Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Trọng Sinh Vợ Tôi Trở Nên Ngọt Ngào

Chương 103

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bạch Mạc Dương ngước nhìn Giản Mạn.

Cô vội vàng nháy mắt với anh, ra hiệu cho anh đi ngăn cản Dương Uyển Phi lấy chăn đi.

Bạch Mạc Dương vờ như không hiểu, quan tâm hỏi: “Mắt em bị gì à?”.

Dương Uyển Phi đứng ở tủ quần áo vội vàng quay sang, “Mạn Mạn, mắt em bị gì thế?”.

Giản Mạn nhìn Dương Uyển Phi cười cười, “Không có gì ạ, hơi nóng bốc lên nên mắt em hơi khó chịu”.

“Cẩn thận bỏng nhé”.

“Dạ”. Giản Mạn xoay người, trừng mắt nhìn anh.

Bạch Mạc Dương ngẩng đầu, “Em nhìn chằm chằm anh làm gì?”.

“Anh đẹp trai nên em nhìn được chưa?”.

Bạch Mạc Dương cười ấm áp, “Được”.

Ý tứ tức giận cũng không nghe ra được, anh ta bị gì vậy?

Dương Uyển Phi bê chăn, mỉm cười chào hỏi rồi đi ra ngoài.

Thấy cửa đóng lại, Giản Mạn buông thìa quay sang chất vấn: “Chăn đem đi hết rồi, lấy cái gì em trải?”.

“Vậy thì đừng trải”.

“Không ngủ dưới đất thì ngủ đâu?”.

“Giường”.

“Thế còn anh?”.

“Ngủ với em”.

“Mơ đi”. Cô buột miệng nói.

Bạch Mạc Dương nhìn cô, không nói gì, cúi đầu tiếp tục ăn.

“…”. Miệng nhanh hơn não, làm tiểu tổ tông tức giận rồi à?

Giản Mạn điều chỉnh cảm xúc, cô nhẹ giọng giải thích: “Em không có ý gì khác, em sợ anh ngủ không ngon, dáng ngủ em xấu lắm. Em sợ nửa đêm đá anh xuống giường…”.

Bạch Mạc Dương đặt thìa xuống, thư thả dựa vào ghế, ánh mắt thâm thúy nhàn nhạt nhìn cô, “Em nên biết mục đích anh lấy em”.

Giản Mạn không ngờ Bạch Mạc Dương sẽ nói như vậy, kiếp trước, lần đầu tiên ngủ chung phòng, anh đã thú nhận mọi chuyện với cô.

Anh nói cưới cô chỉ để khiến Tô Khánh Hoa và Lý Uẩn Thu yên lòng, dù cho họ có là vợ chồng, anh cũng sẽ không chạm vào cô.

Cô cho rằng kiếp này suy nghĩ của anh cũng giống kiếp trước.

Sau đó cô đề nghị ngủ riêng, anh cũng đồng ý mà không phản đối lấy lời nào.

Nhưng bây giờ anh nói vậy là có ý gì?

Chẳng lẽ là… “Anh muốn có con?”.

Nhưng lần này cô không hỏi trực tiếp vậy được, bây giờ cô và Bạch Mạc Dương đã lĩnh giấy đăng ký kết hôn, họ là vợ chồng hợp pháp.

Là cô đã bất cẩn, cho rằng Bạch Mạc Dương vẫn giống kiếp trước, cô đã phạm sai lầm trong cuộc hôn nhân này, lại rơi vào đường cùng.

Bây giờ không thể cứng rắn được, càng làm hại bản thân.

Nhưng cô phải làm rõ một số chuyện, không thể để mình rơi vào thế bị động, “Em biết anh lấy em chỉ để trấn an các vị trưởng bối trong nhà, em lấy anh cũng không phải tự nguyện. Lý do đầu tiên do thế lực của gia đình anh, thứ hai là do gia đình em hy vọng em có thể lấy anh để rút ngắn hợp tác giữa Giản thị và Bạch thị. Chúng ta cưới nhau cũng vì lợi ích, có phải nên làm một bản hợp đồng không?”.

Bạch Mạc Dương khóe môi cong lên, hất cằm ý bảo cô nói tiếp.

Giản Mạn thấy anh có vẻ quan tâm, dây thần kinh thả lỏng đôi chút, “Em sẽ không bao giờ lợi dụng cuộc hôn nhân này để mưu cầu lợi ích, Bạch thị cũng có thể từ chối hợp tác với Giản thị nếu muốn. Em cũng sẽ diễn tốt vai trò là Nhị thiếu phu nhân Bạch gia. Ở bên cạnh anh, sẽ không có ai chạm vào anh được”.
« Chương TrướcChương Tiếp »