Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Trọng Sinh Tôi Vẫn Là Bà Hoàng Giới Giải Trí

Chương 11

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trịnh Mỹ Việt mím môi, nói đầy căm hận: “Nếu như chị không đồng ý đuổi Mạnh Xán Nhiên khỏi nhóm thì tôi sẽ đi! Tôi làm sao biết được liệu có ngày nào đó mình nói gì đấy lại bị cô ta ghi âm tiếp nữa hay không?”

Kim Mê cười gằn một tiếng, nói với Vương Đông Ni: “Thôi được rồi, tôi rời nhóm, vốn tôi cũng chẳng muốn tham gia cái nhóm này.”

Cô vốn không định phát triển theo hướng nhóm nhạc nữ, cũng chẳng thích cái công ty này là bao, chi bằng nhân cơ hội này đá luôn công ty đi.

“Vớ vẩn!” Vương Đông Ni hoàn hồn, huyết áp lại sắp sửa tăng vọt: “Nhóm nhạc là chỗ cô thích rời là rời hay sao? Cô đừng vội hờn dỗi, chỉ cần giải thích rõ ràng chuyện này là được.”

“Chuyện này liệu có thể giải thích rõ ràng nổi không? Các người vốn đâu có tin tôi.” Kim Mê nói: “Thay vì vậy thì tốt hơn hết là hãy chia tay trong êm đẹp, tránh cảnh ngày ngày nghi ngờ lẫn nhau thì hơn.”

Trịnh Mỹ Việt không nói gì, Vương Đông Ni vẫn tiếp tục khuyên Kim Mê: “Cô đừng lôi sự nghiệp của bản thân ra đùa, công ty rất quan tâm tới sự phát triển của cô, mới vừa kiếm cho cô một vai diễn nữ chính đấy.”

Khóe môi Kim Mê giật một cái, nếu như không có cái vai nữ chính này thì có khi cô cũng chẳng muốn đi đến như vậy. Cô đã xem hết kịch bản của bộ phim mà Vương Đông Ni đưa cho cô rồi, có thể nói là cực kỳ rác rưởi, cô thực sự không hiểu nổi biên kịch đã viết ra loại kịch bản như vậy trong trạng thái tinh thần như thế nào nữa. Thế nhưng, Vương Đông Ni nói rằng hiện tại cô chỉ có thể nhận được những kịch bản kiểu này, còn bắt cô nhất định phải diễn nó.

“Kịch bản bộ đó thực sự không ổn, nhìn là biết ngay là phim rác rồi, dù có ngược về hai mươi năm trước thì kịch bản như vậy cũng vẫn quá lỗi thời.”

Trước đó, Vương Đông Ni cũng đã thảo luận về chuyện kịch bản với Kim Mê một lần rồi nên lúc này cô ta cũng chẳng còn kiên nhẫn nổi nữa: “Cô có biết có bao nhiêu người cả năm trời không có phim để quay không? Cô có phim để đóng mà còn kén cá chọn canh cái nỗi gì nữa? Hơn nữa, các trào lưu văn học luôn xoay vần, chủ đề mà hai mươi năm trước bị coi là lỗi thời thì giờ lại là mốt.”

“Mốt thì mốt nhưng quan trọng là viết dở lắm, kịch bản mà còn sơ sài như vậy thì liệu các phương diện khác có thể tốt nổi không?”

Trịnh Mỹ Việt không nhịn được bật cười “hừ” một tiếng, đứng bên cạnh lẩm bẩm khe khẽ: “Phim có kịch bản tốt, có ekip sản xuất tốt thì cũng có đấy nhưng quan trọng là người ta có để mắt tới cô hay không?”

Thấy Kim Mê nhìn mình, Trịnh Mỹ Việt ho khẽ một tiếng, nói to hơn: “Không phải cô là cô cả nhà họ Mạnh hay sao? Bảo nhà họ Mạnh tự sản xuất riêng một bộ đo ni đóng giày cho cô đi, dù sao lúc debut cô cũng đã làm vậy rồi còn gì?”

Vương Đông Ni đau đầu day thái dương: “Thôi đủ rồi, Mỹ Việt, cô cũng bớt nói mấy câu giùm tôi, hai người đều hãy bình tĩnh lại đi.”

Trịnh Mỹ Việt nói: “Hiện tại tôi cực kỳ bình tĩnh. Không phải Mạnh Xán Nhiên nói cô ta muốn rời nhóm hay sao? Không vừa mắt bộ phim được giao đóng hay sao? Vậy thì kết thúc hợp đồng với cô ta đi, đừng để công ty làm chậm trễ sự phát triển của cô ta.”

Kim Mê cong môi cười, nhìn hai người họ, mở miệng nói: “Tôi cũng đang nghĩ như vậy đấy, các cô soạn giấy chấm dứt hợp đồng đi rồi gửi mail cho tôi là được.”

Nói xong, Kim Mê phóng khoáng quay người, rời khỏi văn phòng của Vương Đông Ni.

Cô không hề hành động theo cảm tính mà đã nghiêm túc cân nhắc chuyện này rồi, nhóm nhạc nữ không hợp với cô, hơn nữa cô còn bị người ta kiểm soát cả chuyện công việc lẫn đời tư, bị ép đóng loại phim rác rưởi. Thay vì vậy thì chẳng thà cô tự phát triển, dù sao từ kiếp trước cô cũng đã hoạch định xong sự nghiệp cho mình rồi.

Kim Mê vốn định đợi làm quen hoàn cảnh nơi này trước rồi mới chấm dứt hợp đồng với công ty sau nhưng hiện tại vì chuyện của Trịnh Mỹ Việt và chuyện kịch bản, cô buộc phải thực hiện nước đi này sớm.

Còn về sau phải làm gì tiếp thì cô cũng đã nghĩ tới rồi.

Đầu tiên, cô cần một người quản lý ưu tú, như Vương Đông Ni chắc chắn là không ổn.

Trong lòng Kim Mê đã có ứng cử viên sáng giá nhưng đã hai mươi năm trôi qua, không biết dạo này tình hình của người đó ra sao.

Trong lúc cô nhẩm tính kế hoạch sắp tới trong lòng, tin đồn tình cảm của Trịnh Mỹ Việt và Thẩm Thịnh Tinh trên mạng đã có thêm bước phát triển mới. Không biết do khâu đàm phán nào bất thành mà cuối cùng đoạn ghi âm Trịnh Mỹ Việt nói chuyện đó vẫn bị tung lên mạng.

Hot search lập tức càng bùng nổ hơn nữa nhưng bên phía Trịnh Mỹ Việt vẫn khăng khăng khẳng định file ghi âm này là giả, hoàn toàn không phải cô ta nói. Fan hâm mộ dùng lời thanh minh này của cô ta để tiến hành phản công. Đến tối, blogger tung tiếp thêm một tấm ảnh nữa chụp cảnh Trịnh Mỹ Việt và Thẩm Thịnh Tinh đan mười ngón tay vào nhau.

Lần này, fan hâm mộ hoàn toàn sụp đổ, vốn còn muốn mạnh miệng thêm mấy câu, thế nhưng blogger này tuyên bố mình còn có cả video. Kim Mê ngồi bên bàn ăn, vừa ăn cơm vừa lướt di động, đọc say sưa: “Lần này thì không thể đổ tội là tôi tiết lộ nữa rồi chứ? Chính mình không cẩn thận để bị chụp được tới mức này rồi còn không biết xấu hổ đổ vấy cho tôi, chậc chậc.”

Lần này, chuyện tình cảm giữa Trịnh Mỹ Việt và Thẩm Thịnh Tinh gần như đã bị chứng thực chắc như đinh đóng cột, fan hâm mộ của hai người vốn đang hăng máu chửi mắng Mạnh Xán Nhiên trên mạng, giờ chuyện tình cảm bị khui ra, hai phe lập tức lao vào mắng nhau, căng thẳng tới độ đất trời mịt mùng.

“Chết cười, tiếng lành đồn xa, lần này thì bọn họ không rảnh chửi chị Nhiên của bọn mình rồi nhỉ?”

“Lúc trước còn giả vờ là fan của Kim Mê chứ ha ha ha ha ha ha ha ha ha”

“Quả nhiên chó cắn chó thật thú vị [hóng hớt]”

“Mọi người đừng ác như vậy, fan hâm mộ cũng thảm hại lắm, bọn họ cũng là người bị hại mà [mỉm cười].”

“Bọn đấy sao có thể được coi là người bị hại được? Tôi thấy Mạnh Xán Nhiên mới khổ kìa, mấy chuyện của cô ấy lúc trước chẳng phải đều là đánh yểm trợ cho hai người này hay sao? Bao nhiêu thù hận thì trút hết vào cô ấy còn hai người kia thì vui vẻ yêu đương.”

“Nói vậy thì chị Nhiên đúng là Bồ Tát rồi [cười khóc].”

“Chị Nhiên của tôi chịu nhục, một mình gánh vác tất cả.”

Kim Mê: “...”

Không phải vậy đâu.

Sự việc càng ngày càng ầm ĩ, cuối cùng Thẩm Thịnh Tinh không chịu nổi áp lực, rạng sáng ngoi lên đăng bài xin lỗi, cho biết thời gian trước đúng là đã khá thân thiết với Trịnh Mỹ Việt nhưng hiện tại anh ta đang độc thân.

Hơn nửa đêm Kim Mê không ngủ, vẫn còn thức để hóng hớt, quả nhiên đúng như Vương Đông Ni dự đoán, nhà trai chủ động đứng ra phủi sạch quan hệ trước, điều này cũng giống với ấn tượng của cô về Thẩm Thịnh Tinh.

Nửa tiếng sau, bên phía Trịnh Mỹ Việt cũng đăng bài tuyên bố mình độc thân, nhờ vậy mà sự việc này mới tạm lắng xuống.

Kim Mê hóng hớt chuyện này hết cả ngày, cô nghĩ bụng, chắc hẳn hôm nay Vương Đông Ni không có thời gian để ý tới cô nên định ngày mai mới tới đòi cô ta làm giấy chấm dứt hợp đồng.

Cô thật là chu đáo.
« Chương TrướcChương Tiếp »