi, tôi phải thống nhất hợp đồng với Bạch Mạc Dương. Có chỗ nào chưa được tôi sẽ báo cho anh”.

“Được”.

“Cảm ơn luật sư Phương”.

“Việc nên làm thôi”. Phương Thành nói xong liền đứng dậy, “Tôi còn có việc, xin phép về trước”.

Giản Mạn có chút bất đắc dĩ, nhưng vẫn lịch sự nói: “Luật sư Phương đi đường cẩn thận”.

----

Ngày hôm sau, cô cứ nghĩ vẫn có thể gặp lại Phương Thành, nhưng không, anh đã niêm phong bản hợp đồng và sắp xếp trợ lý đưa đến cho cô.

Giản Mạn thất vọng, nhưng cô cũng hiểu cho anh, luật sư nổi tiếng thì rất bận rộn, sao có thể bỏ thời gian vàng bạc ra đến gặp cô chỉ vì hợp đồng nhỏ này.

Nhưng đều ở cùng một thành phố, cô vẫn còn nhiều thời gian gặp lại anh.

Buổi tối, cô ngồi trên sô pha đọc sách, mãi đến khi bên ngoài yên tĩnh, cô mới đặt sách xuống, lấy bản hợp đồng trong túi xách ra kiểm tra lại một lượt, cô đặt bút ký xuống, sau đó thở dài một hơi, đứng dậy đi lại giường.
« Chương TrướcChương Tiếp »